01/03/2018, 16:37

Chùm thơ lục bát mùa Thu hay nhất

Tuyển chọn những bài viết về mùa Thu hay nhất xin gửi đến các bạn yêu thơ. lục bát mùa Thu (ảnh: internet) THƠ LỤC BÁT: MÙA THU Tác giả: Lãng Du Khách Thu sang gọi nắng hanh vàng Thu sang bàng đỏ xen hàng me xanh Thu sang giọt nắng buông mành Thu sang gọi gió khô cành bơ vơ ...

Tuyển chọn những bài viết về mùa Thu hay nhất xin gửi đến các bạn yêu thơ.

Những bài thơ lục bát mùa Thu hay nhất
lục bát mùa Thu (ảnh: internet)

THƠ LỤC BÁT: MÙA THU

Tác giả: Lãng Du Khách
Thu sang gọi nắng hanh vàng
Thu sang bàng đỏ xen hàng me xanh
Thu sang giọt nắng buông mành
Thu sang gọi gió khô cành bơ vơ

Thu về ngơ ngác nai tơ
Thu về em gái mộng mơ bên thềm
Thu về nhẹ gót son êm
Thu về lá rụng thảm mềm rơi rơi

Thu đến mơ mộng yêu đời
Thu đến thiếu nữ buông lơi ái tình
Thu đến đón nắng bình minh
Thu đến dìu bước cõi tình vườn yêu

Thu gọi bay tóc gió chiều
Thu gọi tình ái lãng phiêu cõi bồng
Thu gọi ân ái mặn nồng
Thu gọi buông nắng má hồng vuốt ve

Thu bước chân kế tiếp hè
Thu bước nhè nhẹ tiễn ve âu sầu
Thu bước chân đệm đông đâu
Thu bước trong gió qua cầu áo bay

Thu ru tình khúc men say
Thu ru ngọn gió lắt lay gọi mời
Thu ru ca khúc tình đời
Thu ru phiêu lãng gọi đời cõi mơ!





BÀI THƠ: CHIỀU THU NHỚ

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Chiều thu vàng nắng không em
Đem tình phơi mãi chẳng quên được người
Xa xa văng vẳng tiếng cười
Gió ru lả lướt ngỡ người đâu đây

Lá vàng rơi rụng rải đầy
Lối mòn xưa cũ hàng cây lạnh lùng
Buồn vương khóe mắt rung rung
Sao tình không thể cùng chung một đường

Để cho còn mãi vấn vương
Bờ môi ánh mắt lời thương ngọt ngào
Hay vì tại lão trời cao
Già rồi lẩn thận duyên trao giữa chừng.

thơ tình lục bát mùa Thu
thơ tình lục bát mùa Thu (ảnh: internet)

THƠ LỤC BÁT: TÀN THU

Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng
Thu tàn rụng gió heo may
Vàng son chiếc lá rơi ngày xanh xao
Tình yêu thuở ấy ngọt ngào
Sao giờ hiu quạnh lối vào trái tim.

Nắng non kém sắc đi tim
Xa nhau lá đổ đêm chìm vào đêm
Mắt ai lệ rớt ướt thềm
Tháng mười mưa trút nỗi niềm chênh vênh.

Hồn phơi khô héo buồn tênh
Thân gầy đưa tiễn bồng bềnh tuổi xanh
Tóc mây nhuộm bạc cũng đành
Mắt sầu nhỏ giọt chòng chành cõi hoang.

Khép hờ môi ,mắt , mi ngoan
Cho thôi thoang thoảng không còn hờn ghen
Hửng hờ thổn thức đan xen
Trào dâng uất nghẹn ánh đèn hắt hiu.

Lạc hồn giữa chốn cô liêu
Liêu xiêu ngã quỵ những chiều tàn Thu.


BÀI THƠ: HẸN HÒ THU SAU
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Mùa thu quay gót lạnh lùng
Để cho tôi cứ nhớ nhung lá vàng
Lệ thu thánh thót hai hàng
Chia tay thu đón đông sang gió lùa

Thu đi bỏ lại chát chua
Mối tình dang dở cuối mùa lá rơi
Bỏ tôi cùng với chơi vơi
Thu ơi đi nhé mặc tôi nghẹn ngào

Thu về chốn ấy thanh cao
Vui cùng mây tím khát khao trời chiều
Bỏ tôi đau khổ vì yêu
Đón mùa đông giá cô liêu bẽ bàng

Dù sao thu cũng đã tàn
Có muốn níu kéo đông hàn đâu cho
Tiễn thu cất bước qua đò
Mong ngày tái ngộ hẹn hò thu sau

Chia ly ta nhớ về nhau
Nhớ heo may nhớ một màu thu xưa
Có lá vàng rớt trong mưa
Nhớ người con gái vẫn chưa có chồng.





BÀI THƠ: TRÁCH THU

Tác giả: Hoàng Đức Dương
Trách thu sao nỡ qua nhanh
Để rơi hạt nắng mong manh bên thềm
Lá thu ướt đẫm sương đêm
Bâng khuâng ai bước, gót mềm mong manh…

Trách thu sao nỡ qua nhanh
Để mây giăng phủ trời xanh, nắng hồng.
Tình thu có hết mặn nồng,
Ái ân chưa trọn để lòng ai đau?

Trách thu sao nỡ qua mau
Để đông về lại rót sầu vào thơ.
Để buồn con nhện giăng tơ,
Để hồn lữ khách bơ vơ cuối trời.

Trách thu sao chẳng một lời
Đưa tôi về gặp lại người trong mơ...
Giao mùa giăng mắc cơn mưa
Miền thùy dương ấy đến chưa...hay là…?

Trách thu sao nỡ đi qua
Để mình tôi nhớ xót xa một người…!

thơ tình mùa Thu
thơ lục bát buồn về mùa thu (ảnh: internet)

THƠ LỤC BÁT: THU ĐAU

Tác giả: Trang Kiệt
Em về nhặt lá vàng bay
Giữa mùa thu ấy nghiêng say đất trời
Em về nhặt lại ...thu rơi
Bao mùa rụng xuống chơi vơi giữa dòng

Hồn thu khắc khoải bên lòng
Tình thu phai dấu ... mặn nồng còn đâu
Người đây ... kẻ đấy âu sầu
Gần chi vẫn mãi hai đầu cách xa

Ái ân kia dẫu mặn mà
Duyên tình bao thuở vẫn là hư vô
Vì đâu duyên nợ ta trao
Vẫn không đến được ...khỏi rào cách ngăn

Cho mùa thu chết vụn tan
Rụng rơi lả chả giữa đời hanh hao.


BÀI THƠ: THU XƯA
Tác giả: Cao Hằng
Thu vàng nhè nhẹ rơi rơi
Đung đưa cành lá trong trời nhớ mong
Hoàng hôn phủ kín đôi dòng
Chiều buông ráng đổ nước long lanh vàng.

Lẻ buồn dạo bước lang thang
Tơ trời ai để lỡ làng thế kia
Rớt rơi cành lá chia lìa
Cành khô trơ trụi bên tia nắng chiều.

Lần tìm khoảnh khắc tim yêu
Mà sao chỉ thấy thêm nhiều xót xa
Thu ơi sao lỡ nhạt nhoà
Để cho niềm nhớ trong ta cuộn trào.

Nhớ nhung xa vắng cồn cào
Nắng vờn ngọn gió lao xao trên cành
Xa rồi ngày đó bến anh
Chiều xưa hương sữa ngọt lành anh trao.





THƠ LỤC BÁT: THU ĐÃ SANG MÙA
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Trăng tàn rớt xuống rừng hoang
Bỏ mây trắng lại gánh ngàn nỗi đau
Gió ôm chiếc lá bạc màu
Đang thờ thẫn khóc ôm đau thương sầu.

Anh giờ ở tận nơi đâu?
Còn thương nhớ đứng bên cầu đợi em!
Lệ rơi khóe mắt ướt mềm
Bởi mòn mỏi khóc trắng đêm ngồi chờ.

Tình mình nay chết bơ vơ
Người xưa đã phụ hửng hờ câu duyên
Bỏ em gánh trọn lụy phiền
Trăm năm thề hẹn chao ngiêng giữa đời.

Giọt sầu...giọt nhớ...chợt rơi
Mình nay còn chỉ những lời chát chua
Thu sang! Đông sắp giao mùa
Mà tình biền biệt...duyên chưa thấy về.

lục bát Thu về nhớ người yêu
lục bát Thu về nhớ người yêu (ảnh: internet)

THƠ LỤC BÁT: THU BUỒN
Tác giả: Hồng Hoa
Em về lối cũ tìm anh
Bao năm cách biệt phải đành chia đôi
Anh ơi Thu cũng về rồi
Mà sao vẫn mãi đơn côi một mình

Thác cuồn cuộn đổ trắng tinh
Ôm con dốc đá đứng nhìn ngẫn ngơ
Tóc buông từng sợi thẩn thờ
Lá vàng rơi rụng lòng bơ vơ buồn

Khóe mi từng giọt sầu tuôn
Mặn môi đứng lặng nghe buồng tim đau
Rừng hoang xanh ngắt một màu
Anh đi bỏ lại em đau thương sầu

Đưa tay hứng trọn giọt Ngâu
Mà nghe chua xót tình đầu dở dang
Thương cho duyên phận bẽ bàng
Nợ duyên không trọn tình tan nát tình.


THƠ LỤC BÁT: THU TÀN
Thơ: Đức Trung - TĐL
Thương nàng thơ thẩn chiều nay
Mắt buồn nhìn lá thu bay cuối đường
Bao nhiêu nỗi nhớ, niềm thương
Trong tim giấu kín vấn vương tơ lòng

Những ngày hẹn ước chờ mong
Mà sao chưa gặp để lòng tái tê
Nhớ nhau xin hẹn ngày về
Đừng quên em nhé lời thề hôm nao!

Trách trời, trời ở trên cao
Trách sông, sông chảy đổ vào biển Đông
Mong ai đừng có thay lòng?
Để cho nỗi nhớ bềnh bồng mây trôi.

Bây giờ xa cách người ơi!
Thu tàn ngắm lá vàng rơi thêm buồn...





THƠ LỤC BÁT: THU VỀ BÊN EM
Thơ: Đức Trung - TĐL
Tiếng thu trong gió xôn xao
Để anh lạc lối bước vào hồn em
Lá thu xào xạc bên thềm
Dáng em tha thướt tóc mềm xoã vai.

Sắc thu trong đáy mắt ai
Hàng mi chớp chớp mắt Nai mơ màng
Chiều thu ngập lối lá vàng
Em vui dạo bước dịu dàng bên anh.

Lắng nghe chim hót trên cành
Nhìn anh say đắm long lanh mắt cườm.
Thu về khoác áo vàng ươm
Hoàng lan nở rộ trong vườn đón thu...!

Vẳng nghe một khúc hát ru
Trong làn sương khói chiều thu đượm buồn
Chân trời đã tím hoàng hôn
Bên nhau tha thiết...thả hồn trong thu !

thơ lục bát sầu thu
thơ lục bát sầu thu (ảnh: internet)

BÀI THƠ: THU SẦU
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Dù cho ngang trái giăng đầy
Trăm năm bia miệng còn đây lời nguyền
Má hồng phận bạc vô duyên
Mười hai bến nước mà thuyền không neo.

Trời sinh em kiếp bọt bèo
Gió đưa cuốn đẩy trôi theo sóng chiều
Đường đời còn lại bao nhiêu
Mà sao oan trái lắm điều thương tâm.

Đành thôi lặng lẽ âm thầm
Hành trang gói trọn...dư âm một thời
Bước từng bước giữa chơi vơi
Ôm theo đau đớn một đời không nhau.

Hè sang phượng đã phai màu
Thu buồn đến vội gieo đau thương sầu
Mai này biết phải về đâu?
Còn thương hãy đến giang đầu tìm nhau.

BÀI THƠ: THU NHỚ
Tác giả: Hằng Thịnh
Thu về gửi gió heo may
Lá khô rơi rụng lòng này xót xa
Nhìn anh ở đó quê nhà
Lặng nghe thấy nhớ người ta thật rồi

Bây giờ còn nữa hay thôi
Mà sao tim bảo rung hồi nhủ thương
Đêm khuya lạnh hết canh trường
Thoảng như đâu đó mùi hương đóa nhài

Mây bồng cứ tưởng hình ai
Một mình đơn chiếc miệt mài ngắm trăng
Nằm mơ tới được cung hằng
Rồi xem sương phủ kéo giăng khắp trời.





THU VÀNG
Thơ: Chử Văn Hòa
Mùa thu nay đã về rồi
Thu ơi xao xuyến bồi hồi trong ta
Thu về đến với mọi nhà
Nắng thu mang đến sắc hoa thơm nồng

Trời thu dịu mát mênh mông
Trăng thu soi bóng trên sông mơ màng
Mùa thu đến thật nhẹ nhàng
Yêu mùa thu bởi thu vàng nên thơ.

THU NHỚ GÌ KHÔNG?
Thơ: Diệp Ly
Thu sang chiếc lá lìa cành
Khói sương nhòa nhạt mong manh tơ trời
Hắt hiu từng hạt mưa rơi
Lạnh len góc khuất rã rời niềm đau.

Vườn yêu giờ đã phai màu
Rêu phong lối cỏ hanh hao ngõ hồn
Người đi mộng cũng vùi chôn
Tim thôi thắp lửa não nùng tàn canh.

Gió thu than khóc bên mành
Lời thương tiếng nhớ đã thành mênh mông
Hỏi rằng thu nhớ gì không ?
Hay thuyền yêu đã lạc dòng tương tư...

NGẪM THU
Thơ: Hạnh Kim
Đường quê bóng nắng chiều xiên....
Rặng dừa xanh rợp che nghiêng mái đầu
Ngắm nhìn vạt nắng trên cao
Thoảng nghe hương mới ngọt ngào nhẹ bay

Thênh thang lối mộng nơi này
Em mơ một giấc nồng say bên đời
Hình như thu đã về rồi?
Nên thêu dệt sắc màu trời vàng hanh

Nắng khô lá úa rụng cành
Cho mùa sang đến tiễn chân hạ buồn
Em gom nhặt những yêu thương
Đan tay kết mảnh vô thường mà vui

Cho môi luôn nở nụ cười
Cho đời bình dị thả trôi ưu phiền
Đường quê bóng nắng chiều xiên....
Ôm thời hoa mộng cõi riêng ngẫm mình

Trần gian đâu chốn vô minh?
An nhiên - tự tại- yên bình bao lâu?
Thu vàng vương mắt em sầu
Dòng đời phai nhạt theo màu thời gian.
0