Bài văn tự luận Tò mò là một tính xấu
Đề bài tự luận: Tò mò là một tính xấu ngữ văn lớp 6! Bữa cơm chiều hôm ấy, bà nội đi sang nhà cô Nga. Chỉ còn lại ba người. Bố,mẹ và em ngồi vào bàn, ai cũng cảm thấy trống trải trong lòng, cô Nga mới sinh em bé, nên cuối tuần bà mới về được. Bố hỏi mẹ: - Bà đi ...
Đề bài tự luận: Tò mò là một tính xấu ngữ văn lớp 6!
Bữa cơm chiều hôm ấy, bà nội đi sang nhà cô Nga. Chỉ còn lại ba người. Bố,mẹ và em ngồi vào bàn, ai cũng cảm thấy trống trải trong lòng, cô Nga mới sinh em bé, nên cuối tuần bà mới về được.
Bố hỏi mẹ:
- Bà đi có mặc thêm áo ấm không?
- Bà chu đáo lắm - mẹ nói - Bà mặc áo len và choàng cả áo khoác nữa.
Bố nói như nhắc mọi người:
- Đêm nay lại có thêm một dạt gió mùa đông bắc nữa thổi về. Trời sẽ lạnh lắm. Mẹ con đi làm, đi học nhớ ăn mặc cho thật ấm kẻo cảm lạnh. Không biết cậu con trai hôm lên trường có mang theo đầy đủ áo quần ấm không?
- Không bố ạ - em nhanh nhảu nói - Cô Lan gửi thư cho anh Tuấn cũng nói về chuyện đó.
- Sao con biết?
- Con xem thư cô Lan gửi anh Tuấn hôm chủ nhật vừa rồi, nên con biết.
Bố nhíu lông mày rồi đặt bát đũa xuống bàn. Bố nhìn mẹ, nhìn em rồi chậm rãi nói:
- Hương, con có biết cô Lan là người yêu của anh Tuấn không? Sao con lại bóc thư của cô Lan gửi cho anh Tuấn mà xem. Việc làm của con là tò mò, không tốt. Bố không ngờ con gái của bố mẹ lại có tính xấu như thế! Từ nay, con phải chừa cái tật ấy đi! Lớn lên vào đời mà mang theo tính xấu ấy thì nguy hiểm lắm!...
Bố thở dài như bị nghẹn cơm. Mẹ nhẹ nhàng khuyên congái, rồi khẽ nhắc; "Con xin lỗi bố đi. Con phải hứa với bố đi! Tò mò là tính xấu con ạ!..."
Em khóc rồi xin lỗi bố mẹ. Em hứa không bao giờ bóc trộm, xem trộm thư từ của bất cứ ai nữa.
Bữa cơm chiều hôm ấy, bố mẹ và em,ai cũng cảm thấy mất ngon. Đêm ấy, em cứ trằn trọc mãi. Mấy ngày sau, em vẫn cảm thấy buồn.
Câu chuyện ấy xảy ra cách đây đã hơn hai năm, khi em đang học lớp 4 trường Tiểu học Võ Thị Sáu. Bây giờ, mỗi khi chợt nhớ lại chuyện cũ, em vẫn thấy day đứt trong lòng. “Tò mò là một tính xấu” - Lời mẹ khuyên, em không bao giờ có thể quên được.