20/03/2018, 23:34
Văn lớp 5: Tả một bác nông dân đang cày ruộng
Hướng dẫn làm bài văn miêu tả bác nông dân đang cày ruộng lớp 5. Những câu ca dao quen thuộc ấy chắc hẳn không ai là không nhớ. Mỗi lần đọc những câu ca ấy, trong đầu tôi bất chợt hiện ra hình ảnh một người nông dân đang cày đồng giữa trưa hè nắng nóng, từng giọt mồ hôi cứ thế rơi xuống như những ...
Hướng dẫn làm bài văn miêu tả bác nông dân đang cày ruộng lớp 5. Những câu ca dao quen thuộc ấy chắc hẳn không ai là không nhớ. Mỗi lần đọc những câu ca ấy, trong đầu tôi bất chợt hiện ra hình ảnh một người nông dân đang cày đồng giữa trưa hè nắng nóng, từng giọt mồ hôi cứ thế rơi xuống như những giọt mưa, thật vất vả và khó nhọc làm sao. Nhưng dường như, thấp thoáng nơi bóng lưng ướt đẫm ấy lại là nụ cười vui vẻ hạnh phúc, hạnh phúc cho một sự chuẩn bị kĩ càng cho mùa lúa mới. Bởi vậy, rất đỗi tự nhiên, hình ảnh đẹp đẽ ấy đã trở thành đề văn miêu tả dành cho các em học sinh. Tuy nhiên, làm thế nào để có thể tả một người đang làm việc, nhất là công việc đi cày khó hình dung? Dưới đây là một bài văn ngắn của học sinh lớp 5 chúng tôi đưa ra giúp các em phần nào nhận biết được hướng đi và cách miêu tả với đề bài này.
Hình ảnh bác nông dây cày ruộng bằng trâu dần hiếm gặp thay vào đó là máy móc làm nhanh và đơn giản hơn
BÀI VĂN TẢ BÁC NÔNG DÂN ĐANG CÀY RUỘNG
Trong lòng em từ trước đến bây giờ vẫn luôn biết ơn các bác nông dân khi làm ra hạt gạo và sau lần về quê mùa hè năm trước và được chứng kiến cảnh các bác nông dân đang cày ruộng thì em lại càng kính trọng các bác nông dân hơn nữa.
Hôm ấy là một ngày trời nắng, em rảo bước đi trên con đường làng quen thuộc. Xa xa trên cánh đồng làng rộng lớn, em thấy thấp thoáng rất nhiều những bóng áo nâu nón trắng của các cô bác nông dân. Em tò mò bước lại gần, càng lại gần tiếng nói, tiếng cười càng trở nên ồn ào, rộn rã. Những cô bác nông dân mỗi người một việc, ai cũng chăm chỉ, người thì cày, người bón phân…Nhưng trong đó, em ấn tượng nhất với một bác nông dân đang cày ruộng. Bác nông dân tầm khoảng bốn lăm, năm mươi tuổi với làn da màu đồng cùng những cơ bắp cuồn cuộn. Bác nông dân điều khiển chú trâu to, màu đen sẫm thật chính xác trên thửa ruộng ghồ ghề. Những giọt mồ hôi chảy dọc theo hai bên má, ướt đẫm cả một phần lưng áo nhưng bác chẳng hề quan tâm mà chỉ chăm chú điều khiển chú trâu. Bác vừa làm, thỉnh thoảng lại huýt sáo một vài điệu nhạc như muốn quên đi cái mệt mỏi nắng nóng của buổi trưa hè.
Cánh tay săn chắc của bác giữ chặt cái cày, những ngón tay chai sạn nắm chắc lấy chiếc roi và “vút” một tiếng, bác hô lớn: “Đi!”. Chú trâu như hiểu được mệnh lệnh của chủ nhanh chóng lúc thì quẹo trái, khi thì rẽ phải rất thuần thục. Những tảng đất ẩm ướt nằm sâu bên dưới cũng bị quật lên và được là mềm đi. Chúng nằm xếp chồng lên nhau tạo thành những làn sóng nhấp nhô nhấp nhô trên thửa ruộng trông thật thích mắt. Cả người và trâu cứ làm việc hăng say, quên cả thời gian, quên đi cả những giọt mồ hôi đang lăn dài trên má.
Em rất thích được ngắm nhìn bác nông dân đang cày ruộng bởi chỉ có những lúc ấy chúng ta mới thấy được sự khó khăn vất vả của người nông dân khi làm ra hạt gạo và càng thêm trân trọng cùng biết ơn họ hơn.
Hình ảnh bác nông dây cày ruộng bằng trâu dần hiếm gặp thay vào đó là máy móc làm nhanh và đơn giản hơn
BÀI VĂN TẢ BÁC NÔNG DÂN ĐANG CÀY RUỘNG
Trong lòng em từ trước đến bây giờ vẫn luôn biết ơn các bác nông dân khi làm ra hạt gạo và sau lần về quê mùa hè năm trước và được chứng kiến cảnh các bác nông dân đang cày ruộng thì em lại càng kính trọng các bác nông dân hơn nữa.
Hôm ấy là một ngày trời nắng, em rảo bước đi trên con đường làng quen thuộc. Xa xa trên cánh đồng làng rộng lớn, em thấy thấp thoáng rất nhiều những bóng áo nâu nón trắng của các cô bác nông dân. Em tò mò bước lại gần, càng lại gần tiếng nói, tiếng cười càng trở nên ồn ào, rộn rã. Những cô bác nông dân mỗi người một việc, ai cũng chăm chỉ, người thì cày, người bón phân…Nhưng trong đó, em ấn tượng nhất với một bác nông dân đang cày ruộng. Bác nông dân tầm khoảng bốn lăm, năm mươi tuổi với làn da màu đồng cùng những cơ bắp cuồn cuộn. Bác nông dân điều khiển chú trâu to, màu đen sẫm thật chính xác trên thửa ruộng ghồ ghề. Những giọt mồ hôi chảy dọc theo hai bên má, ướt đẫm cả một phần lưng áo nhưng bác chẳng hề quan tâm mà chỉ chăm chú điều khiển chú trâu. Bác vừa làm, thỉnh thoảng lại huýt sáo một vài điệu nhạc như muốn quên đi cái mệt mỏi nắng nóng của buổi trưa hè.
Cánh tay săn chắc của bác giữ chặt cái cày, những ngón tay chai sạn nắm chắc lấy chiếc roi và “vút” một tiếng, bác hô lớn: “Đi!”. Chú trâu như hiểu được mệnh lệnh của chủ nhanh chóng lúc thì quẹo trái, khi thì rẽ phải rất thuần thục. Những tảng đất ẩm ướt nằm sâu bên dưới cũng bị quật lên và được là mềm đi. Chúng nằm xếp chồng lên nhau tạo thành những làn sóng nhấp nhô nhấp nhô trên thửa ruộng trông thật thích mắt. Cả người và trâu cứ làm việc hăng say, quên cả thời gian, quên đi cả những giọt mồ hôi đang lăn dài trên má.
Em rất thích được ngắm nhìn bác nông dân đang cày ruộng bởi chỉ có những lúc ấy chúng ta mới thấy được sự khó khăn vất vả của người nông dân khi làm ra hạt gạo và càng thêm trân trọng cùng biết ơn họ hơn.