Thơ Tình Buồn Về Chiều Hoàng Hôn Cô Đơn Hay & Buồn Bã Nhất
Contents Sao em không trở về phố cũ với những tiếng cười giòn tan như trước, đâu rồi ánh mắt của những ngày xanh ẩn chứa bao mộng mơ và mộng ước xa vời? Nơi đây có , có , có vàng nỗi nhớ – Nơi đây có phố, có anh, có những yêu thương! Mùa xa vắng đã cuốn em về nơi mô mà vô ...
Contents
Sao em không trở về phố cũ với những tiếng cười giòn tan như trước, đâu rồi ánh mắt của những ngày xanh ẩn chứa bao mộng mơ và mộng ước xa vời? Nơi đây có , có , có vàng nỗi nhớ – Nơi đây có phố, có anh, có những yêu thương! Mùa xa vắng đã cuốn em về nơi mô mà vô tình quên đi con đường quen cũ, để anh bước những bước thẫn thờ vô hồn bước mãi, để anh còn tìm hoài một hạ nào trong màu mắt em xưa? Hạ về chưa? Hay phố chật hẹp quá, chẳng đủ chỗ cho cả anh và em cùng nhau đứng chờ … ()
Gửi đến các bạn vài bài mới nhất sau những bài . là khoảng trời ngả về chiều với những tia nắng yếu ớt cuối ngày, lúc cảm xúc dâng trào, lúc nỗi buồn vươn cao, một vài bài hoàng hôn có lẽ sẽ giúp được những người đang trong lúc này… Hi vọng các bạn sẽ thích những bài thơ tình hoàng hôn sau đây, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
» Đầu tiên, mời các bạn cùng đến với 5 bài thơ về hoàng hôn cô đơn và buồn :
1,
Khi chiều về thăm thẳm cuối trời xanh
Mây tim tím giăng giăng đầy hối hả
Lồng ngực đập phập phồng nghe rất lạ
Hồn chông chênh rơi rớt những muộn phiền
Ngày hôm ấy phố thẫn thờ trông ngóng
Hạ lạnh lùng tiễn bước em đi
Thu dằng dặc một trời vàng võ khóc
Gió nặng nề xao xuyến cánh thiên di
Từ ngày ấy sầu đằng đẵng nghìn thu
Bóng chiều loang in sương khói mịt mù
Ta ngơ ngác một hồn thu xơ xác
Tình liêu xiêu mỏi rũ sợi yêu rung
Để chiều nay tơ nắng rớt rơi đây
Giữa mênh mông thương nhớ rụng vơi đầy
Bóng hoàng hôn ngại ngần thôi ráng đỏ
Đã muộn màng… giữ lấy… cánh chim bay…
(Huỳnh Minh Nhật)
2,
Ta thấy trong thơ một nỗi buồn
Giọt sầu đông cứng lệ thầm tuôn
Cớ sao chất ngất bầu
Trong bóng hoàng hôn gió nhẹ luồn?
Ta thấy trong thơ một nỗi lòng
Hỡi người năm ấy có còn không?
Có từng trở lại nơi hò hẹn
Để người chờ đợi hết hoài mong?
Ta thấy đâu đây một mối tình
Luôn làm oằn oại trái tim xinh
Đã bao năm nhớ bao tháng đợi
Sao mãi không quên được bóng hình?
Ta thấy trong thơ nỗi vấn vương
Như đang đứng trước ngã ba đường
Lời rũ ngân ngân lệ
Như hờn, như trách lại như thương…
(Huỳnh Minh Nhật)
3,
Anh lạc loài xuân đến giữa trời mây
Trông cánh én tàn đông như vội vã
Phố yêu thương bỗng bây chừ xa lạ
Vắng một người xuân cũng hóa tàn thu?
Xuân đến rồi em còn lạc nơi mô?
Anh vẫn đợi một hồi âm không thấy
Ngóng rồi chờ mỗi sớm mai thức dậy
Ánh mắt nụ cười bờ tóc ngang vai
Em đi rồi xuân đến cũng phôi phai
Mơ gì đâu tình dãi dầu cay đắng
Sợ chiều sang hoàng hôn buồn lẳng lặng
Hiển hiện bóng người sợ đó là em
Chiều dần buông rơi nhung nhớ nhiều thêm
Lá cô đơn, thu rồi, thu, thu mãi
Xuân nơi đâu có khi nào xuân lại?
Khi em xa, xa mãi, mãi xa hoài…
(Huỳnh Minh Nhật)
4,
Còn đâu những ta nói nhau nghe
Chuyện buồn vui, chuyện cuộc đời dâu bể
Trong những thăng trầm anh nghe em kể
Giọt lệ đầu đời của tuổi xuân tươi
Rồi những đêm buồn thương nhớ khôn nguôi
Mưa ướt áo chuyện tình thương quá khứ
Trót yêu nhau chia phôi ai tư lự?
Chỉ trách duyên tình lận đận hư hao
Nhớ ngày nao ta viết cả trăng sao
Trong bụi bặm hằn nét bút
Khi mây giăng, xót xa, tình lịm chết
Gió hiu ru chiều rớt bóng nghẹn ngào
Thôi ân tình từ nay xin trao trả
Cuộc tình đầu tan nát cả hồn thơ
Ánh mắt em anh giấu nơi ngực trái
Với hoàng hôn tình cuối vướng ơ thờ…
(Huỳnh Minh Nhật)
5,
Anh tìm nơi nắng chiều lịm tắt
Nắng chiều tà hiu hắt cố đô xưa
Dòng Hương xanh màu mắt em kỷ niệm
Anh tìm Huế của những buổi chiều mưa
Tà áo tím, trót thương tà áo tím
Nón ai nghiêng hờ hững đứng giữa dòng
Mắt lệ buồn rơi mấy nhịp cầu cong
Hơn đôi lần cố đô sầu môi mắt
Anh về Huế tìm dáng em không thấy
Thẫn thờ tìm, thờ thẫn, thuở em xinh
Ai quên ai đất Thần Kinh rêu phủ
anh hư ảo tựa dáng hình
Ơi áo tím, ơi nón nghiêng chiều nắng
Hỡi đông phong, hỡi héo hắt thu sầu
Này Tràng Tiền, này tiếng chuông Thiên Mụ
Em gái cố đô đã lạc về đâu?
Em là Huế hay Huế anh trong ấy
Hương Giang trôi hay làn tóc em anh
Thôi tiễn biệt rồi ngóng chờ trong Huế
Anh vẫn tìm em của những ngày xanh…
(Huỳnh Minh Nhật)
» Và 5 bài thơ về hoàng hôn cô đơn diệu vợi còn lại, cũng mang nhiều cảm xúc và tâm trạng khi chiều xuống:
6,
Chiều đưa phố đến bên bờ lặng lẽ
Gió đông buồn lạnh khẽ nép bên hiên
Em cô đơn giữa giá rét triền miên
Khuôn viên cũ anh ôm mình lạc lõng
Yêu thương xa sao cứ hoài hi vọng
Dẫu biết tình chết lặng giữa đông phong
Hai đứa mình lạc đâu trời nhung nhớ?
Yêu không yêu, xa cũng chẳng đành lòng
Em cô bé! Người tình anh bé nhỏ
Mắt ngây thơ, hồn trắng nét đài kiều
Chưa một lần dang dở chuyện tình yêu
Anh êm ái đặt vết thương lòng tới
Rồi từ đó, mỗi hoàng hôn rơi xuống
Mắt ngóng chờ xa thẳm tím chân mây
Anh cũng buồn, cùng phố đẫm men say
Gọi tên em, như thuộc về, mãi mãi…
(Huỳnh Minh Nhật)
7,
Chiều ngả nắng, vài sợi dư hương nhạt
Mà ấm lòng băng giá kẻ tha phương
Nắng thênh thang trải rộng cả con đường
Xô lạnh lẽo nghiêng đầu bên góc phố
Ta vẫn chờ một hoàng hôn nắng đổ
trôi dạt bến bờ yêu
Để dập dìu quên lãng nỗi quạnh hiu
Rồi lịm tím chút hương tình xưa cũ
Phố hỡi phố! Yêu bao nhiêu là đủ?
Tình hỡi tình! Hỡi giấc ngủ tình say!
Đông ghé rồi ai vẫn đợi ai đây?
Nắng chiều nay một lần hay mãi mãi?
Ngu ngơ đợi, dại khờ, ai trở lại?
Thẫn thờ tìm, thờ thẫn, dáng hình ai?
Ta lắng nghe!… Đâu đó tiếng thở dài
Trong âm thơ giữa chiều đông lạnh buốt…
(Huỳnh Minh Nhật)
8,
Hoàng hôn vắng lạnh phía chân mây
Cánh nhạn sa đàn chốn nào đây?
Đông đến bơ vơ miền giá lạnh
Tìm nhau mấy thuở được xum vầy!
Anh thích lang thang những nẻo đường
Chiều buồn lặng lẽ ánh tà dương
Khói thuốc bâng khuâng rơi nhung nhớ
Khẽ hát vu vơ nơi phố sương
Đà Lạt mùa này vẫn mưa bay
Đỏ tía hồng phai hương hoa say
Vẫn những đêm trăng nghe mưa đổ
Nhưng chẳng còn em vãng chốn này
Đà Lạt mùa này nhớ dáng em
Nhớ bờ tóc rối ngát hương đềm
Vai gầy, ánh mắt, bàn tay nhỏ
Hồn em có phải quyện vào đêm?
Thôi rồi Đà Lạt đẫm hồn thơ
Ánh đèn phố thị át trăng mơ
Ngàn hoa sao vẫn còn lạt lẽo
Để phố bơ vơ, phố thẫn thờ…
(Huỳnh Minh Nhật)
9,
Chiều ngả dần về phía chẳng còn em
Làn tóc rối, môi mềm trong ánh mắt
Anh đâu biết xa em là sự thật
Gió đông sang hiu hắt một khoảng trời
Dòng tâm sự cũng chẳng thể nào vơi
Khi cô đơn khiến lòng anh nhung nhớ
Đêm thao thức bóng hình ôm trăn trở
Suốt canh dài khói thuốc lặng lờ bay
Em ở đâu giữa này đây?
Sao nỡ quên giây phút mộng ban đầu
Năm canh thâu đèn khuya in một bóng
Rét trời đông lạnh lẽo những ưu sầu
Em vẫn thế trong anh những cơn mơ
Vẫn bờ vai và ánh mắt ngây thơ
Vẫn nụ cười nghiêng nghiêng chiều rạng nắng
Vẫn làm anh say đắm với thẫn thờ
Nhưng đêm nay nguyệt chết với mong chờ
Sao thôi sáng, sương mờ giăng đêm tối
Một mình anh giữa đêm dài gió thổi
Lê gót mòn thờ thẫn lối không em…
(Huỳnh Minh Nhật)
10,
Ta xin cúi đầu hỡi đông ơi
Lạnh chi sương giá phủ trắng trời
Hoàng hôn nắng muộn chờ rêu phủ
Mỏi mòn ta đợi mãi chơi vơi…
Cho ta thả hồn theo gió bay
Xin chén rượu đầy chuốc hồn say
Thờ thẫn hôn lên làn tóc xõa
Dẫu là ảo mộng: cũng nào hay!
Ta lạc lưng chừng giữa màn đêm
Ngó lên vầng nguyệt nép hiên thềm
Dáng ai mờ tỏ phương trời ấy
Có thấu nỗi lòng chốn này đây…
Đông sang sỏi đá cũng đìu hiu
Hương yêu vàng võ rớt dập dìu
Chùng tơ lạc phím yêu đương khúc
Thênh thang ngày tháng cũng bấy nhiêu
Thôi ta cúi đầu hỡi đông ơi!
Chờ đợi hồn ta mỏi mệt rồi
Đông hãy khơi lên nhưng thật nhẹ
Chớ có vội vàng: kẻo mưa rơi…
(Huỳnh Minh Nhật)
Đó là những bài thơ tình một mình cô đơn giữa hoàng hôn mình muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những bài thơ hoàng hôn buồn bã này. Đây chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ hay về hoàng hôn cũng như những về hoàng hôn trên các chuyên mục thơ của Minh Nhật, hãy khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình hoàng hôn hay nữa các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm hoặc cùng