Cảm nhận 14 câu giữa đoạn trích Trao duyên
Đề bài: Bài làm – Nguyễn Du là một trong những nhà thơ lớn của dân tộc. Ông sinh ra trong một gia đình phong kiến quý tộc và sống trong một giai đoạn lịch sử đầy biến động. Nguyễn Du đã từng trải qua hơn chục năm sống gian khổ ở nhiều vùng quê khác ...
Đề bài:
Bài làm
– Nguyễn Du là một trong những nhà thơ lớn của dân tộc. Ông sinh ra trong một gia đình phong kiến quý tộc và sống trong một giai đoạn lịch sử đầy biến động. Nguyễn Du đã từng trải qua hơn chục năm sống gian khổ ở nhiều vùng quê khác nhau, đã từng chứng kiến những bất công ngang trái của cuộc đời đặc biệt là người phụ nữ tài hoa bạc mệnh. Và ông chính là người tạo nên tuyệt tác Truyện Kiều. Trao Duyên là một đoạn trích thể hiện bi kịch tan vỡ, dan dở tình yêu Thúy Kiều và Kim Trọng đồng thời thể hiện tư tưởng nhân đạo sâu sắc của Nguyễn Du trước số phận bất hạnh của người phụ nữ cũng như khát vọng hạnh phúc của con người.Trong đó đặc sắc nhất là đoạn thơ:
“Ngày xuân em hãy còn dài,
Xót tình máu mủ, thay lời nước non.
Chị dù thịt nát xương mòn,
Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây.
Chiếc thoa với bức tờ mây
Duyên này thì giữ, vật này của chung.
Dù em nên vợ nên chồng,
Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên!
Mất người còn chút của tin,
Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa.
Mai sau dù có bao giờ,
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này”
Sau khi thu xếp xong việc bán mình để cứu cha và em. Cầm cân nảy mực quyết định cho số phận Kiều đã ráo mực. Chỉ còn đêm nay, ngày mai Kiều phải theo Mã Giám Sinh ra đi. Vương vấn với mối tình đầu đã hẹn ước cùng chàng Kim, Kiều tìm cách nhờ Vân trả giúp mối duyên tình:
“Ngày xuân em hãy còn dài
Xót tình máu mủ thay lời nước non
Chị dù thịt nát xương mòn
Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây”
Hai chị em đều “xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê” vậy mà nàng nói “ngày xuân em hãy còn dài” đau đớn biết chừng nào. Lời lẽ thiêng liêng của nàng là vì lo cho Kim Trọng, mong sao cho chàng Kim có hạnh phúc, đồng thời ý tứ câu nói ấy đã cho thấy Kiều đã có dự cảm cho tương lai của mình. Trong đau khổ tuyệt vọng, nàng còn biết lo cho hạnh phúc của người khác.
“Chiếc thoa với bức tờ mây
Duyên này thì giữ, vật này của chung”
Sau khi tìm cách thuyết phục và trao duyên cho em, Kiều từ từ trao lại những kỉ vật tình yêu và dặn dò thêm em "chiếc vành" là tặng vật đầu tiên của chàng Kim tặng cho Thúy Kiều, đó là những kỉ vật còn lại của một mối tình đẹp mà Kiều không nỡ rời xa. Tuy nhiên, giữa bên hiếu và bên tình, nàng chọn chữ hiếu, quyết định đó khiến nàng đau đớn vô cùng.
Thúy Kiều trao “chiếc thoa với bức tờ mây” cho Thúy Vân với sự dứt khoát nhưng trong thâm tâm nàng lại đau đến quặn ruột gan.. Mỗi lời của nàng đều nặng nề, nàng trao duyên, trao cả những kỷ vật tình yêu cho em.
Thúy Kiều trao duyên là coi như mình đã khuất. Nàng dặn em giữ gìn kỷ vật và còn dặn em hãy thương lấy linh hồn vật vờ đau khổ của chị trên cõi đời đen bạc này:
“Mai sau dù có bao giờ,
Đốt lò hương ấy, so tờ phím này.
Trông ra ngọn cỏ lá cây,
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về.
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu, đền nghì trúc mai.”
Thúy Kiều tưởng tượng nàng chỉ còn là bóng ma. Lời lẽ huyền hồ. Bóng ma nàng sẽ hiện lên trong hương trầm và âm nhạc. Hồn ma còn mang nặng lời thề với Kim Trọng, cho nên dẫu “thịt nát xương mòn” thì hồn nàng vẫn còn quanh quẩn với “ngọn cỏ lá cây”, với “hiu hiu gió…” Tình cảm ấy thật động lòng người, cảm hóa đất trời. Đau đớn tột cùng trước sự đổ vỡ của tình yêu, nàng quên rằng trước mặt mình là Thúy Vân mà than khóc với Kim Trọng:
“Trăm nghìn gửi lạy tình quân,
Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi
Phận sao phận bạc như vôi!
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng.”
Trước nỗi đau đớn xót xa này, nàng chỉ trách mình là “phận bạc”, là “hoa trôi”, những hình ảnh đó làm động lòng thương đến hết thảy chúng ta. Đối với Kim Trọng, nàng còn mặc cảm tội lỗi là chính nàng đã “phụ chàng”. Tiếng than như xé lòng, Kiều đau đớn lắm, đau vô cùng
“Ôi Kim lang! Hỡi Kim lang!
Thôi thôi! Thiếp đã phụ chàng từ đây!”
Tác giả Nguyễn Du đã dụng công miêu tả tâm lý, sự vận động nội tâm nhân vật, Thúy Kiều là một cô gái giàu tình cảm, giàu đức hi sinh, có ý thức về tình yêu và cuộc sống. Một nhân cách như vậy mà vừa chớm bước vào đời như một bông hoa mới nở đã bị sóng gió dập vùi tan tác. Xã hội bất công tàn bạo đã vùi dập một cô gái sắc tài lại có tấm lòng thiên lương trong sáng như Kiều vào cùng cực.
Minh