Tả một thầy cô giáo mà em yêu quý
– Bài làm 1 Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm ...
– Bài làm 1
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
– Bài làm 2
Bây giờ, em đã trải qua gần hết năm học lớp 5, nhưng những kỉ niệm trong suốt thời gian qua ở trường, vẫn chưa hề phai nhòa trong lòng em. Nhất là năm học lớp 4 và năm học lớp 5 này. Đó là những năm học khó quên với đầy kỉ niệm dáng nhớ. Vui mừng hơn nữa là cô Hà lại tiếp tục dẫn dắt chúng em.
Cô là một cô giáo nghiêm khắc nhưng sau vẻ ngoài đó thì cô vẫn là một cô giáo tốt luôn quan tâm và thương yêu học sinh hết mực. Để dạy được lớp em cô phải vất vả lắm! Vì lớp em là lốp rất quậy nên khi dạy chúng em cô không ít lần phiền lòng. Tuy vậy cô cũng không nản chí mà cô càng quyết tâm dạy bảo chúng em nên người. Nhờ thế mà bây giờ chúng em đã ngoan hơn và học tiến bộ hơn rất nhiều. Nhất là em, nhờ có cô nên giờ đây môn văn của em đã tốt hơn nhiều và một số bạn kém cũng học tiến bộ hơn.
Em thích nhất là khi cô mặc áo dài. Vì lúc đó, trông cô rất duyên dáng. Bộ tóc dài của cô để xõa cũng đẹp mà buộc cao cũng đẹp vì khuôn mặt tròn của cô để đầu nào cũng hợp. Đôi mắt cô đen láy, lúc nào cũng nhìn chúng em trìu mến bằng ánh mắt hiền dịu. Nước da cô trắng trẻo của cô làm tôn lên vẻ đẹp duyên dáng của chiếc áo dài; vừa làm tăng lên vẻ đẹp tự nhiên của cô. Trông cô thật đẹp trong con mắt của em.
Giờ học của cô lúc nào cũng thú vị vì cách dạy đặc biệt của cô. Môn học nào cô cũng giảng bài rất kĩ và cho chúng em tham gia làm bảng nhóm để thi đua giữa các tổ nên tiết học nào cũng vui và diễn ra rất sôi nổi.
Lớp 5C chúng em vừa tự hào vừa hạnh phúc biết mấy, khi được cô dạy dỗ. Chúng em yêu cô như yêu một người mẹ thứ hai vậy. Dù có phải xa cô, xa mái trường này thì trong tim em những hình ảnh đẹp của cô chúng em sẽ còn mãi mãi.
– Bài làm 3
Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người. Hồi tưởng lại những thời gian đã qua, không hiểu sao hình anh của cô Bội,cô giáo dạy tôi suốt 4 năm học la hình ảnh rõ nét nhất trong kí ức của tôi.
Ai làm lên mật, ai điểm sắc cho hương
Ai giục thời gian cháy
Ai gọi người nhìn nhau
Nếu ngày mai trái đất không có thầy
Con chữ chết, dãy số câm
Báng chỉ còn là đời gỗ
Phấn chỉ còn la đời bụi
Mái trường xưa hoa thôi kết trái
Người thầy như chiếc đò đưa
Đò đi bến vắng, người thưa bốn mùa
Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người. Hồi tưởng lại những thời gian đã qua, không hiểu sao hình anh của cô Bội,cô giáo dạy tôi suốt 4 năm học la hình ảnh rõ nét nhất trong kí ức của tôi.
Ngoài độ tuổi 50 rồi nhưng thân hình cô rất cân đối.Mái tóc cô được uốn tém gọn gàng ôm lấy khuôn mặt đầy đặn và hai gò má bầu nhô lên giám nắng. Làn da cô hồng hào, đôi mắt cô to và đẹp nhưng thời gian cứ trôi đi cô phái nhìn chúng tôi qua chiếc kinh nhỏ.Nhưng ánh mắt của cô nhìn lũ học trò thân thương theo thời gian là không thay đổi, ánh mắt đó nhìn chúng tôi dịu dàng làm tôi không thể quên được. Đôi môi cô đỏ tươi khi cười hay nói cũng để lô hàm răng trắng. trên khuôn mặt của cô có những nếp nhăn thể hiện sự tần tảo vất vả bên trang giáo án để cho chúng tôi nhưng bài học hay. Hăng này tới lớp cô thường mặc những bô quần áo tối màu hay nhưng bộ đồng phục của nha trường. Bài giảng của cô hay không chỉ nhờ vào bài mà còn nhờ giọng nói luc cao lúc trầm bổng của cô tô thêm sinh đọng cho bài. Mỗi khi chúng tôi chua hieu bài lắm cô lại giảng kĩ lại rồi mới chuyển sang phân luyện tập, nhờ hiểu kỹí về phần lí thuyết nên khi làm bài chung tôi rất ít khi sai.
Cô Bội người mẹ hiền thứ hai của tôi.Cô là người đx dìu dắt tôi bứoc vào cuọc đời của người học sinh vững vàng, dạy tôi tri thức và văn hóa. Dù mai này có phải rời xa mái truòng tiểu học Độc lập thân yêu, xa các cô đẻ đi những bước tiếp trên con đường học vấn của mình nhưng những kỉ niêm vê cô bội sẽ mãi trong tâm trí cua tôi và tôi cũng không bao giờ quên ơn dạy dỗ của cô cả.
– Bài làm 4
Từ lớp một đến lớp năm,em được học rất nhiều thầy,cô giáo.Mỗi thầy,cô giáo đều có cách giảng riêng,hấp dẫn học sinh,không ai giống ai.Nhưng có lẽ cô giáo mà để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất là cô Tâm-cô giáo dạy em năm lớp 3.
Năm nay,cô đã ngoài 30 tuổi.Dang người cô thon thả,cân đối.Mái tóc cô để xoăn ôm lấy khuôn mặt trái xoan.Mái tóc ấy rất hợp với thời trang và phù hợp với lứa tuổi của cô.Đôi mắt cô tròn,đen láy luôn ánh lên vẻ dịu dàng,ấm áp.Miệng cô cười rất tươi.Mỗi khi cô cười để lộ hàm răng trắng đều như hạt na.Giọng cô nhẹ nhàng,truyền cảm.Lớp chúng em được cô dạy dỗ từng li từng tí.Mỗi khi chúng em có bài khó,cô đều giảng đi giảng lại cho chúng em hiểu bài.Cô muốn cho học sinh phát huy được khả năng chủ động,sáng tạo nên những câu hỏi cô đặt ra luôn tạo sự hấp dẫn.Bạn nào còn đọc sai,cô đọc đi đọc lại để các bạn đọc theo.Chẳng bao giờ cô la mắng chúng em cả. Cô Tâm dạy chúng em bằng tất cả năng lực của mình.Giờ ra chơi,cô không nghỉ ngơi mà còn ngồi lại để rèn các bạn học kém.Khi có tiết phụ,cô cũng không ngơi tay mà ngồi chấm bài cho chúng em.Tuy thương yêu chúng em là thế nhưng cô cũng rất nghiêm khắc.Cô rất ghét tính lười biếng và ham chơi của học sinh.Đối với những bạn như vậy,cô cũng nghiêm khắc phê bình và kèm cặp các bạn.Bởi vậy,lớp em ai cũng cố gắng học tốt để cô vui lòng.Kết thúc mỗi buổi học,cô luôn dặn dò chúng em kỹ càng,chu đáo cách chuẩn bị bài ngày hôm sau.Nhìn cô,chúng em càng yêu mến và quý trọng cô.Cô đúng là người mẹ thứ hai của em.
Bây giờ,em đã lên lớp năm.Tuy không được cô dạy dỗ nữa nhưng những cử chỉ,ánh mắt của cô làm em ghi nhớ mãi.Em thầm hứa:Em sẽ mãi là học sinh ngoan của cô.
– Bài làm 5
"Cô giáo là người mẹ thứ hai"
Mỗi lần nhắc đến câu này, em lại nhớ tới những thầy cô đã dạy dỗ em từ lớp 1 cho đến lớp 5. Nhưng trong đó, cô giáo chủ nhiệm lớp 5 đã làm em ấn tượng nhất.
Cô tên là Sinh, cô năm nay đã khoảng 35 tuổi, người cô cao cao. Mái tóc cô dài, đen mượt. Cô Sinh có khuôn mặt trái xoan với làn da trắng mịn. Ánh mặt cô thật hiền dịu làm sao. Cô đã làm em ấn tượng nhất là cách dạy của cô và giọng nói của cô. Hôm kể chuyện, cô cho diễn kịch "Sự Tích Hồ Ba Bề", cô chỉ cho chúng em đóng sao cho giống thật, khi là bà già, người cô đi khom khom, giọng cô trầm làm cho cả lớp ôm bụng mà cười. Cô dạy toán cũng rất hay và dễ hiểu, có khi trong tiết toán hoặc SHCN thì cô tổ chức trò chơi để thuộc bài. Cô chẳng bao giờ phạt chúng em cả, nhưng mà "Cậu" nào mà quậy hay tái phạm lỗi nhiều lần là cô cũng xử rất nghiêm khắc. Là học sinh, không bị phạm lỗi năm này thì năm khác sẽ phạm lỗi và em đã quên vở TLV, nhưng vì là học sinh ngoan, giỏi nên cô cho em lần này và nói: "Lần sau con đừng tái phạm nữa, đây là lần đầu nên cô tha đó nhe!".
Bây giờ khi sắp là học sinh lớp 6, nhưng em vẫn không quên tất cả thầy cô đã dạy dỗ em và đặc biệt là cô Sinh – người mẹ thứ hai của em.
– Bài làm 6
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
– Bài làm 7
Mới ngày nào còn là một học sinh lớp 1 bỡ ngỡ và rụt rè khóc thút thít sau lưng mẹ. Thế mà giờ đây em đã là một học sinh lớp 5 ngoan ngoãn và học giỏi. Nếu mà giờ đây nếu không có các thầy cô dạy dỗ không biết sẽ như thế nào? Thầy cô giáo nào em cũng yêu quý và để cho em nhiều ấn tượng đẹp trong những năm học vừa rồi.Nhưng có lẽ cô Mai – người cô giáo dạy em năm lớp 1 là để lại cho em nhiều ấn tượng đẹp nhất của những ngày học trong mái trường tiểu học thân yêu này.
Cô yêu quý các bạn học sinh như con của mình vậy. Cô năm nay khoảng 35 tuổi. Là giáo viên dạy trường này đã lâu năm. Với dáng người thon thả, dáng di uyển chuyển nên cô thường được các thầy cô giáo trong trường gọi là "người mẫu ". Đôi mắt cô long lanh và đen láy toát lên một vể dịu dàng, nhân hậu. Mái tóc cô xoăn được xoã sau lưng.Đôi môi cô đỏ hồng như được bôi một lớp son. Chính Đôi môi ấy đã chuyền cho em những kiến thức, dạy bảo cho chúng em những điều hay, cái đẹp. Giọng nói cô rất dịu dàng, khi dạy giọng cô lực Trầm lúc bổng khiến chúng em hiểu bài hơn.
Tuy thương chúng em là thế nhưng cô cũng rất nghiêm khắc.Cô thường phân sử rất tài tình mỗi khi có chuyện gì không tốt đối với chúng em. Trong giờ dạy học, cô rất nghiêm túc. Những tiết dự giờ hoặc thi giáo Viên dạy giỏi cô đều đạt giải cao.
Bây giờ, tuy đã là học sinh lớp 5 nhưng em vẫn mãi nhớ về cô. Cô là một người tận tình trong công việc và luôn quan tâm đến học sinh. Cứ mỗi lần gặp cô, cô thương hỏi han em về kết quả học tập và động viên em học tập tốt hơn nữa.