Trạng dở hay Trạng nguyên

Năm Chung Nhi lên ba tuổi thì triều đình mở khoa thi. Có hai ông Trạng Nguyên và Bảng Nhãn vinh quy về qua làng Dừa. Chung Nhi ra xem, thấy thế, cười mà hỏi cha rằng: – Ông kia là ông gì mà đội mão đẹp thế, hở thầy? – Ông ấy là quan Trạng. – Thầy ơi! Thế còn ông kia là ông gì? – Chung Nhi lại ...

Năm Chung Nhi lên ba tuổi thì triều đình mở khoa thi. Có hai ông Trạng Nguyên và Bảng Nhãn vinh quy về qua làng Dừa. Chung Nhi ra xem, thấy thế, cười mà hỏi cha rằng:

– Ông kia là ông gì mà đội mão đẹp thế, hở thầy?

– Ông ấy là quan Trạng.

– Thầy ơi! Thế còn ông kia là ông gì? – Chung Nhi lại chỉ vào người đi sau.

– Ông ấy là quan Bảng.

– Vậy trong hai ông, ai hơn ai kém?

– Quan Trạng hơn quan Bảng.

– Thế thì ngày sau con cũng làm quan Trạng, thầy nhé!

Từ đó Chung Nhi chỉ mơ ước làm Trạng Nguyên bắt trẻ con làm cờ làm quạt rước mình như rước quan Trạng vinh quy bái tổ. Có người khách đến chơi, thấy thế, bĩu môi, bảo :

– Trạng dở hay Trạng Nguyên? – Ông khách có ý đối chữ “dở” với chữ “nguyên” để chế Trạng là dở người.

Chung Nhi đáp, lời nói tự nhiên mà thành câu đối lại:

– Khách quen hóa khách lạ.

Khách thấy đứa trẻ đáp thế, giật mình cho là lạ, bảo Lương ông nên cho Chung Nhi đi học.

0