01/03/2018, 16:40

Chùm thơ 20-11 chủ đề Nhớ Ơn Thầy Cô Giáo rất hay

Tuyển chọn những bài thơ kỷ niệm, chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 rất hay với chủ đề "Nhớ Ơn Thầy Cô Giáo". Chùm thơ này được 1 bạn độc giả tổng hợp và gửi đến nhưng không ghi rõ tên người gửi cũng như tác giả những bài thơ này. Vì vậy, trước hết tôi xin cảm ơn sự chia sẽ của bạn đọc và ...

Tuyển chọn những bài thơ kỷ niệm, chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 rất hay với chủ đề "Nhớ Ơn Thầy Cô Giáo".

Chùm thơ này được 1 bạn độc giả tổng hợp và gửi đến nhưng không ghi rõ tên người gửi cũng như tác giả những bài thơ này. Vì vậy, trước hết tôi xin cảm ơn sự chia sẽ của bạn đọc và xin được cáo lỗi các tác giả trước, và sẽ hoàn thành thông tin sau!

Những bài thơ 20-11 chủ đề Nhớ Ơn Thầy Cô Giáo rất hay

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:




=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: NHỚ ƠN THẦY CÔ
Tuổi bạc màu tiêu vẫn nhớ thầy
Công người giáo dục lớn như mây
Ngàn trăm vất vã tình ân thấy
Vạn buổi gian lao nặng nghĩa đầy
Bữa nọ khoai mì ăn đủ lấy (tháng)
Hôm nao sắn độn đổi qua ngày
Giờ mừng đất nước đi lên vậy
Mãi khắc tim hoài thuở dắt tay.





=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: NHỚ MÃI THẦY CÔ
Mãi khắc tim hoài thủa dắt tay
Thầy cô đức độ nhớ bao ngày
Năm dài vất vả tình mong lấy
Tháng rộng gian lao nghĩa vẹn đầy.
Vẫn biết muôn đời ơn quyện thấy
Nhưng mà vạn kiếp tín bồng mây
Con người hạnh phúc thầm trông vậy
Để lại ngày qua kính trọng thầy../

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: ẤM ÁP TÌNH XƯA
Lứa tuổi thanh xuân nối nghiệp thầy ,
Bồng bềnh tóc soải tựa như mây !
Nước nghèo dân khó ai không thấy ,
Trò khổ cô thương nghĩa nặng đầy !
Lên lớp việc trường chèo lái lấy ,
Đói no khoai sắn độn qua ngày ,
Hưu rồi gặp lại vui là vậy ,
Ấm áp tình xưa xiết chặt tay !

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: TẠC DẠ
Vài câu hạ bút,tạ ơn thầy
Nặng nghĩa,sâu tình tựa áng mây
Lặng lẽ đưa đò,bao kẻ thấy?
Âm thầm dẫn lối bấy người hay?
Gian nan sớm bữa đâu màng mấy
Vất vả quanh năm,đắp đổi ngày
Để khách qua đò nên nghiệp vậy
Ghi lòng tạc dạ đức ân này!

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: THẦY TRÒ
Bố dắt con lên học với thầy
Bao năm sách vở rộng đường mây
Tình thâm nghĩa cả sông hồ cạn
Đức trọng ơn sâu bát nước đầy
Đạm bạc lương tiền không đủ tháng
Thanh cao củ quả cũng xong ngày
Mong cho lũ trẻ công danh rạng
Phụ tử quân sư tay nắm tay

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: ƠN THẦY
Hàng năm mỗi bận tiết đông này
Nhớ thủa thầy trò líu dắt tay
Lặng lẽ vun trồng năm tháng ấy
Âm thầm vén đổi những ngày đây
Giờ thêm tóc bạc da mồi đấy
Vẫn sớm chăm lo ước mộng đầy
Hạnh phúc bên người luôn mãn vậy
Ơn này khắc dạ vạn đời nay.

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: KHẮC DẠ GHI TÂM
Nhất tự vi sư đức trọng thầy
Ân tình đạo nghĩa sánh trời mây
Năm trôi kiếp cạn dù cho mấy
Khắc dạ ghi tâm mãi vẹn đầy
Cháo bẹ rau tàu cha nguyện trẩy
Rừng sâu núi thẳm mẹ quên ngày
Hy sinh tất cả công đò ấy
Chỉ nhận cho mình...tiếng vỗ tay!

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: VỀ THĂM THẦY XƯA
Chiều thu dẫm bước đến thăm thầy
Máy tóc phơi màu bạc áng mây
Cách biệt mười năm lòng nhớ nẩy
Rời xa trường cũ dạ thương đầy
Tre làng ngõ vắng chim ca nhảy
Lá đổ đường quê gió thổi đầy
Dẫn bóng người xưa ôi giản vị
Thầy trò nức nở chật vòng tay

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: TÔN SƯ
Lòng trò nghĩa tạc nhớ ơn Thầy
Sáng đẹp cao vời tựa áng mây
Luyện chữ làm văn lòng muốn thấy
Câu rèn tập tính dạ mong đầy
Cơm canh đạm bạc qua dần tháng
Áo mỏng sờn vai trải chóng ngày
Đất nước dần thay tình vẫn vậy
Tôn sư trọng đạo mãi cầm tay

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: ƠN THẦY
Trọn tấm lòng son gửi đến Thầy
Ơn người dìu dắt tựa như mây
Ngàn năm lớp cũ tình luôn thấy
Vạn kiếp trường xưa nghĩa vẫn đầy
Ước nguyện đừng phai màu tóc ấy
Cầu mong chẳng nhạt quả tim này
Thói đời mặt cách xa lòng vậy
Xiết chặt ân nồng, mở rộng tay!

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: NHỚ ƠN THẦY CÔ
Lòng con nhớ mãi dáng cô thầy
Bụi phấn vương thành trắng tóc mây
Những buổi ân cần trao mến đẫy
Từng hôm tận tụy gửi thương đầy
Rèn câu hiếu lễ toàn giây phút
Nắn chữ nhân văn trọn tháng ngày
Lũ trẻ bây giờ ra bốn biển
Ơn người chở đạo chắp bàn tay

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: NGHĨA TRỌNG ĐẦY
Trọn bốn mươi năm với nghiệp thầy ,
Hưu rồi sức yếu tóc sương mây !
Sự đời hay dở nhiều trông thấy ,
Công việc nhỏ to tự góp tay !
Chốn ở nơi ăn mình dựng lấy ,
Chăm trò dạy dỗ vẹn đêm ngày !
Bao nhiêu khó nhọc đều qua vậy ,
"Nhất tự vi sư" nghĩa trọng đầy !

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: MÃI NHỚ ƠN THẦY CÔ
Lòng luôn mãi quyện khắc ơn thầy
Biển chữ vun trồng tựa núi mây
Nụ dưỡng mong rằng GIA ấm đủ
Mầm ươm sẽ được QUỐC no đầy
Lời hay hiếu thuận gieo từng buổi
Ý đẹp hiền ngoan rải mỗi ngày
Cũng bởi âm thầm xây cội ấy
Nên NGƯỜI chẳng nệ...dẫu sờn tay.

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: THẦY GIÁO LÀNG
Kính trọng làm sao một chữ thầy
Trường làng ông giáo vẫn còn đây
Đưa bao thế hệ qua sông ấy
Cõng vạn mầm non vượt núi này
Có kẻ đạt thành danh tiếng lẫy
Lắm người chức vị nhẹ đường mây
Thản nhiên sứ mệnh là như vậy
Nghiệp dĩ quen rồi chẳng đổi thay.!

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: KHẮC MÃI LÒNG SON
Chở đạo qua sông đượm nghĩa thầy
Đò dằm chẳng quản nhẹ hồng mây
Vàng kho nửa chữ ma nhuần thấy
Bạc lẫn đôi câu quỷ thấm đầy
Lắm bữa khoai mì thay gạo tháng
Nhiều khi củ sắn đổi ngô ngày
Ngàn sau vẫn nhớ sang bờ vậy
Mãi khắc tim mình những cánh tay.

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: TRƯỜNG ĐỜI
Học để rồi quên chữ trả thầy
Bao năm đèn sách cũng ngô ngây
Bát cơm manh áo luôn đùn đẩy
Khối nợ tơ tình mãi đắm say
Nặng trĩu hai vai vùi gió xoáy
Chất chồng mái tóc phủ mây bay
Thẩn thơ lạc lối thời gian chảy
Trải nghiệm trường đời...hiểm hóc thay.!!

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: CHẲNG QUÊN THÀY
Nhiều năm viễn xứ chẳng quên thày
Dạo ấy sơ về bản ngập mây
Đến học trên đồi mưa đổ thấy
Chiều tan ngọn núi phủ sương đầy
Vì thương phụ đạo bao giờ ấy
Vẫn nhớ bài xem cả tối ngày
Tất cả vì tương lai trẻ vậy
Tình người khắc mãi nối vòng tay.

=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: ƠN THẦY
Thăm lại trường xưa nhớ đến thầy
Thời gian tóc đã nhuốm màu mây
Công lao biển cả chưa đền đáp
Nghĩa nặng non cao chẳng trả đầy
Vất vả "trồng người" không tính tháng
Dày công giáo dục quản chi ngày
Chân thành,đức độ tâm ngời sáng
Gặp gỡ thầy trò nắm chặt tay.





THƠ: GHI TÂM KHẮC CỐT NHỚ LỜI THẦY

(Thể thơ: Lộc Lư Ngũ Bộ)
GHI TÂM KHẮC CỐT NHỚ LỜI THẦY
Sống ở trên đời có dở hay?
Khát vọng vươn xa từ dạo ấy
Thành công hội tụ lại về đây
Sinh thành báo hiếu đừng xoay lý
Dưỡng dục đền ơn chớ nói mây?
Bọn trẻ qua tay thầy mỗi lứa
Cho đời ngọc sáng tỏa hương say

=.=♥.♥.♥=.=
Trở lại trường xưa nghỉ bóng cây
GHI TÂM KHẮC CỐT NHỚ LỜI THẦY
Thầy gieo khát vọng luôn nồng cháy
Trò hái thành công bước chuyển lay
Lưu luyến chia tay qua mỗi khóa
Hàn huyên thắm đượm siết bao ngày
Cho dù cuộc sống còn gian khó
Chẳng thể ngồi nhìn quyêt xắn tay!

=.=♥.♥.♥=.=
Đường đời vất vả tháng năm này
Khổ ải gian lao khắp đó đây
Nhớ mãi trong lòng bài học lớn
GHI TÂM KHẮC CỐT NHỚ LỜI THẦY
Đò người chở chữ qua giông tố
Khách mến sang sông nắng tỏa say
Trọng đạo ta luôn luôn khắc nhớ
Tôn sư mới thực đẹp và hay!

=.=♥.♥.♥=.=
Phượng thắm sân trường bụi phấn bay
Hằn in bạc trắng bấy nhiêu này
Công lao dưỡng dục như trời , biển
Đạo lý làm người tựa núi , mây
Vững bước bền gan lòng tuổi trẻ
GHI TÂM KHẮC CỐT NHỚ LỜI THẦY
Tiềm tàng nhiệt huyết không ngừng chảy
Vật chất tầm thường há chuyển lay

=.=♥.♥.♥=.=
Trời xanh tỏa nắng dạ mừng thay
Phấn khởi vui mừng giây phút này
Giáo án lừng thơm hoa nở thắm
Điểm mười tô đỏ tỏa hương say
Mẹ vuôn sữa ngọt nuôi khôn lớn
Thầy xới , ươm mầm nắn thẳng cây
Tùng bách kiên cường nơi vách núi
GHI TÂM KHẮC CỐT NHỚ LỜI THẦY

THƠ: TIM CON MÃI KHẮC DẠ ƠN THẦY

(Thể thơ: Lộc Lư Ngũ Bộ)
TIM CON MÃI KHẮC DẠ ƠN THẦY
Đã hiến dâng đời những chữ hay
Dạy dỗ đàn em từ thuở ấy
Khuyên lời lớp trẻ vẫn còn đây
Thành công rạng rỡ như đào lý
Phát đạt vang lừng tỏa khắp mây
Vẫn nghĩ thời ân sư dẫn dắt
Nên người, được việc sống hăng say

=.=♥.♥.♥=.=
Tháng rộng ngày dài cỗi sắc cây
TIM CON MÃI KHẮC DẠ ƠN THẦY
Ươm mầm trí thức tâm nồng cháy
Kiến thiết tài năng dạ chẳng lay
Cặp sách lên trường qua những tháng
Mang văn đến lớp thảo đêm ngày
Hồn vui thỏa chí cùng con chữ
Sáng tạo trong nghề phải vững tay

=.=♥.♥.♥=.=
Dù cho bão tố đến nơi này
Cống hiến cho đời vẫn ở đây
Trí trẻ luôn ghi tâm hiếu trọng
TIM CON MÃI KHẮC DẠ ƠN THẦY
Mang câu nghĩa khí khuyên nồng nhiệt
Vứt chữ u mờ dạy đắm say
Biển rộng sông dài ân nhuận thắm
Thi đường, nhạc, phú trỗi điều hay

=.=♥.♥.♥=.=
Biết sẽ nên người đủ sức bay
Đầu xanh dẫu bạc ở nơi này
Luôn vui dõi trẻ đi ngàn núi
Phấn khởi trông trò cưỡi dặm mây
Trí nhỏ còn lưu tâm nghĩa đạo
TIM CON MÃI KHẮC DẠ ƠN THẦY
Vương màu bụi phấn trên tà áo
Cánh phượng rơi buồn gió nhẹ lay

=.=♥.♥.♥=.=
Hiến chương nhà giáo rộn ràng thay
Ở khắp nơi đâu cũng nhớ này!
Áo trắng tươi màu vui náo nhiệt
Quà xinh rực rỡ tặng nồng say
Bài ca cất tiếng dâng xanh ngọn
Khúc hát vang lời trỗi thắm cây
Lặng lẽ bồn chồn trong trí nhớ
TIM CON MÃI KHẮC DẠ ƠN THẦY
(Tác giả: Trương Văn Thi)

BÀI THƠ: ƠN THẦY

Thơ: Nguyễn Minh
Từng hạt bụi là bao dòng tri thức
Luôn hết mình chấp cánh những mầm xanh
Ôi công ơn như tựa nghĩa sinh thành
Để khôn lớn bao mái đầu trẻ nhỏ

Ngày khai giảng buổi đầu còn bỡ ngỡ
Về ngôi trường, lớp học chẳng ai quen
Thầy cùng cô dạy dỗ như ngọn đèn
Đưa chúng em đến bến bờ tri thức

Luôn tận tụy trồng người đầy thôi thúc
Người hết mình dùi dắt những ước mơ
Thức thâu đêm giáo án còn đang chờ
Để giảng giải bao điều hay lẽ phải

Dù vất vả nhưng lòng không quản ngại
Truyền chân tình dẫn lối chính thẳng ngay
Giọt mồ hôi hay cả hạt bụi bay
Để chúng em trưởng thành vào cuộc sống

Ơn dạy dỗ thiêng liêng và sâu rộng
Nói làm sao cho tỏ rõ lòng con
Như bóng cả ánh sáng mãi trường tồn
Ghi khắc mãi biết ơn Người nhiều lắm!
0