Tâm Sự: Những Giai Đoạn Của Một Tình Yêu
: Những giai đoạn của một …! Xuân – Hạ – Thu – Đông, tình yêu cũng một chu kỳ như thế! Châm một điếu thuốc, nằm ngửa ra ghế và nghe một bản tình ca, giữa cái tiết trời không quá lạnh của những ngày cuối đông, ta mở toang cửa số để đón những cơn mát lạnh vào phòng, vơi bớt đi cái không ...
: Những giai đoạn của một …! Xuân – Hạ – Thu – Đông, tình yêu cũng một chu kỳ như thế!
Châm một điếu thuốc, nằm ngửa ra ghế và nghe một bản tình ca, giữa cái tiết trời không quá lạnh của những ngày cuối đông, ta mở toang cửa số để đón những cơn mát lạnh vào phòng, vơi bớt đi cái không gian ảm đạm.
Tình yêu, nó đến và đi nhẹ như một cơn gió , là thế, nhưng những thứ nó để lại như một cơn rào , ướt đẫm, khiến con người ta tiếc nuối rồi nhung nhớ. Lại nhắc đến mùa thu, tuy nhẹ nhàng nhưng nó cũng khiến biết bao chiếc lá phải mãi rời cành, nhường chỗ cho những chồi non xinh đẹp, ta tự hỏi lá lìa cành là tại mùa thu, hay tại những cơn gió mùa thu?…
Ta bâng khuâng với mớ cảm xúc đan xen trái ngược bên lồng ngực trái, vừa làm xong bài xả streets, nhấp môi ly cà phê đã nguội, cũng 3h sáng rồi, không gian yên tĩnh đến rợn người, đây là lúc nhung nhớ lên ngôi. Những ngày đầu mới xa nhau, khoảng thời gian này có lẽ là tồi tệ nhất nhưng bây giờ có thể tạm gọi rằng nó khá yên bình, có nỗi nhớ, có luyến tiếc, nhưng âm ỹ, nhẹ nhàng… Đây cũng khoảng thời gian gần tết, thời gian rảnh quá nhiều đôi lúc không khiến ta thoải mái mà thay vào đó là sự dày vò của dĩ vãng.
Liệu tình yêu có phải cũng như một năm với 4 mùa như thế không? Xuân – Hạ – Thu – Đông?
Nó bắt đầu với vô vàn màu sắc, tươi tắn, đây là lúc những chồi non và hoa xinh chớm nở, như những yêu thương trong tình yêu vậy, nó luôn đẹp khi bắt đầu, rộn ràng, sặc sỡ, tình yêu mới bắt đầu lúc nào cũng thế…
Rồi hạ đến với cái nóng oi ả làm con người ta bắt đầu cảm thấy khó chịu, có phải không? Những cơn ghen tuông ngày một nặng nề hơn, khó chịu hơn, nhưng không, hạ như cợt đùa, hạ thả những cơn mưa rào xoa dịu cái nóng, người ta thỏa mãn, người ta vui, người ta tắm trong những đợt mưa bất chợt say mê và quên đi cái nóng…
Thu sang, mọi thứ trở nên bình lặng, không còn rộn ràng như những ngày mới yêu – mùa xuân, và cũng không còn cháy nồng những cơn ghen tuông trời hạ. Thu sang, người ta chỉ biết nhìn, người ta chấp nhận, người ta đón những làn gió heo may và bảo rằng nó đẹp nhưng quên mất rằng chính những cơn gió ấy đã làm mấy chiếc lá héo úa phải lìa cành, như những nhớ nhung, như những yêu thương và tình cảm trong tình yêu. Góc hồn vàng võ, người ta thờ ơ, người ta chỉ biết nhìn những chiếc lá thu đã úa rơi xuống rồi dẫm đạp lên nó…
Đông đến là sự trơ trọi của những cành cây xơ xác không còn một chiếc lá nào, cũng như nhớ thương và tình cảm người ta dành cho nhau, không còn một chiếc, chỉ còn lại đây sự lạnh lẽo, buốt giá, ở cái lúc người ta cần nhau nhất, người ta buông nhau…
Đó là cách nghĩ ngu ngơ của tôi, nhưng có lẽ cũng có những người có cùng suy nghĩ ngu ngốc như tôi vậy.
Tình yêu hóa hận sầu, dịu êm hóa nghẹn ngào, còn gì để mơ khi một người đã hờ hững sang ngang, ta tự hỏi ta sao cứ đợi chờ gì trong dĩ vãng để thời gian trôi qua một cách vô tình như thế?
Thôi hết rồi người đã xa tôi,
Quên hết lời thề ngày xa xôi.
Quên đường xưa lối qua ngậm ngùi,
Nghe thời gian bước đi bồi hồi.
Hai ta cùng chung lối.Ôi những kỷ niệm ngày bên nhau,
Nay chỉ còn là niềm thương đau.
Sao tình yêu hóa ra hận sầu,
Sao dịu êm hóa ra nghẹn ngào.
Sao cuộc đời tựa chiêm bao…
Tâm Sự: Những giai đoạn của một tình yêu…! – Xem thêm