Thơ Về Sương Mù – Chùm Thơ Tình Về Sương Mù Hay & Lãng Mạn
Contents Xin gửi đến các bạn yêu sương mù những bài về sương mù sưu tầm hay nhất. Vào khoảnh khắc sương mù mờ ảo, tâm hồn chúng ta dường như cũng ảo mờ theo những màn sương mỏng ấy rồi rộn lên biết bao nhiêu cảm xúc đan xen khó tả, với những người và với những người yêu ...
Contents
Xin gửi đến các bạn yêu sương mù những bài về sương mù sưu tầm hay nhất. Vào khoảnh khắc sương mù mờ ảo, tâm hồn chúng ta dường như cũng ảo mờ theo những màn sương mỏng ấy rồi rộn lên biết bao nhiêu cảm xúc đan xen khó tả, với những người và với những người yêu thơ mà nói, sương mù có lẽ luôn là một điều gì đó đặc biệt. Một nét đẹp mong manh mà lạnh lẽo, một nỗi buồn nhẹ nhàng mà diệu vợi…
Và ngay sau đây, mời các bạn cùng tôi xem qua về sương mù, thơ tình buồn về sương mù hay. Chùm thơ tình sương mù này gồm vài bài tôi viết và vài bài còn lại là sưu tầm của nhiều tác giả. Chúc các bạn xem thơ vui vẻ và hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những áng thơ về sương mù này, mời các bạn xem thơ:
» Đầu tiên, 4 bài thơ tình sương mù buồn mà Minh Nhật mới viết gần đây:
1,
chìm vào màn sương mù trắng muốt
Cho bóng ai mờ ảo dưới Hoàng thành
Huế uống từng cơn gió lùa rét buốt
Cho nhạt nhòa tà áo trắng mỏng manh
Đã bao giờ em về Huế mùa sương
Thơ thẩn buồn sương rải khắp đồi nương
Để mơ hồ một dòng Hương xanh chảy
Để tìm ai vô vọng mọi nẻo đường
Làn mơ màng hồn sương Huế
Tôi tìm em lạc mất lối đi về
Chà! Tôn nữ, đi đâu mà sớm vậy?
Mặt trời hờn vì nón lá nghiêng che
Thôi ngậm ngùi tôi đành đoạn ngồi đây
Giữa không gian sương mơ rớt rụng đầy
Đáy trời xanh in bờ Hương nhòa nhạt
Em thấy gì từ tận đáy hồn tôi…
(Huỳnh Minh Nhật)
2,
Lại một tối ta ngồi ôm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau
Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay
Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ
Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)
3,
Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai
Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng vội khuất ngang đầu
Trời đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ
Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
(Huỳnh Minh Nhật)
4,
Phố về đêm không gian buồn vắng lặng
Văng vẳng đây trăm nỗi nhớ xa nguồn
Em đã ngủ mộng chờ trên tóc rối
Hay nặng lòng thao thức giữa trùng dương?
Trăng mệt rồi quỳ gối ướt hơi sương
Ai nhớ ai quanh quẩn ngã ba đường
Nghe tiếng phố: thanh âm thôi vồn vã
Đêm lặng lờ… lòng phố vẫn xôn xao!
Khuya ngủ rồi và anh đây không ngủ
Sương ngưng rơi nhưng khói thuốc giăng đầy
Nhớ nhung nào nhuộm tím những loài mây
Giữa đêm tối, vỡ òa, đây: thương nhớ!
Tối thăm thẳm dấu nỗi niềm trăn trở
Làm sao quên một cái nắm tay đầu?
Thơ viết hoài viết mãi chẳng thành câu
Sao quên được xót xa đầy thân đợi
Ôi dư tình còn đọng giữa ngàn khơi!
Thôi xa rồi một thuở đón đưa nhau…
chăng trong những giấc nhiệm màu?
Anh không biết vì đêm sâu thức trắng
Đêm dậy rồi, phố đã ngủ bao lâu?
(Huỳnh Minh Nhật)
» Tiếp theo, 6 bài thơ về sương mù rất hay còn lại sưu tầm của nhiều tác giả:
5, Chợt Quên
Một buổi chiều về trong gió lu
Se se Hà Nội buổi sương mù
Chầm chậm bước chân qua chốn cũ
Cõi lòng hiu hắt giọt mưa thu
Một buổi em về ở đâu
Nồng nàn hoa sữa buổi sơ đầu
Con đường nằm lặng nghe xe cộ
Thở làn khói xám quyện hương ngâu
Ngày mai anh trở lại Sài Gòn
Sông Sài còn nhớ tóc thu son
Dòng người tấp nập nơi phố mới
Chợt quên phố cổ bàn tay thon…
(Nguyễn Ngọc Giang)
6, Có Gì
Có gì phải trách cứ nhau
Khi sương đã bạc nắng nhàu ánh tơ
Trăng còn khi tỏ khi mờ
Đêm dài giấc trở gọi mơ chập chờn
Có gì phải giận phải hờn
Áng mây thấp thoáng gió vờn lãng du
Hạ tàn lại đến vàng thu
Đông qua nắng ấm sương mù sẽ tan
Có gì trong mắt ngổn ngang
Suy tư khắc khoải đa mang trĩu lòng
Ngẩn ngơ ngày tháng xa trông
Những mùa xa vắng chênh chông qua rồi
Có gì trong gió mây trôi
Nghe dư âm đọng bồi hồi thoáng xưa
Cảm ơn bất chợt cơn mưa
Có gì nhàn nhạt cũng vừa nhòa phai.
(Trà Thi Thơ)
7, Khơi Vơi
Người đi khuất nẻo sương mù
Ngại chi không nói câu từ biệt nhau
Ngã đời chia lối về đâu ?
Bỏ ai sững lại niềm đau ngóng chờ
Cung đàn vọng khúc trăng mơ
Sầu thương mấy nhịp thẫn thờ đường tơ
Ta về đốt hết vần thơ
Rải quanh lối mộng tàn tro cuộc tình
Chỉ còn chiếc bóng theo hình
Tỉnh cơn mơ bỗng thấy mình lẻ loi
Đêm nằm nghe gió khơi vơi
Buồn như tiếng hát bên trời quạnh hiu
(Vi Thông)
8, Đêm Và Ngày
Em giấu đêm vào trong bóng thu
Tóc xưa giờ đã trắng sương mù
Sầu thôi cứ để bay theo gió
Yên ngủ trên ngày tháng mộng du
Em giấu ta vào đôi mắt sâu
Buồn vui vỗ cánh giữa trời ngâu
Mùa thu vẫn vậy ngàn năm nữa
Vội vã đi, về để còn nhau.
(Trần Đức Lập)
8.1, Hoàng Hôn Trên Đảo
Hoang đảo trời chiều gió nhẹ lay
Thả chút mơ phiêu giữa chốn này
Dõi mắt khơi xa thuyền giỡn sóng
Cánh rừng thoắt hiện gió vờn mây
Chim trời tìm tổ ngưng cánh lượn
Sương mù mờ ảo chẳng buồn bay
Hoàng hôn đảo vắng mình ta ngắm
Chưa nhắp men nồng vội ngất say
(Trần An)
8.2, Chiều Đông
Ngọn gió đông hàn, buổi xế tà
Bầu trời ảm đạm sương mù sa
Mấy quầng khói xám bao lầu ngọc
Vài cụm mây đen vướng tháp ngà
Trùng điệp rừng thông nghiêng ngả hú
La đà cánh nhạn lượn quanh ca
Đốt lên lò sưởi ngồi co rúm
Nhớ nước tơ sầu rối dặm xa
(Đông Thiên Triết)
9, Em Về
Giữa trời nắng hạ mơ thu
Em về còn vướng sương mù trên vai
Lá vàng lãng đãng mắt ai
Ngàn hoa xứ ấy thoảng hoài sắc hương
Em về con dốc vấn vương
Xiêm y còn đọng bụi đường đi qua
Mắt nhìn xanh lắm xa xa
Nghiêng nghiêng gió thổi là đà thông reo
Em về Đà Lạt về theo
Dịu cơn trống vắng bớt heo heo lòng
Hẹn ngày chốn cũ chờ mong
Biết bao kỷ niệm ta rong chơi cùng
(Trinhcamle)
10, Khi Rừng Sang Thu
Người đi nhung nhớ ngập tràn
Phương trời rớt rụng sắc vàng tuôn bay
Còn đâu bóng dáng trang đài
Giẫm lên xác lá nét hài kiêu sa.
Người đi tan nát tim ta
Như cành trụi lá rừng già sang thu
Quan san phủ lối sương mù
Vang trong gió biếc lời ru nồng nàn.
Trách tình sao vội sang ngang
Để cho thương nhớ ngập tràn nhói đau
Thu này ta mãi mất nhau
Tình kia gục chết lùi vào
(Trần Bảo Đông )
Và vừa rồi là chùm thơ tình sương mù hay, buồn, tâm trạng mà tôi muốn gửi đến các bạn, gồm 6 bài sưu tầm, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những bài thơ về sương mù ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ tình về sương mù có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ tình sương mù hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem Thêm hoặc và