23/02/2018, 15:26

Thơ Buồn Về Trăng – Chùm Thơ Tình Buồn Về Trăng Hay & Tâm Trạng

Contents Trăng nay tròn lắm, không vàng như độ trăng thu mà lại bàng bạc mái đầu, lửng lơ giữa trời đùa vui với những làn nhẹ. Cái không khí mát mẻ về đêm hòa trộn với những hạt sao lấp lánh làm con người ta thấy dịu dàng và yên bình đến lạ, nhưng trăng thì không, đẹp thì ...

Contents

Trăng nay tròn lắm, không vàng như độ trăng thu mà lại bàng bạc mái đầu, lửng lơ giữa trời đùa vui với những làn  nhẹ. Cái không khí mát mẻ về đêm hòa trộn với những hạt sao lấp lánh làm con người ta thấy dịu dàng và yên bình đến lạ, nhưng trăng thì không, đẹp thì đẹp vậy, nhưng cái dáng chẳng thể lạc được đi đâu dẫu rằng xung quanh giờ đây đâu chỉ có một màu đen vô tận. Muôn thuở rồi, trăng côi! ()

Sau , hôm nay tôi lại gửi đến các bạn một nữa gồm những bài về trăng hay sưu tầm, dành cho những bạn yêu hình ảnh của vầng trăng. Từ xa xưa, trăng đã đi vào thi thơ như hiện thân của một nỗi buồn cô quạnh và lạc lõng, mà có lẽ những áng thơ khắc họa rõ nét điều đó nhất là những bài , tôi luôn nghĩ vậy! Nhưng hãy tạm gác qua điều đó, bây giờ, mời các bạn cùng xem qua những bài thơ buồn về trăng sau đây. Chúc các bạn xem thơ vui vẻ!

» Và mời các bạn cùng đến với 5 bài về trăng buồn bã, cô đơn đầu tiên:

1, Lệ Trăng

Rơi giọt trăng buồn lên bóng mây
Biết anh bên ấy khóc trăng gầy
Làm sao ngồi xuống vai bên cạnh
Chuốc những giọt buồn uống chén say

Rơi giọt trăng buồn lên áo xưa
Dấu ái ra đi những lần
Bên trời im vắng nghe trăng khóc
Bút thả sầu vương… đợi gió lùa

Đã mấy trăng đi người xa người
Chờ từ thu ấy lá vàng rơi
Chờ đến bây giờ Đông rơi tuyết
Thấp thoáng trăng về nước mắt rơi

Tôi bước cùng trăng đếm tội tình
Hạt sầu hạt nhớ chiếu lung linh
Biết anh gần lắm tay đâu dám
Níu lại bàn tay chấp lời kinh
(Mỹ Trinh)

2, Trăng Lạnh

Trăng đông gió lạnh một màn sương
Trắng xuống che buông mọi nẻo đường
Hờ hững sương buồn che khuất lối
Một tối xao lòng vọng bến thương

Trăng buồn xa thẳm lạnh trên cao
Buồn gì sao mãi cạnh bờ ao
Chờ trăng về đến lòng xa vắng
Mắt mãi trông hoài mong ngóng ai?

Trăng buồn trăng lạnh cả màn đêm
Đông về mang gió lạnh bên thềm
Trăng tròn xóm vắng lòng hoang vắng
Đeo đẳng lòng ai thêm đắng thêm

Bên rèm trăng lạnh thuở chiều đông
Trời đông buồn mãi thuở chưa chồng
Đông về đan áo chờ ai lấy
Chờ mãi ai kia lòng trống không

Tình nồng một thuở ngắm trăng đêm
Bên người mơ mãi cảnh êm đềm
Xa người đếm mãi ngày xa cách
Cách mấy trăng rồi, chợt nhớ thêm…
(Ngọc Quang Hà)

3, Bến – Trăng – Thuyền

Bến chờ, bến đợi, đến bao lâu
Ngóng ai lạnh tím hồn cô sầu
Vắng ngắt quạnh hiu đời lẻ bóng
Bãi khuya nhờ gió nhắn đôi câu

Trăng buồn, trăng trốn, chẳng sáng đâu
Áng mây che khuất nơi giang đầu
Mờ mờ ảo ảo vầng trăng nhạt
Tìm cách trốn sầu… lặn đáy sâu

Thuyền ơi, thuyền hỡi, vắng đã lâu
Nơi đây bến đợi hãy về mau
Bến đây, thuyền đó… sao không thấy?
Có phải trăng mờ… chẳng thấy nhau?
(Sương Anh)

4, Đời Nghiêng

Ta đi tìm nửa trăng lạc nơi đâu?…
Đêm vắng lặng đêm buồn sầu rất lạ
Còn một nửa nên sương mờ lã chã
Chén rượu tình uống chưa cạn đã say

Nghe đời nghiêng hồn đổ xuống tàng cây
Rượu nồng đắng rót cốc đầy đêm vắng
Sầu nhạt thếch vị mưa ngâu lằng lặng
Giọt ưu phiền, ai đem tặng cho ta

Ôi men tình say ngất ngưởng mù xa
Tay anh với dệt bao la sợi
Trăng một nửa trăng buồn trăng không sáng
Đời bỗng nghiêng đời buông rạng mây chiều

Hồn phong sương hồn sầu nát phiêu diêu
Con trăng lạc nên tiêu điều màu nhớ
Lá vàng khóc giữa đêm sương nức nở
Nhân gian buồn van khóc bởi đời nghiêng

Ánh trăng mờ nên hoa lá đảo điên
Hồn cát sỹ treo trên miền bóng biệt
Lời thơ viết lỡ giết tình thắm thiết
Chiều nay nghe lời vĩnh biệt của đời

Thiên đường xa tay chới với chơi vơi
Thiên thu gọi tiếng xa vời lịm tắt
Tình ly biệt… ôi thôi đời đã mất
Đường đi về mộ cổ đất trời nghiêng
(Hồng Dương)

5, Mối Tình Thơ

Trăng buồn củ rũ cõi trời mơ
Người đã xa khơi ánh sao mờ
Để lại tâm tư bao nỗi nhớ
Hương lòng đọng mãi sự vẩn vơ
Mắt ướt cay cay sầu ly biệt
Còn đâu trong sáng mối tình thơ ?
Gió thổi hây hây hồn ngây dại
Chim bay thấp thoáng bóng trên cao
Trăm năm còn đó khung trời rộng
Cánh cò phiêu bạt ở phương nào ?
Từ ấy thu sang rừng ảm đạm
Suối reo róc rách giấc chiêm bao
Đồng hoang một thưở không cày cấy
Cỏ loang mọc mãi xứ cào cào
Tình cũ chơ vơ nỗi hẹn thề
Tin ai xa vắng lá lao xao
Rừng thu héo úa màu nhung nhớ
Trăng trong cô độc sáng vùng cao
Kỷ niệm còn đây những đêm về
Tình đầy vương vấn giấc lê thê
Ai đi nỡ để trăng mười sáu
Toả sáng lung linh trong cơn mê !
(Quoc Hung Nguyen Cao)

» Và tiếp theo, 5 áng thơ về trăng buồn bã còn lại đong đầy cảm xúc:

6, Trăng Buồn

Và đêm nay trăng buồn như lặng lẽ
Đứng núp mình sau góc bể chân mây
Gió đuổi xua quằn nhành cây nghiêng rẽ
Tung bụi đời hoa cỏ vẽ bay bay

Bên song cửa vết thương trầy ẩn hiện
Tên anh về trong từng tiếng tim kêu
Anh hỡi anh con đường yêu câu chuyện
Thật não nề rơi rụng chuyển đìu hiu

Trăng chênh chếch khuyết vành khều lưỡi móc
Bất cần đời dù lăn lóc mảnh đôi
Nơi cô tịch bóng đen đời hạ vốc
Riêng mình em ngồi ôm khóc nhớ thôi

Chạm tiếng thở giọt lệ trôi thắm má
Trăng buồn rơi xô ngã bóng héo gầy
Ôi thao thức với đêm đầy lạnh giá
Hàng mưa đời lại tầm tả cuồng vây
(Tịnh Tâm)

7, Đêm Liêu Trai

Đêm về nhìn cảnh chẳng thấy ai
Rờn rợn đêm thâu giữa lâu đài
Rên rỉ côn trùng nơi hoang lặng
Trăng buồn củ rũ đậu cành mai

Gió thổi hắt hiu ngoài ngõ vắng
Thì thầm hơi lạnh quết ngang tai
Ánh nước sương mờ ôi ma quái
Tiếng chuông cỏn kẻn gọi hồn ai !

Kiều nữ giật mình từ đáy mộ
Xiêm y tha thướt dáng trang đài
Dạo khúc Nghê thường trăng hư ảo
Yêu người mộng mị suốt canh dài

Thần thể nhạt mờ theo tiếng gáy
Hương còn thoang thoảng hạt sương mai
Nàng biến khói mây không từ giã
Nhớ đêm giao tiếp giấc miệt mài

Hoàn trả không gian niềm tĩnh mịch
Hoang liêu cô tịch tháng ngày dài
Tha thiết khuya về mong ngóng đợi
Hòa cùng ma nữ mộng liêu trai

Âm dương cách trở sầu quạnh quẽ
Chờ gió trăng ngàn hẹn mãn khai !
(Quoc Hung Nguyen Cao)

8, Trăng Lạnh

Đêm buông xuống trăng buồn chưa mọc
Sợ cô đơn trăng khóc sao trăng?
Màn sương gió lộng thênh thang
Xuống che muôn nẻo đường làng trăng ơi!

Gió hờ hững mây buồn khuất bóng
Ngõ tối om lòng vọng bến trôi
Để cho con nước bồi hồi
Trong đêm khuya lạnh ai ngồi đợi trăng

Trăng buồn lắm chẳng rằng chẳng nói
Khổ lắm sao mãi ngó vườn đào
quả thấp quả cao
Mắt trông mắt ngóng sầu vào tương tư

Anh xa vắng cũng từ dạo ấy
Đào chín rồi em thấy thương trăng
Ánh trăng buốt giá đào căng
Sương buông rịn nước đau chăng hỡi chàng

Trăng buồn quá vàng võ
Trăng cô đơn lá vỗ bên thềm
Trăng tròn đào chín mọng mềm
Đeo lòng ai đặng đắng thêm muôn phần

Bên rèm vắng thu trần gió lạnh
Ánh trăng vàng làm chạnh lòng ai
Cô đơn trăng vuốt ánh dài
Té ra trăng cũng lạnh hoài như em…
(Hồng Dương)

9, Chợt Thấy

Ta chợt thấy trăng buồn trong ngây dại
Mãi đợi chờ tê tái những ngày qua
Màn sương mơn áng bạc trắng la đà
Đông nhòa nhạt rồi tan đi một mảnh

Ta chợt thấy dòng đời sao khổ hạnh
Đêm hững hờ giá lạnh với tri nhân
Bụi thời gian lấp liếm hết mắt trần
Hồn vô cảm ngại ngần chi lắm rứa!

Trăng lằng lặng vẫn đi tìm lời hứa
Của ngàn xưa chia nửa áng tơ tình
Có những đêm trăng chẳng sáng lung linh
Nên đã khuyết giữa thinh không trời đất

Ta nhận thấy dòng đời luôn được mất
Mất để tìm cái thật giữa hư vô
Được để thêm cái tình ngãi xô bồ
Như sóng cuộn nhấp nhô xa trôi nổi

Có những lúc trăng buồn đi lạc lối
Mây vuốt ve gió thổi đến xa ngàn
Như dòng đời lắm lúc thật gian nan
Hồn ngụp lặn rã tan như trăng vỡ

Ta chợt thấy giữa dòng sâu dang dở
Chút dư hương mắc ở cọng đông gầy
Nắng nhạt mờ rong ruỗi với làn mây
Trong sâu thẳm mắt đầy đong nỗi nhớ….
(Hồng Dương)

10, Trăng Khuyết…

Trăng buồn bã gầy còn một nửa
Để hồn ta lạc giữa khung trời
Phất phơ ngọn gió muôn nơi
Nỗi lòng u uẩn tơi bời bóng đau…

Trăng lặng lẽ u sầu không nói
Ta lặng buồn đau nhói trong tim
Dã tràng trong cát lặng im
Sóng ì oạp vỗ.. ốc chìm đáy sâu

Con sóng vỗ mái đầu bạc trắng
Gió vi vu trách mắng hàng thông
Núi nhìn trời đất mênh mông
Trăng đâu một nửa mà không thấy về

chờ đợi tái tê cay đắng
Sóng rì rào nhọc nặng dòng sông
Cát vàng im lặng thinh không
Lòng ta trống rỗng như đồng cỏ hoang

Sương giăng kín ướt loang cánh nhạn
Côn trùng gieo bản nhạc vô hồn
Gió buồn lặng lẽ vô ngôn
Trăng buồn trăng ngó một cồn bông lau

Sầu gã biệt một màu mắt nhớ
Ta giã từ một vở tình say
Mây buồn hiu hắt đêm nay
Xanh xao biển khóc… trăng bay một phần…
(Hồng Dương)

Và sau những bài , vừa rồi là những bài thơ về trăng sưu tầm rất hay mà tôi muốn gửi gắm đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những bài thơ về trăng ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những bài thơ tình về trăng có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ về trăng hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm:  hoặc  và


0