Các qui tắc ràng buộc và suy diễn
Trong UML có hai qui tắc chính: 1. Qui tắc ràng buộc được sử dụng để giới hạn phạm vi của mô hình, ví dụ các qui tắc hạn chế, qui định rõ phạm trù của các mối quan hệ như kết hợp,kế thừa hay khả năng nạp chồng trong các lớp. 2. Qui tắc suy dẫn ...
Trong UML có hai qui tắc chính:
1. Qui tắc ràng buộc được sử dụng để giới hạn phạm vi của mô hình, ví dụ các qui tắc hạn chế, qui định rõ phạm trù của các mối quan hệ như kết hợp,kế thừa hay khả năng nạp chồng trong các lớp.
2. Qui tắc suy dẫn chỉ ra cách các sự vật có thể suy dần được từ một số các thuộc tính khác, ví dụ tuổi của một người có thể suy ra được từ ngày / tháng / năm hiện thời trừ đi ngày / tháng / năm sinh.
Các qui tắc ràng buộc và suy dẫn thường được đặt trong cặp dấu ngoặc ‘{‘và ‘}’ ở bên cạnh những phần tử của mô hình, thường là các thuộc tính, hay các mối quan hệ cần phải tuân theo.
1/ Khi mô tả mối quan hệ giữa hai lớp DangPhai và ChinhTriGia, ta có thể sử dụng qui tắc ràng buộc để khống chế các đối tượng tham gia vào các quan hệ đó. Ví dụ, trong các đảng phái chính trị có qui định rằng lãnh tụ của một đảng phải là đảng viên của chính đảng đó. Khi đó quan hệ “Chủ tịch của” một đảng phải là tập con{Subset} của quan hệ “đảng viên của” đảng đó và được mô tả trong UML như hình 1.
Mối ràng buộc giữa hai quan hệ
2/ Các thuộc tính có thể bị khống chế, bị giới hạn trong phạm vi xác định, ví dụ: điều kiện {0 size 12{ <= {}} {} mau size 12{ <= {}} {} 255} chỉ ra rằng thuộc tính mau (màu) có giá trị trong phạm vi các số nguyên từ 0 đến 255.
3/ Một số thuộc tính có thể được suy dẫn từ những thuộc tính khác. Ví dụ khi thiết kế lớp SanPham có thuộc tính giaBan và giaSanXuat. Trong kinh doanh ta có thể xác định được ngay cách tính lợi nhuận loiNhuan = giaBan – giaSanXuat. Cách tính và những qui định trên có thể mô tả như hình 2.
Quy tắc suy diễn trong OCL
Trong hình trên, ký hiệu “/” được sử dụng để chỉ ra rằng thuộc tính loiNhuan là được suy dẫn ra theo qui tắc được gắn bên cạnh của lớp SanPham.
- Quan hệ tổng quát hoá chỉ áp dụng với các qui tắc hạn chế (bị ràng buộc) chứ không áp dụng được với qui tắc suy dẫn, nghĩa là có thể được nạp chồng, rời nhau, tổng quát hoá toàn bộ hay một phần.
- Các qui tắc hạn chế có thể viết dưới dạng các biểu thức với toán tử ‘.’ (toán tử xác định thành phần) như trong các ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng.
HopDongBaoHiem.soNguoiMuaBH > 0
Oto.NguoiLai.bangLaiXe = True
Tóm lại, thực hiện phân tích và thiết kế hướng đối tượng bằng UML là phân tích các yêu cầu, các thành phần của hệ thống để xây dựng các biểu đồ mô tả các yêu cầu, khái niệm và kiến trúc của hệ thống. Quá trình xây dựng các biểu đồ đó có thể thực hiện như trong hình 3.
Qui trình xây dựng các biểu đồ UML trong phân tích, thiết kế hệ thốngChi tiết về các biểu đồ và cách xây dựng chúng như thế nào sẽ được đề cập ở các chương sau.