01/03/2018, 16:39

Chùm thơ hay viết về con sông quê hương

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về con sông quê hương. Đó là những vần thơ kỷ niệm gắn bó với cuộc sống bên dòng sông, và những câu chuyện tình đôi lứa gắn liền với con sông quê. Thơ hay viết về con sông quê (ảnh: internet) CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ ♥ ...

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về con sông quê hương. Đó là những vần thơ kỷ niệm gắn bó với cuộc sống bên dòng sông, và những câu chuyện tình đôi lứa gắn liền với con sông quê.

Những bài thơ hay viết về con sông quê hương
Thơ hay viết về con sông quê (ảnh: internet)

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:




BÀI THƠ: SÔNG QUÊ HƯƠNG

Tác giả: Trương Thị Anh
Sông xanh nước chảy hiền hòa
Bình yên cuộc sống quê nhà thân thương
Hàng dừa tỏa bóng che nghiêng
Quê hương ta đó dịu hiền mái tranh

Hè về tắm nước sông xanh
Vẫy vùng sóng nước cây xanh vẫy chào
Không như phố thị ồn ào
Về quê như thấy dâng trào niềm vui

Sông xanh lượn dáng yêu kiều
Nhà tranh lộng gió sớm chiều bình an
Về quê tình cảm chứa chan
Anh em bè bạn hỏi han chân tình

Không đâu bằng ở quê mình
Đất lành cuộc sống an bình chân quê
Cánh cò bay lả bờ đê
Xa quê về lại càng mê quê mình.





BÀI THƠ: BÊN DÒNG SÔNG QUÊ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Cuối mùa thu ta về với sông quê
Đi chân trần dọc con đê ngày trước
Ngồi bên bờ sông nhìn theo con nước
Lững lờ trôi xuôi ngược giữa đôi bờ

Dòng sông quê ghi dấu ấn tuổi thơ
Có những buổi chờ đò nơi bến vắng
Chờ U đi chợ về...trưa hè đứng bóng
Mong U mua cho chiếc bỏng mà thôi

Tuổi thơ ơi ngày ấy đã xa rồi
Ta vẫn còn nhớ một thời lam lũ
Một chiếc quần đùi một manh áo cũ
Lội xuống đồng đi đào củ mót khoai

Ngồi trên lưng trâu tranh thủ học bài
Dưới ánh đèn dầu tìm tương lai sáng lạn
Cuộc sống khó khăn nhưng đời lãng mạn
Có một thời cùng bè bạn vui chơi

Bên dòng sông lũ trẻ đã tập bơi
Giờ mỗi đứa một phương trời xa cách
Mong một ngày được cùng nhau họp mặt
Như ngày xưa thuở cắp sách tới trường.

BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH DÒNG SÔNG

Tác giả: Phạm Hải Đăng
Bẻ thơ cõng một chữ tình
Thả thơ bắt được bóng hình người thương
Chiều nay, em đẹp lạ thường
Bờ lau ngọn cỏ sông tương trầm trồ

Dòng sông tắm mát bài thơ
Bàn tay bé nhỏ đan hờ trong tay
Ngày xưa tiên nữ tắm đây
Kiếp xưa em nấp nơi này trộm xem

Bây giờ cảnh đẹp có em
Người đẹp thêm cảnh, cảnh thêm đẹp người
Mắt em lóng lánh sao trời
Dòng sông e thẹn, mây trôi hững hờ

Thuyền thơ, mình chở trăng thơ
Chở tình thơ xuống, trăng ngờ ngợ rơi
Chờ ngày, trầu, rượu hoa tươi
Cưới nàng, pháo nổ vang trời bến sông

Hoa tươi, thắm đỏ pháo hồng
Nâng niu chân bước tình nồng phu thê
Để chiều trên bến sông quê
Thơm nồng hoa pháo theo về cùng ta./.

Thơ dòng sông quê hương
Thơ dòng sông quê hương (ảnh: internet)

BÀI THƠ: KHÚC SÔNG QUÊ

Tác giả: Nguyễn Xuân Trung
Ơi con sông ngày nào tôi tắm mát
Gió đu đưa, xào xạc thổi bờ tre
Trời xanh cao soi bóng cả trưa hè
Con cá chép quẫy đuôi khoe sóng nắng

Sóng dạt dào vỗ xô bờ cát trắng
Bên kia sông thôn nữ tắm nô đùa
Tiếng gõ thuyền đánh cá nhịp nhặt thưa
Bác dân chài cũng vừa buông mẻ lưới

Nhớ sông quê nỗi lòng tôi diệu vợi
Muốn thả hồn đắm đuối với sông quê
Ký ức xưa lại man mác gợi về
Sông vẫn trẻ cành sung già in bóng.

Gió vi vu giữa không gian lồng lộng
Trong khoảng lòng trống vắng nhớ về ai?
Nước trôi êm sông uốn khúc chảy dài
Ôi nhớ quá mắt huyền xưa lúng liếng.

Sông quê ơi dấu yêu bao kỷ niệm
Cánh chim bằng bay liệng đến muôn nơi
Vẫn nao lòng khi hai tiếng- quê hương
Tim thổn thức bao niềm thương nỗi nhớ.

Khúc sông quê mang tình tôi trong đó
Nặng trĩu lòng chan chứa hạt phù sa
Ánh mặt trời lấp lánh sóng giao thoa
Gửi theo nắng hồn tôi hòa sông nước…





BÀI THƠ: BẾN SÔNG XƯA

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tôi quay về bến sông xưa
Hàng tre lả lướt cơn mưa ướt đầm
Lâu rồi mới lại về thăm
Dòng sông còn đó bao năm đợi chờ

Nhớ về ngày ấy tuổi thơ
Cái thời đánh dậm bên bờ sông sâu
Cái thời cắt cỏ chăn trâu
Cái thời hai đứa chụm đầu chân đê

Chiều buồn mưa gió não nề
Trong lòng dông bão biết về nơi đâu
Tìm về với mối duyên đầu
Con đò còn đó người đâu hỡi người

Bên sông ngắt nhánh hoa tươi
Chúc em với một nụ cười xót xa
Chúc em về với người ta
Bỏ tôi ở lại như là người dưng.

THƠ LỤC BÁT: DÒNG SÔNG TUỔI THƠ

Tác giả: Lãng Du Khách
Ấu thơ gắn bó sông quê
Dòng sông trong mát say mê vui đùa
Sóng sông giỡn với gió lùa
Lững lờ con nước theo mùa sông reo

Một bầy con trẻ Trâu theo
Nô đùa tắm mát hò reo bầy trò
Trâu kia nghé ọ nghé o
Để ta lướt sóng hát hò thỏa thuê

Mênh mang sông nước bốn bề
Trẻ thơ thả mộng đam mê với đời
Con nước lả lướt buông lơi
Đùa vui thân trẻ ngỏ lời thân thương

Đời ai cũng có quê hương
Dòng sông yêu dấu thân thương ấu thời
Vẳng nghe câu hát ru hời
Sông quê vẫy gọi những lời thân yêu

Chiều tà buông thả cánh diều
Lả lơi trong gió phiêu diêu cuộc đời
Quê hương ta thật tuyệt vời
Dòng sông quê mãi gắn đời yêu thương.

Thơ nhớ dòng sông quê hương
Thơ nhớ dòng sông quê hương (ảnh; internet)

THƠ LỤC BÁT: SÔNG QUÊ

Tác giả: Lãng Du Khách
Sông quê nước chảy đôi bờ
Con nước lặng lẽ lững lờ dịu êm
Cảnh quê bình dị êm đềm
Đôi bờ sông trải xanh thềm lúa non

Một con đò nhỏ cỏn con
Ngược xuôi dòng nước véo von câu hò
Nhẹ ru lộng gió cánh cò
Ban mai gà gáy ó o chào đời

Triền đê tàng lá buông lơi
Hòa cùng vạn vật gọi mời bình minh
Dân quê mộc mạc chân tình
Làng quê ấm áp mái đình cây đa

Ven đường cây gạo trổ hoa
Sắc đỏ rực rỡ tháng ba xuân về
Sáo diều vi vút triền đê
Gọi thương gợi nhớ cảnh quê thanh bình

Quê hương nặng nghĩa đậm tình
Chôn nhau cắt rốn nơi mình sinh ra
Bây giờ lạc xứ bôn ba
Hồn quê vẫn mãi đậm đà trong tim.





BÀI THƠ: SÔNG QUÊ MÙA ĐÔNG

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ở phương xa em có nhớ sông quê
Nơi ta chia tay một chiều lộng gió
Anh không biết em có muốn quay về
Thăm quê hương thăm dòng sông bé nhỏ

Nơi ngày xưa ta chơi dưới chân đê
Cùng bạn bè vui chăn trâu cắt cỏ
Nhớ những chiều cùng bắt bướm say mê
Bao năm qua sao không quên ngày đó

Vẫn nhớ em ngày ấy mái tóc thề
Mắt biếc xinh đôi môi son thắm đỏ
Mười sáu tuổi em sức sống tràn trề
Cho tim anh mãi đắm say thương nhớ

Con sông quê vẫn bên bồi bên lở
Con đò già vẫn chuyên chở khách sang
Chiều mùa đông vạt hoa cải vẫn vàng
Em không về chuyến đò ngang vẫn đợi

Nhìn nước trôi mà lòng anh vời vợi
Mùa đông về lại nhớ tới người xưa
Vắng bóng em chỉ thấy gió bấc lùa
Bến sông quê thêm một mùa băng giá.

BÀI THƠ: DÒNG SÔNG KỶ NIỆM
Tác giả: Đức Trung
Quê tôi có một dòng sông
Muôn đời tắm mát cánh đồng ngô, khoai
Đi xa lòng những u hoài
Đếm từng ngày, tháng, năm dài chờ mong

Tuổi thơ cùng với dòng sông
Những ngày câu cá mà không muốn về
Chang chang nắng đổ trưa hè
Lấy tầu lá chuối để che mái đầu...

Dòng sông quê cũng chẳng sâu
Chiều chiều tắt nắng thả trâu tắm cùng
Đùa vui té nước tưng bừng
Uống no bụng nước lại cùng hát vang !

Hôm nay tôi trở về làng
Ngắm dòng sông cũ...mơ màng tuổi thơ
Sông xanh nước chảy lờ đờ
Lúa, ngô, khoai, sắn hai bờ tốt tươi

Quên làm sao được sông ơi !
Tình tôi gắn bó suốt đời với sông..!

Thơ tình con sông quê
Thơ tình con sông quê (ảnh: internet)

BÀI THƠ: CON SÔNG QUÊ
Thơ: Châu Lê
Ta về nơi ấy chiều mưa
Con sông kỷ niệm ngày xưa thanh bình
Vui buồn một thuở đẹp xinh
Vẫn hoài lưu luyến bóng hình sông ơi.

Nước xanh..xanh cả bầu trời
Lượn lờ dòng chảy thoảng lời mẹ ru
Lời ru có gió mùa thu
Có hương khói rạ trắng mù đồng xa.

Nay về sông chẳng chút già
Thủy chung ngọt nước phù sa ấm lòng
Đậm tình vẫn đẹp mênh mông
Chân trời khoe sắc cầu vồng ước mơ.

Sông quê hồn gửi vào thơ
Người đi xa xứ đợi chờ ngàn năm
Đầy vơi một kiếp thăng trầm
Dạt dào sóng vỗ lặng thầm tình quê.

TÔI CÒN NỢ LẮM MỘT DÒNG SÔNG

Tác giả: Song Trà
Tôi còn nợ lắm một dòng sông
nợ ánh trăng nghiêng rớt giữa dòng
nợ nước triều lên ngày mấy bận
đưa buồn mấy lúc buổi tàn đông

Trên sông bến vắng cuối chiều nay
một mái đò đưa mấy lượt đầy
ngã bóng mây buồn từ dạo ấy
nghe hồn lãng tử đã qua đây

ta còn nợ lắm hỡi sông ơi
nợ cả chiều nghiêng ánh nắng trời
nợ áng mây chiều tim tím biếc
cho tôi được khóc giữa chơi vơi

Thuở ấy ngày này đã cuối đông
nàng xuân sắp sửa lướt qua dòng
trên bờ nhộn nhịp người cười nói
dưới bến người buồn khóc giữa sông

ta xa bến ấy đã từ lâu
cứ nghĩ nơi kia lấp nỗi sầu
tái ngộ ta sông mừng gặp lại
hồn mình đã bị cuốn dòng sâu.
0