Thơ Tình: Tiếng Xuân
Nếu chỉ nói riêng về , đến quả là một điều tồi tệ với riêng tôi, tôi viết bài này khi đang bâng quơ định viết về một bài vắng lạnh, nhưng chợt nhận ra, chà, xuân lại đến đấy. Xuân đến, với không gian tươi tắn, hiền hòa, ấm áp, xuân đến với những chồi non mơn mởn gọi về , yêu thương. Thế ...
Nếu chỉ nói riêng về , đến quả là một điều tồi tệ với riêng tôi, tôi viết bài này khi đang bâng quơ định viết về một bài vắng lạnh, nhưng chợt nhận ra, chà, xuân lại đến đấy. Xuân đến, với không gian tươi tắn, hiền hòa, ấm áp, xuân đến với những chồi non mơn mởn gọi về , yêu thương. Thế nhưng… hồn thơ của tôi vốn chưa bao giờ đồng điệu với mùa xuân cả!
Tiếng xuân theo đến bên đời
Một cõi thu vàng chết tả tơi
Ta nghe đông khóc trong băng giá
Hạ khuất sương chiều rơi chơi vơi
Thế là xuân đến với thương yêu
Nhớ lá vàng rơi những buổi chiều
Tiếc quá đông tàn trôi qua ngõ
Hồn thương cõi hạ vẫn đìu hiu
Xuân đến mà chi, đến mà chi?
Mây trắng trời trong có được gì?
Hiu ru gió thổi nhưng lòng lạnh
Chia ly quên lãng được mấy khi
Trả lại mùa vàng lá thu rơi
Hỡi ơi đông giá biến đâu rồi?
Hạ xế rơi góc phố?
Xuân đến lòng ta nát mất thôi…
: Tiếng xuân
Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ tình buồn trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!
Xem thêm hoặc