Bài văn tả con lợn số 7 - 20 bài văn tả con lợn mà em biết hay nhất
Hè nào, em cũng về quê thăm bà ngoại. Nhà bà có nuôi một con lợn rất dễ thương đã được 5 tháng. Ngày mới bắt về, chú chỉ bằng trái bầu lớn, mà bây giờ chú đã bằng xô nước, nặng gần 50 ki-lô-gam. Nổi bật trên nước da hồng hồng là bộ lông trắng như tuyết. Đầu chú giống như trái ...
Hè nào, em cũng về quê thăm bà ngoại. Nhà bà có nuôi một con lợn rất dễ thương đã được 5 tháng.
Ngày mới bắt về, chú chỉ bằng trái bầu lớn, mà bây giờ chú đã bằng xô nước, nặng gần 50 ki-lô-gam. Nổi bật trên nước da hồng hồng là bộ lông trắng như tuyết. Đầu chú giống như trái dưa hấu hơi dẹp về phía trước. Hai tai chú giống như hai lá mít. Mỗi khi chú cử động vành tai lại rung rung. Đôi mắt màu đen nhỏ như hai hòn bi lúc nào cũng híp lại. Hai cái lỗ mũi nhỏ nằm giữa cái mõm dài và dày như nấp lon sữa bò.
Hai lỗ mũi chú lúc nào cũng động đậy, cái mũi chú ngửi thức ăn và đánh hơi rất giỏi. Mình chú tròn và dài khoảng một mét. Cái bụng cồng kềnh và xệ gần sát đất, mông căng tròn và nở nang. Bốn chân to như bắp chân người lớn, chắc khỏe để nâng đỡ thân hình mập ú của chú. Mỗi chân lại có bốn móng, ở phía dưới là lớp thịt đệm giúp chú đi lại dễ dàng hơn. Đuôi chú không dài lắm, chóp đuôi có chùm lông như cây chổi chà phe phẩy đuổi tất cả bọn ruồi quấy phá.
Mỗi lần nghe tiếng chân quen thuộc của bà em, lợn biết ngay có người mang thức ăn đến liền đi lại quanh chuồng như rất mừng rỡ. Chú hít mũi, đánh hơi khịt khịt, đôi mắt ti hí cứ nhìn chằm chằm vào máng thức ăn trông thật đáng yêu. Ngay sau đó chú sục ngay mõm vào máng và ăn một cách ngon lành. Sau khi ăn no, chú đi một cách nặng nề và nằm ịch ngay ở góc chuồng, thở phì phò, bụng phình to hạ xuống, mắt lim dim. Thỉnh thoảng chú lại hất đuôi lên xua ruồi muỗi.
Em rất yêu và thương chú lợn của ngoại nuôi vì chú thật đáng yêu và có những hành động thật ngộ nghĩnh. Em tự nhủ mỗi khi về quê ngoại chơi, được chăm sóc chú lợn thật tốt để chú ngày càng to béo, khỏe mạnh, đó cũng là niềm vui của mình.