Tả một đêm trăng đẹp mà em từng chứng kiến bài văn của Ngọc Anh chuyên văn
Vào những ngày hè, khung cảnh bầu trời đầy sao đã trở nên vô cùng thân thuộc đối với mỗi người. Khung cảnh lộng lẫy và yên bình đó có thể gợi ra bao cảm xúc đặc biệt trong lòng người thưởng thức nó. Em hãy tả lại một đêm trăng đẹp mà em đã từng ...
Vào những ngày hè, khung cảnh bầu trời đầy sao đã trở nên vô cùng thân thuộc đối với mỗi người. Khung cảnh lộng lẫy và yên bình đó có thể gợi ra bao cảm xúc đặc biệt trong lòng người thưởng thức nó. Em hãy tả lại một đêm trăng đẹp mà em đã từng chứng kiến.
Bài làm
Màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm lên tất cả, ánh đèn vàng lung linh đã điểm le lói qua khung cửa sổ của một vùng quê nghèo nơi đồi núi, ngồi ngẩn ngơ bên khung cửa sổ, phóng tầm mắt lên cao với những suy nghĩ, ước mơ tươi đẹp của một cậu con trai học lớp 6, đập vào mắt em lúc này là hình ảnh mặt trăng tròn vành vạnh. Gạt bỏ mọi suy nghĩ sang một bên, trăng hôm nay thật đẹp, cái đẹp như vô hình cuốn em vào đó lúc nào không hay.
Ánh trăng như một áo thuật gia, từng cảnh vật như dần xuất hiện trong màn đêm khi trăng nhô lên, mọi thứ rất thân thuộc nhưng lại li kì vô cùng, chơi đùa cùng trăng là làn gió thổi nhẹ, làn gió quê thật trong lành, một cảm giác se lạnh nhưng không kém phần thú vị, tận hưởng không khí nhẹ nhàng đó là bao nỗi nhớ ùa về kéo theo sau là chuỗi những kỉ niệm thời ấu thơ. Không khí hôm nay cũng thật náo nhiệt, dọc con đường làng là bóng dáng những đứa trẻ được ba, mẹ dắt tay đi dạo, tiếng nô đùa xen lẫn tiếng sáo vi vu âm trầm, âm bổng. Tất cả tạo nên một khung cảnh dưới trăng đẹp hơn bao giờ hết, trăng dần nhô cao hơn, cảnh đã đẹp nay càng đẹp hơn nữa.
Mặt trăng như một tấm gương lớn soi sáng vạn vật, ánh trăng lả lướt trên những ngọn cây được gió đưa nhẹ, lướt đều đặn trên mặt ao làng theo những gợn sóng. Nhìn trăng kĩ hơn, em lại giật mình khi hiện rõ lên hình ảnh chú cuội ngồi dưới gốc đa, một hình ảnh mà em chỉ biết qua câu chuyện bà kể, qua những mẩu chuyện ngắn được đọc. Trăng đã nhô lên rất cao, như một vị nữ hoàng ngự trị trên bầu trời lúc về đêm, không quá gay gắt và chói chang như mặt trời. Hiểu được lòng người, trăng vẫn lơ lửng thế, vẫn cứ dịu dàng, dễ chịu, khoe vẻ đẹp của mình để mọi người chiêm ngưỡng, để mọi người lấy cảm hứng, cái vẻ đẹp đó thật khó có thể cưỡng lại. Tô điểm cho vẻ đẹp đó là bầu trời trong vắt, sao chi chít lấp lánh, ánh trăng như muốn ôm trọn mọi thứ vào lòng, dưới ánh trăng mọi vật trở nên to lớn hơn. Khi mọi thứ đã chìm vào giấc ngủ thì phía xa xa ngoài sông là hình ảnh con thuyền lững lờ trôi, dưới ánh trăng, con thuyền in bóng xuống nước, tiếng chèo không còn vội vã nữa, những hoạt động đều được tua chậm, thật chậm.
Ngồi khá lâu, cảm nhận sự yên bình của vùng quê, cái se lạnh của sương đêm, em như đã quên đi thời gian. Trời đã về khuya từ lúc nào không hay, mọi thứ tĩnh lặng đến không ngờ, chỉ còn đâu đó tiếng con trùng kêu rả rích, chỉ còn trăng ở đó, cao hơn, nhỏ hơn nhưng lại sáng hơn, ánh trăng tâm lí vô cùng, không đánh thức ai cả, đưa mọi thứ trở lại với quỹ đạo của nó, là nguồn sức mạnh tinh thần vô cùng lớn cho những người đã trải qua một ngày mệt mỏi để bắt đầu một ngày mới đấy năng lượng. Không cưỡng lại được sự trìu mền, thoải mái vô cùng mà ánh trăng đem lại, em ngủ lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy, ánh trăng vẫn còn đó nhưng đã nhợt nhạt hơn nhiều, nhường chỗ cho mặt trời nhưng vẫn muốn níu kéo một chút gì đó, để lại những giọt sương long lanh trên lá, trăng dần biến mất và hứa sẽ quay trở lại.
Qua khung cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng càng làm cho em yêu hơn quê hương mình đang sống, trăng như cổ vũ tinh thần, là tuổi thơ không bao giờ phai nhòa. Tự nhủ với lòng sau này lớn lên dù đi đâu vẫn sẽ trở về quê hương, trở về với nét đẹp bình dị và sâu lắng.