Truyện danh nhân #11
Luôn luôn phải đứng Một lần Mark Twain đến một thành phố nhỏ, ông có buổi nói chuyện ở đây. Tối đến, ông vào một tiệm ăn, chủ hiệu hỏi: – Ngài mới đến thành phố này phải không ạ? – Vâng, tôi vừa mới đến đây. – Ngài thật là may mắn, tối nay có buổi nói chuyện của Mark Twain, ngài đi nghe ...
Luôn luôn phải đứng
Một lần Mark Twain đến một thành phố nhỏ, ông có buổi nói chuyện ở đây. Tối đến, ông vào một tiệm ăn, chủ hiệu hỏi:
– Ngài mới đến thành phố này phải không ạ?
– Vâng, tôi vừa mới đến đây.
– Ngài thật là may mắn, tối nay có buổi nói chuyện của Mark Twain, ngài đi nghe chứ?
– Chắc chắn là có.
– Thế ngài đã có vé vào chưa?
– Ồ! Chưa, chưa.
– Thế thì có khi ngài phải đứng đấy.
– Vâng, thật đáng tiếc, tôi luôn luôn phải đứng trong các buổi nói chuyện của Mark Twain.
***
Nguyên nhân
Một hôm Bécnasô gặp một giáo sĩ nổi tiếng hài hước và rất béo.
Vị giáo sĩ nhìn thấy Bécnasô gầy gò quá liền đùa vui:
– Tôi mong ông đừng có gầy quá, nhìn ông người ta lại nghĩ là nước Anh đang còn đói.
Bécnasô liền trả lời:
– Còn tôi cũng mong rằng ông đừng béo quá như thế này, không thì người ta lại tưởng chính ông là nguyên nhân gây ra các nạn đói ấy!
***
Không gặp những con lừa
Nhà vật lý người Anh William Thomson (1824-1907) có lần phải hoãn một buổi lên lớp. Ông thông báo lên bảng như sau:
“Professor Thomson will not meet his classes today”
(Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp sinh viên)
Nhóm sinh viên tinh nghịch đã xóa chữ “c” trong từ classes, từ này trở thành “lasses” (những tình nhân) và câu trên trở thành : “Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp những tình nhân của mình”.
Hôm sau, khi lên lớp thấy những ánh mắt cười ranh mãnh và dòng chữ đùa tếu ấy, nhà vật lý thiên tài không mảy may bối rối mà còn thản nhiên bước tới bảng xóa thêm chữ “l” ở từ “lasses”, rồi xách cặp ra về. Dòng chữ trên bảng lại trở thành : “Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp những con lừa” (từ ” asses”: những con lừa)