23/05/2018, 18:38

Bệnh viêm da hoại thư (Gangrenous dermatitis) ở gà?

Ảnh minh họa I. ĐỘNG VẬT CẢM THỤ Hầu hết các loài gà đều nhiễm bệnh, đặc biệt ở gà thịt loại tăng trọng nhanh. Bệnh thường phát ở giai đoạn từ 4-8 tuần tuổi. Bệnh thường phát trong những đàn gà thiếu máu từ bệnh do Adenovirus và thiếu vitamin K hoặc sau đợt bệnh Gumboro, ...

Ảnh minh họa

I.ĐỘNG VẬT CẢM THỤ

Hầu hết các loài gà đều nhiễm bệnh, đặc biệt ở gà thịt loại tăng trọng nhanh. Bệnh thường phát ở giai đoạn từ 4-8 tuần tuổi. Bệnh thường phát trong những đàn gà thiếu máu từ bệnh do Adenovirus và thiếu vitamin K hoặc sau đợt bệnh Gumboro, làm cho hệ thống miễn dịch bị ức chế tạo điều kiện cho các vi khuẩn gây bệnh phát triển.

II. NGUYÊN NHÂN

Do vi khuẩn Staphylococcus aureus (Gram (+)) và vi khuẩn yếm khí Clostridium perfrigens (Gram (+)). Hai vi khuẩn trên gây bệnh đồng thời cho nên mức độ bệnh tăng vừa có xuất huyết do Staphylococcus vừa có phù (khí thủng) dưới da do vi khuẩn Clostridium sinh bởi.

III. PHƯƠNG THỨC TRUYỀN LÂY

Do vi khuẩn đã ký sinh sẵn ở ngoài da và trong đường tiêu hóa, khi các niêm nạc ruột và da bị tổn thương do các bệnh truyền nhiễm khác, đặc biệt kế tiếp sau bệnh thiếu máu do Adenovirus và bệnh Gumboro đã tạo thành vết thương và giảm sức đề kháng trên cơ thể gia cầm, sau lúc đó 2 loại vi khuẩn trên xâm nhập vào máu và gây bệnh.

IV. TRIỆU CHỨNG

- Chết đột ngột không rõ triệu chứng. Chỉ sau 2-3 ngày những con bệnh sau mới thể hiện triệu chứng ủ rũ, vận động khó khăn do da đùi và cánh bị sừng hóa. Những vị trí khác trên da cũng bị sừng hóa.

- Một số con thấy phù khí ở da bụng (nổi phù to chọc kim vào khì xà ra, nhưng hôm sau lại phù tiếp).

- Tỷ lệ bệnh và chết không cao, từ 1-20%

V. MỔ KHÁM BỆNH TÍCH

- Dưới vùng da bị viêm mổ ra thấy có chất keo nhầy màu vàng nhạt. Các lớp tế bào giữa da và cơ dễ bóc. Phần thịt tiếp giáp da màu trắng đục do bị hoại tử, một số bị nhiễm trùng có màu đỏ.

- Xoang bụng chứa đầy dịch với đặc trưng như rượu vang (màu vàng sậm).

- Gan thường xuyên xuất huyết hoặc sưng.

- Tủy xương nhợt nhạt hay vàng.

- Máu loãng và toàn bộ xác gà có màu xanh.

VI. CHUẨN ĐOÁN

- Căn cứ theo triệu chứng và bệnh tích trên.

- Lấy bệnh phẩm ở dưới da phân lập vi khuẩn.

VII. PHÒNG VÀ TRỊ BỆNH

a, Phòng bệnh

- tiêm phòng cho gà các bệnh truyền nhiễm thường gây bội nhiễm cho bệnh phát triển như bệnh Gumboro, bệnh do Adenovirus, bệnh CRD và dịch tả.

- Nhốt riêng biệt các đàn gà thịt mà ở đó đã phát hiện ra bệnh thiếu máu truyền nhiễm.

- Thành lập quy trình và hệ thống chăn nuôi theo nguyên tắc. "Tất cả cùng vào và tất cả cùng ra" nhằm bài trừ mần bệnh từ đàn gà này sang đàn gà khác.

 Sau một ổ dịch, loại bỏ toàn bộ số gà còn lại và dọn vệ sinh, tẩy trùngchuồng trại trước khi gây đàn mới.

- Dùng một số thuốc kháng sinh đặc trị trộn vào thức ăn hay nước uống định kỳ để diệt vi khuẩn khi mới nhiễm.

Những kháng sinh có tác dụng mạnh như Tiamulin, Dynamutilin, Inoxy, Amoxillin, Penicillin V, Ampicillin, Erythromycin, Spiramycin, Tylosin, Lincomycin, Chloramphenicol, Chlotetracyclin, Oxytetracyclin. Liều dùngvà liệu trình như phòng các bệnh CRD, tụ huyết trùng, viêm ruột hoại tử. Phòng bệnh nên tập trung vào 4 tuần đến tuần thứ 8 vì giai đoạn đó gà bị nhiễm bệnh nhiều nhất. Trộn thuốc 3-4 ngày/tuần.

b, Trị bệnh

Dùng các loại thuốc trên trộn với thức ăn hay nước uống liều gấp đôi liên tục 4-5 ngày. Hoặc tiêm một trong những thuốc kháng sinh trên liều như điều trị trong bệnh CRD, tụ huyết trùng, viêm ruột hoại tử và Staphylococcosis. Liệu trình 3-5 ngày.

0