Các phương pháp tính giá nguyên vật liệu
- Giá vốn thực tế của vật liệu có tác dụng lớn trong công tác quản lý kế toán vật liệu. Nó được dùng để hạch toán tổng hợp tình hình nhập, xuất, tồn kho nguyên vật liệu, tính toán phân bổ chính xác về vật liệu đã tiêu hao trong quá trình sản ...
- Giá vốn thực tế của vật liệu có tác dụng lớn trong công tác quản lý kế toán vật liệu. Nó được dùng để hạch toán tổng hợp tình hình nhập, xuất, tồn kho nguyên vật liệu, tính toán phân bổ chính xác về vật liệu đã tiêu hao trong quá trình sản xuất kinh doanh đồng thời phản ánh chính xác giá trị vật liệu thực tế hiện có của doanh nghiệp.
Giá thực tế nguyên vật liệu nhập kho.
Trong hạch toán, nguyên vật liệu được tính theo giá thực tế ( giá gốc) tuỳ theo hình thức tính thuế nguyên vật liệu theo phương pháp khấu trừ hay trực tiếp mà Doanh nghiệp đang áp dụng mà trong giá thực tế của Doanh nghiệp có hay không có cả thuế giá trị gia tăng.
* Đối với vật liệu mua ngoài.
- Trường hợp Doanh nghiệp nộp thuế giá trị gia tăng theo phương pháp khấu trừ thì giá vốn thực tế của vật liệu nhập kho là giá mua không có thuế giá trị gia tăng đầu vào cộng với các khoản chi phí mua (chi phí vận chuyển, bốc dỡ, bảo quản, phân loại, bảo hiểm, chi phí thuê kho, bãi, chi phí nhân viên) trừ đi các khoản giảm giá, hàng trả lại ( nếu có).
- Trường hợp Doanh nghiệp nộp thuế giá trị gia tăng theo phương pháp trực tiếp, Doanh nghiệp không thuộc đối tượng chịu thuế giá trị gia tăng hoặc các hoạt động dự án, sự nghiệp, hoạt động văn hoá phúc lợi và hoạt động khác có nguồn chi riêng thì giá vốn thực tế của nguyên vật liệu mua ngoài là tổng giá thanh toán ghi trên hoá đơn (bao gồm các khoản thuế nếu có, cả thuế giá trị gia tăng) cộng với các chi phí thu mua thực tế trừ đi các khoản giảm giá, hàng trả lại ( nếu có).
+ Đối với vật liệu do Doanh nghiệp gia công chế biến thì trị giá vốn thực tế nhập kho là giá thành công xưởng thực tế bao gồm chi phí nguyên vật liệu trực tiếp, chi phí nhân công trực tiếp, chi phí sản xuất chung.
+ Đối với vật liệu thuê ngoài gia công chế biến: Giá vốn thực tế bao gồm giá thực tế của vật liệu xuất kho thuê chế biến cộng với các chi phí vận chuyển bốc dỡ đến nơi thuê để chế biến và từ đó về doanh nghiệp cộng với số tiền phải trả cho người nhận gia công chế biến.
* Đối với vật liệu do đơn vị khác góp vốn liên doanh: Giá vốn thực tế của nguyên vật liệu nhận góp vốn liên doanh là giá do hội đồng liên doanh đánh giá cộng với các chi phí vận chuyển ( nếu có).
* Đối với phế liệu nhập kho: Phế liệu nhập kho được đánh giá theo giá ước tính ( giá thực tế có thể sử dụng hoặc bán được).
* Đối với vật liệu được tặng thưởng.
= +
Giá thực tế nguyên vật liệu xuất kho
Theo chế độ kế toán hiện hành kế toán nhập- xuất kho nguyên vật liệu trong các Doanh nghiệp được tính theo giá thực tế. Song do đặc điểm phong phú về chủng loại và thường xuyên biến động trong quá trình sản xuất kinh doanh nên để đơn giản hoá và giảm bớt khối lượng tính toán, ghi sổ hàng ngày kế toán có thể sử dụng một trong các phương pháp sau theo phương pháp nhất quán trong hạch toán. Theo chuẩn mực 02- Hàng tồn kho ban hành theo QĐ149/2001/QĐ-BTC ngày 31/12/2001 của Bộ trưởng Bộ Tài chính có các phương pháp tính giá vật liệu xuất kho như sau:
- Phương pháp bình quân gia quyền.
- Phương pháp nhập trước xuất trước ( FIFO).
- Phương pháp nhập sau xuất trước ( LIFO).
- Phương pháp giá thực tế đích danh ( trực tiếp).
Khi xuất nguyên vật liệu , kế toán phải tính toán chính xác giá trị thực tế của vật liệu cho các nhu cầu, đối tượng khác nhau. Việc tính giá thực tế của vật liệu xuất kho có thể tính theo một trong các phương pháp sau ( nếu có thay đổi phải giải thích rõ ràng).
* Phương pháp tính theo đơn giá bình quân gia quyền.
- Theo phương pháp này, giá thực tế của vật liệu xuất dùng trong kỳ được tính theo giá đơn vị bình quân của từng loại nguyên vật liệu đầu kỳ và từng loại nguyên vật liệu được mua trong kỳ, giá trị trung bình có thể tính theo thời kỳ hoặc mỗi khi nhập một lô hàng về, phụ thuộc vào tình hình của doanh nghiệp.
= x
- Có 3 cách tính đơn giá thực tế bình quân.
Cách 1: Phương pháp giá đơn vị bình quân cả kỳ dự trữ:
=
Phương pháp này đơn giản, dễ làm, giảm nhẹ việc hạch toán chi tiết nguyên vật liệu, nhưng công việc hạch toán lại dồn vào cuối kỳ hạch toán nên ảnh hưởng đến tiến độ của khâu kế toán khác, đồng thời sử dụng phương pháp này phải tiến hành tính giá theo từng danh điểm nguyên vật liệu, phương pháp này áp dụng với những doanh nghiệp có ít danh điểm nguyên vật liệu nhưng số lần nhập, xuất của mỗi danh điểm nhiều.
Cách 2: Phương pháp giá đơn vị bình quân cuối kỳ trước.
Với phương pháp này kế toán xác định giá đơn vị bình quân trên giá thực tế và lượng nguyên vật liệu tồn kho cuối kỳ trước.
Phương pháp này cho phép giảm nhẹ khối lượng tính toán của kế toán, nhưng độ chính xác của công việc tính giá phụ thuộc vào tình hình biến động giá cả của nguyên vật liệu nên trong trường hợp giá cả của thị trường nguyên vật liệu có biến động lớn thì việc tính giá nguyên vật liệu xuất kho theo phương pháp này trở nên thiếu chính xác.
Cách 3: Phương pháp giá đơn vị bình quân sau mỗi lần nhập.
- Sau mỗi lần nhập, kế toán xác định lại giá bình quân cho từng danh điểm nguyên vật liệu. Căn cứ vào đơn giá bình quân và lượng nguyên vật liệu xuất kho giữa 2 lần nhập kế tiếp để kế toán xác định giá thực tế nguyên vật liệu xuất kho.
- Phương pháp này cho phép kế toán tính giá nguyên vật liệu xuất kho kịp thời nhưng khối lượng tính toán nhiều và phải tiến hành tính toán theo từng danh điểm nguyên vật liệu. Phương pháp này chỉ sử dụng ở những doanh nghiệp có ít danh điểm nguyên vật liệu và số lần nhập của mỗi loại không nhiều.
- Phương pháp này có thể thực hiện trong cả tháng và liên hoàn trong tháng.
* Phương pháp nhập trước, xuất trước ( FIFO).
- Theo phương pháp này, giả thiết rằng số vật liệu vào nhập trước thì xuất trước, xuất hết số nhập trước mới đến số nhập sau theo giá thực tế của lô hàng xuất. Nói cách khác, cơ sở của phương pháp này là tính giá thực tế của vật liệu mua trước sẽ dùng để tính giá thực tế của vật liệu trước và do vậy giá trị vật liệu tồn kho cuối kỳ sẽ là giá thực tế của vật liệu mua vào sau cùng. Phương pháp này thích hợp trong trường hợp giá cả ổn định hoặc có xu hướng giảm.
- Ưu điểm:
+ Phản ánh tương đối chính xác giá trị nguyên vật liệu xuất dùng và tồn cuối kỳ.
+ Khi giá nguyên vật liệu có xu hướng tăng, áp dụng phương pháp này sẽ có lãi nhiều hơn khi áp dụng phương pháp khác vì giá vốn bán hiện tại được tạo ra từ giá trị nguyên vật liệu nhập kho từ trước với giá thấp hơn hiện tại.
- Nhược điểm:
+ Phải theo dõi chặt chẽ chi tiết từng nghiệp vụ nhập kho nguyên vật liệu.
+ Doanh thu hiện tại không phù hợp với chi phí hiện tại vì doanh thu hiện tại được tạo ra từ các chi phí trong quá khứ.
* Phương pháp nhập sau, xuất trước ( LIFO).
Theo phương pháp này, giả thiết vật liệu và nào nhập kho sau cũng sẽ xuất trước và những vật liệu tồn kho cuối kỳ sẽ gồm vật liệu mua vào đầu kỳ, ngược lại với phương pháp nhập trước xuất trước ở trên, phương pháp nhập sau xuất trước thích hợp trong trường hợp lạm phát.
- Ưu điểm:
+ Áp dụng phương pháp này sẽ cho doanh thu hiện tại phù hợp với chi phí hiện tại vì doanh thu hiện tại được tạo ra từ nguyên vật liệu mua ở thời điểm gần nhất.
+ Khi giá nguyên vật liệu trên thị trường có xu hướng tăng lên, việc áp dụng phương pháp này sẽ cho giá vốn cao hơn.
- Nhược điểm:
+ Bỏ qua luồng nhập, xuất nguyên vật liệu trong thực tế.
+ Giá trị hàng tồn kho được phản ánh thấp hơn so với giá thực tế nếu có xu hướng tăng.
+ Phải theo dõi chặt chẽ chi tiết từng nghiệp vụ nhập kho.
* Phương pháp tính theo giá thực tế đích danh (phương pháp thực tế).
Phương pháp này thích hợp với những doanh nghiệp có điều kiện bảo quản riêng từng lô nguyên vật liệu nhập kho. Vì vậy khi xuất kho lô nào thì tính theo giá thực tế nhập kho đích danh của lô đó. Phương pháp này có ưu điểm là công tác tính giá nguyên vật liệu được thực hiện kịp thời và thông qua việc tính giá nguyên vật liệu xuất kho, kế toán có thể theo dõi được thời hạn bảo quản của từng lô nguyên vật liệu. Tuy nhiên, để áp dụng phương pháp này, thì điều kiện cốt yếu là hệ thống kho tàng của doanh nghiệp cho phép bảo quản riêng từng lô nguyên vật liệu nhập kho. Phương pháp này còn có tên là phương pháp đặc điểm riêng và thường sử dụng với loại vật liệu có giá trị cao và có tính tách biệt.