Tấm gương
Đề bài: Tấm gương là người bạn chân thành suốt một đời mình, không bao giờ biết xu nịnh ai, dù đó là kẻ vương giả uy quyền hay giàu sang hãnh tiến. Dù gượng có tan xương nát thịt thì vẫn cứ nguyên tấm lòng ngay thẳng trong sạch như từ lúc mẹ cha sinh ra nó… Có một gương mặt đẹp soi vào gương ...
Đề bài: Tấm gương là người bạn chân thành suốt một đời mình, không bao giờ biết xu nịnh ai, dù đó là kẻ vương giả uy quyền hay giàu sang hãnh tiến. Dù gượng có tan xương nát thịt thì vẫn cứ nguyên tấm lòng ngay thẳng trong sạch như từ lúc mẹ cha sinh ra nó… Có một gương mặt đẹp soi vào gương quả là hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc càng trọn vẹn hơn nếu có một tâm hồn đẹp để mỗi khi soi vào tấm gương lương tâm sâu thẳm mà lòng không hổ thẹn. Còn tâm gương bằng thuỷ tinh tráng bạc, ...
Đề bài: là người bạn chân thành suốt một đời mình, không bao giờ biết xu nịnh ai, dù đó là kẻ vương giả uy quyền hay giàu sang hãnh tiến. Dù gượng có tan xương nát thịt thì vẫn cứ nguyên tấm lòng ngay thẳng trong sạch như từ lúc mẹ cha sinh ra nó… Có một gương mặt đẹp soi vào gương quả là hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc càng trọn vẹn hơn nếu có một tâm hồn đẹp để mỗi khi soi vào tấm gương lương tâm sâu thẳm mà lòng không hổ thẹn. Còn tâm gương bằng thuỷ tinh tráng bạc, nó vẫn là người bạn trung thực, chân thành, thẳng thắn, không hề nói dối, cũng không bao giờ biết nịnh hót hay độc ác với bất cứ ai. (Theo Băng Sơn, U tôi Ngữ văn 7, tập một, tr. 84 – 85, NXB GD, 2003)
Hãy nếu suy nghĩ về những vấn đề được đặt ra trong bài văn trên.
Bài làm
Có chăng trong phút giây thinh lặng nào của cuộc đời, chúng ta tự hỏi, bấy lâu nay ta soi gương thật nhiều, điểm trang thật công phu, đã bao giờ ta nghĩ đến chính những tấm gương soi quá đỗi quen thuộc ấy đang đóng vai trò quyết định cho vẻ đẹp thanh thoát của ta. Gương – người bạn không quá xa lạ với bất kì ai trong chúng ta với nét giản đơn và tính chất phản ánh trung thực vốn có. Nhưng chẳng một giây ít ỏi nào ta nghĩ đến gương để chiêm nghiệm những điều giản dị từ cuộc sống qua nó cả. Vậy thì sao ta lại không dành một khoảng thời gian để “tĩnh lặng”, để nghĩ về thông điệp hay món quà tinh thần ý nghĩa mà tấm gương mang lại cho chúng ta .
Là gương đó, là mặt phẳng phản chiếu hình ảnh trung thực của tất cả những gì soi vào. Nhưng, nếu chỉ là gương với chừng ấy ý nghĩa đơn thuần thì sẽ không trở thành một vấn đề để chúng ta phải bàn cãi. Tắm gương, đó còn là người bạn trung thực giúp con người sống chân thành, không giả dối. Có nhiều người khi soi gương cảm thấy khoan khoái, khoan khoái chẳng phải vì thấy mình đẹp, mà khoan khoái bởi lẽ biết rằng mình còn đang hiện hữu trong cuộc sống này, thế đã là điều hạnh phúc lắm! Lắm người soi gương như một thói quen, soi gương như một nhu cầu thẩm mĩ thiết yếu của cuộc sống… nhưng không thiếu những người có soi gương một đời mà chưa bao giờ biết chính xác khuôn mặt thật của mình. Có mỉa mai không chứ? Rồi trách gương dối trá không phản ánh đúng sự thật, dù sự thật vẫn đang sừng sờ trong gương! Phải chăng gương dổi trá hay lòng người quanh co? Phải chăng chính bởi con người ấy dối trá, che giấu sự thật, nên dù có soi mãi thì cứ thấy những hình ảnh khác nhau? Là gương gạt người hay lòng người giả dối?
Mà cuộc sống đâu chỉ là chuyện đầu tóc với dáng vóc, nụ cười, cặp mắt với hàng mi qua chiếc gương soi. Ân sâu trong ánh mắt nụ cuửi ấy còn là cả một thế giới, một cuộc sống muôn màu. Muốn biết nhân cách ra sao thì cũng phải nhờ đến gương soi, mà chiếc gương này chắc chắn phúc tạp hơn, tinh tế hơn đó chính là chiếc “gương cuộc đời”. Môi trường ta đang sống, bạn bè ta đang giao du,… tất cả đều là tấm gương kì diệu phản ảnh nhân cách chúng ta. Chiếc gương cuộc đời cho ta cái nhìn thật rộng trong từng mối quan hệ nhưng cũng cho ta cái nhìn thật sâu trong nhân cách của mình. Gương soi thuỷ tinh phản ánh trọn vẹn toàn bộ khuôn mặt con người, gương cuộc đời phản ánh nhân cách con người. Vậy gương gì sẽ phản ánh những giá trị thâm sâu nơi tâm hồn con người? Đó chính là tấm gương tâm hồn – một tấm gương đặc biệt, một tấm gương chỉ được nhìn thấy bởi đôi mắt của lương tâm, hay đó là tấm gương luôn ngự trị trong lòng mỗi người.
Thật đáng hoài phí cho những tháng năm, nếu ta chỉ mải mê điểm trang vẻ ngoài đẹp trong ánh mắt người khác mà từ lâu quên đi việc rèn giũa cho tâm hồn thêm đẹp – một nét đẹp đúng nghĩa, một nét đẹp thật trọn vẹn. Hãy soi lại tâm hồn mình, liệu rằng tâm hồn của mồi nguừi trong chúng ta đã đủ tốt, đủ đẹp để thắp sáng cuộc lữ hành trần thế chưa?
Bản chất của mọi người là đều sở hữu một tâm hồn đẹp, thuần khiết. Thế nhưng vì đâu mà tâm hồn ấy bị vấy bẩn, trở nên đen tới, xấu xa? Lắm người bao biện cho điều đó, họ đổ lỗi cho hoàn cảnh, môi trường sống quá khắc nghiệt. Vậy có đúng như thế? Là lòng người không vững vàng, không thế giữ cho tâm hồn trong sạch trước những điều đen tối hay bởi cuộc sống quá nhiều sự bon chen, cạm bẫy…? Đã bao giờ chúng ta nghĩ mình có thể sống như tấm gương kia, ngay thẳng, trung thực, chẳng dối trá, chẳng xu nịnh ai để những năm tháng ta đang sống không phải là sống hoài, sống phí, sống hổ thẹn? Lắm lúc, sự dối trá sẽ mang đến nguồn lợi lớn. Nhưng bạn có nghĩ một người chỉ biết dối trá thì sẽ sống hết đời với cái “mặt nạ” mà họ đang mang không? Như giáo sư Hwang Woo Suk, Đại học Quốc gia Seoul, Hàn Quốc. Ông trở nên nổi tiếng nhờ các công trình nghiên cứu về nhân bản người. Nhưng sau đó, các cuộc điều tra đã phát hiện ra rằng các nghiên cứu của ông Hwang đề không có thật. Ông đã nhận rất nhiều tiền của nước để nghiên cứu, nhưng lại đưa ra kết quà giả mạo. Ông đã nói dối cả thế giới. Đến đây, chắc hẳn không ai trong chúng ta là không biết hậu quả xảy ra với ông Hwang. Có đáng không khi ông đánh đổi niềm tin của mọi người, đanh dự của chính mình, thay vào đó là tiền của, là danh tiếng? Nhưng cuối cùng thì sao, ông đã mất tất cả, mất tiền, mất danh dự, mất niềm tin… Ông có thể gột rửa cho sạch danh dự chính mình? Sao người ta không thế sổng như chiếc gương, như chính cái tấm lòng ngay thẳng trong sạch từ lúc cha mẹ sinh ra nó, dù tan xương nát thịt vẫn mãi vẹn nguyên?
Hãy dành một phút ngắn ngủi – một phút trọn vẹn trong cuộc sống quá nhiều bận rộn để chiêm nghiệm về cuộc sống, về những bài học quỷ giá mà tấm gương kia mang lại. Để những năm tháng ta đang sống không phải hổ thẹn, hãy sống ngay thẳng, sống trung thực, chẳng bao giờ xu nịnh ai như người bạn gương trung thực. Bản thân tôi luôn tự nhủ mình như thế.
Trần Thuỳ Dung
Lớp 9/12 – THCS Minh Đức – Q.1 – TP Hồ Chí Minh
Từ khóa tìm kiếm
- tấm gương sống chân thật
- thói quen là tấm gương phản chiếu
- tôi hạnh phúc vì mỗui lần nhìn vào gương toi chẳng bao giờ so sánh tôi với bất kì ai