Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Văn mẫu lớp 6
Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Bài làm 1 Phố em có bác Thuận làm nghề đánh xe ngựa. Đám trẻ con trai chúng em rất mê con Xích Long, chiều nào cũng kéo nhau ra sân vận động thị xã xem bác Thuận cưỡi nó chạy vài vòng cho thoải mái sau một ngày làm việc mệt nhọc. Xích Long là chú ngựa sáu ...
Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Bài làm 1 Phố em có bác Thuận làm nghề đánh xe ngựa. Đám trẻ con trai chúng em rất mê con Xích Long, chiều nào cũng kéo nhau ra sân vận động thị xã xem bác Thuận cưỡi nó chạy vài vòng cho thoải mái sau một ngày làm việc mệt nhọc. Xích Long là chú ngựa sáu tuổi, đang độ sung sức. Toàn thân nó phủ một màu lông nâu đỏ, bóng mượt. Thân hình nó to lớn, cân đối trông rất đẹp. Cặp mắt tròn to, tinh ...
Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Bài làm 1
Phố em có bác Thuận làm nghề đánh xe ngựa. Đám trẻ con trai chúng em rất mê con Xích Long, chiều nào cũng kéo nhau ra sân vận động thị xã xem bác Thuận cưỡi nó chạy vài vòng cho thoải mái sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Xích Long là chú ngựa sáu tuổi, đang độ sung sức. Toàn thân nó phủ một màu lông nâu đỏ, bóng mượt. Thân hình nó to lớn, cân đối trông rất đẹp. Cặp mắt tròn to, tinh nhanh; đôi tai nhọn dựng đứng; cái mũi đen ướt, hàm răng trắng đều… Xích Long lúc đứng thường vươn cao cổ, chiếc mũ kết bằng lông gà trống rung rỉnh trên đỉnh đầu. Chiếc đai da gắn lục lạc ôm sát vòng cổ lực lưỡng. Dải bờm luôn được xén tỉa gọn gàng càng làm tăng thêm vẻ cường tráng của nó. Là ngựa kéo xe nên đôi vai của Xích Long nở nang, bốn chân vững chắc sải những bước dài, đều đặn. Bốn vó Xích Long đóng móng sắt, khi chạy gõ lóc cóc giòn giã trên mặt đường nhựa, hòa với tiếng lục lạc leng keng tạo thành một khúc nhạc vui tai.
Thỉnh thoảng, em qua xem bác Thuận cho Xích Long ăn. Nó rất dễ nuôi, thức ăn chỉ quanh quẩn cỏ tươi, thân ngô, bã mía và nước sạch. Lúc ăn, cái đuôi nó không ngừng phe phẩy để đuổi lũ ruổi muỗi đang vo ve quấy rối.
Xích Long thuần tính, dễ gần. Ngày ngày, bác Thuận dùng nó để kéo xe chở hàng thuê. Chiếc xe chất đẩy hàng hóa mà Xích Long cứ kéo băng băng. Lúc dỡ hàng, Xích Long được nghỉ ngơi. Nó thong thả cúi xuống sọt cỏ tươi, dùng lưỡi vơ từng nắm đưa vào miệng nhai rào rạo.
Mùa hè, chiều nào bác Thuận cũng dắt Xích Long ra sông tắm. Bến sông thoai thoải, đáy toàn là cát và sỏi trắng tinh. Chú ngựa dầm mình trong làn nước mát, hai lỗ mũi thở phì phì, tỏ vẻ khoan khoái lắm. Em và đám bạn xúm xít bên Xích Long kì cọ, té nước, vui đùa thỏa thích cùng chú ngựa đáng yêu.
Bác Thuận quý Xích Long lắm vì nó giúp bác nuôi sống cả gia đình. Mấy ngày Tết, Xích Long kéo chiếc xe được trang hoàng sặc sỡ bằng hoa giấy đủ màu, chở tụi nhóc chúng em dạo chơi vài vòng quanh thị xã, xem mọi người náo nức đón xuân. Dường như Xích Long cũng cảm thấy hương vị nồng nàn của mùa xuân trong ngọn gió hây hẩy mát lành. Xích Long ngẩng cao đầu hí vang và phi nước kiệu nhịp nhàng, ôi, chú ngựa lúc ấy trông mới hùng dũng và đáng yêu làm sao!
Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Bài làm 2
Trong những hình ảnh con vật trong những loài vật mà em đã được quan sát và học tập em thích nhất là hình ảnh của con ngựa, bởi nó chạy rất nhanh.
Em rất thích con ngựa có màu trắng, nó gọi là ngựa bạch, trong phim Tâu Du Kí em đã được ngắm nhìn nó rất chi tiết, nó có màu trắng, lông cứng, mượt mà, nó có rất nhiều lông trên khuôn mặt của nó có dạng trái xoan, và nhiều lông, lông trên mắt mũi và cả chỗ cổ, trên lưng ngựa thường có cương để ngồi, loài ngựa có bốn chân, mỗi chân của nó dài tầm 2m, trông ngựa chạy thì rất nhanh, chân ngựa có móng, và móng của nó để tránh đi vào đá, và những vật sắc nhọn khác, tai của ngựa to, mỗi bọ phận của nó đều được em quan sát rất chi tiết, mắt của nó tròn và sáng, cả thể đi vào ban đêm nó vẫn quan sát được đường, mồm của nó giống như mồm của con trâu, nó là loại ăn cổ và những loại chất xơ khác. Ngực của con ngựa có hình vòng cung, nó rất khỏe khoắn và mạnh mẽ nó có thể trở được rất nhiều đồ, bởi những cái chân chắc chắn của nó, hình ảnh những bàn chân của nó chắc nịch và với những bộ lông mượt mà được con người chăm sóc cần thận.
Em rất thích ngắm nhìn hai cái tai của nó, bởi nó vểnh lên, như đáng đón chờ một âm thanh gì đó, mũi của nó lúc nào cũng động đẩy, nó có thể dùng mũi để ngửi được thức ăn của mình, trông chú ngựa sừng sừng với bốn chiếc chân chắc nịch đã giúp cho em cảm thấy thoải mái và có những giây phút ngắm nhìn nó hơn, ngựa còn là con vật được dùng để chuyên chở đồ cho mọi người ở miền núi, mỗi khi mưa gió nó là một công cụ chuyên chở rất hữu ích của con người, trước đây thời chiến tranh ngựa là con vật xống pha ra trận của những người quân mông nguyên…Con ngựa rất hữu ích nó còn là một con vật cho nhiều loại xương quý hiếm cho con người chữa các bệnh về xương cốt, những điều đó góp phần tạo nên những lợi ích về mặt sức khỏa cho người, cao ngựa rất tốt cho sức khỏe của mỗi chúng ta, hình ảnh con ngựa trong trí tưởng tượng của em cũng đẹp y như hình ảnh em được quan sát nó ở ngoài.
Em rất thích ngắm nhìn con ngựa bởi nó có những lợi ích rất tốt và là con vật trung thành với con người.
Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Bài làm 3
Những con vật gắn với nhà nông thì có rất nhiều con vật. Mỗi con có một lợi ích riêng một đối vói người dân. Nhưng trong số đó con vật àm tôi yêu thích nhất có lẽ đó chính là con ngựa.
Vào đầu năm bố tôi có mua một con ngựa để phục vụ cho công việc chở củi của gia đình.Tuy là ngựa chở đồ nhưng mà nó đẹp lắm không giống như những con ngựa chở đồ bình thường mà tôi từng nhìn thấy.Bố nói cho nó chở đồ thì cũng tiếc nhưng mà ông chủ bảo nó đẹp nhưng lại rất khỏe thế nên không phải sợ nó chở không nổi đâu.Tôi nhìn con ngựa mà thơ thẩn cả người phần vì nó rất đẹp phần lại vì tôi ít khi có cơ hội được ngắm ngựa như thế.Mây đứa trẻ hàng xóm cũng sang nhà tôi ngắm con ngựa mới.Chúng cũng y như tôi trầm trồ khen con ngựa đẹp thật. Chà, bộ lông chú đẹp quá! Trắng muốt như màu của những đám mây trắng ngày xuân bồng bềnh trôi. Hai cái tai vểnh lên, xinh xắn, mọc trên ngọn cái bờm thẳng tắp, êm mượt. Đôi mắt luôn mở to, hình quả bàng, mọc lồi về phía trước trông giống như mắt cá sấu, dữ tợn. Cái mũi dài động đậy ,lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Ngực nở vòng cung. Cặp giò khỏe mạnh cao ráo. Bốn chân chắc nịch, đi đi, lại lại, lộp cộp nghe thật vui tai. Chùm lông đuôi thướt tha, liễu rũ.Lúc đó bố cho tôi được cưỡi thử nó.Trước lời nói của bố tôi cảm thấy hơi run nhưng bố bảo nó hiền lắm với lại bó chỉ dắt cho tôi đi thử thôi.Thế là tôi dũng cảm bước lên mặc dù tôi vẫn còn rất run.Theo lời bố tôi cầm chắc lấy yên ngựa .Khi đã ngồi trên chú ngựa một cách chắn chắn khi đó tôi mới cảm thấy thật tuyệt vời.Cảm giác đó đến bấy giờ tôi vẫn còn nhớ rất kĩ nó làm tôi cảm thấy như được gần hơn với bầu trời kia,nó làm tôi khi ngồi trên đó không nghĩ về mọi thứ mà chỉ mộng mơ về những thứ xa xôi một chút.Khi xuống ngựa tôi vuốt ve cái bộ lông trắng muốt của nó ,tôi trông nó có vẻ thích thú lắm chẳng thế mà tôi thấy nó cứ nghiêng nghiêng cái đầu về phía tôi .Bố tôi nói như thế là nó không sợ tôi nó mến tôi đấy.Tôi thích lắm nên tôi thường xuyên vuốt ve nó cho nó ăn cỏ.
Nó khoẻ lắm! Phi như nước đại nhanh như bay. Khi cưỡi chú thì dù đi trên dốc cao cũng chẳng khác gì như đang đi ở giữa đồng bằng. Bây giờ tôi mới thực sự hiểu tại sao người dân miền núi lại chọn ngựa làm vật đi lại, thay cho xe mô tô, xe hon đa…Chú ta khỏe đến nổi tôi cứ ngỡ rằng: Chú là con Xích Thố ngày đi ngàn dăm mà Đổng Trác đã dâng tặng Lã Bố năm xưa.
Yêu quý chú ngựa nên tôi chăm sóc nó tốt lắm,chú ngựa từ ngày về nhà tôi mỗi ngày một thêm béo tốt nên nhà tôi vui lắm ,cả nhà ai cũng yêu thương nó hết mực.Nó dường như đã trở thành một người bạn không thể thiếu được đối với nhà tôi.
Tả con ngựa mà em được nhìn thấy – Bài làm 4
Tuần trước, bố em có gặp lại người bạn cũ cùng chiến hữu năm xưa. Sau một hồi trò chuyện, bố quay sang em và hỏi:
-Đây là bạn của bố, bác hiện đang là chủ nhân của một trang trại ngựa nổi tiếng. Hôm nay, bác ngỏ lời mời chúng ta thăm trang trại của bác một chuyến. Con có đồng ý dạo chơi cùng bố không? Đương nhiên là em chấp nhận rồi. Vì được ngắm cỡi những con ngựa thật sự, thay cho mấy chú ngựa gỗ ở công viên là điều em đã hằng mong ước bấy lâu nay.
Ở trang trại đó không biết bao nhiêu là chú ngựa khoẻ mạnh, khôi ngô. Nhưng em chỉ thích nhất là chú ngựa Bạch Mã có màu trắng tuyết mượt mà. Chà, bộ lông chú đẹp quá! Trắng muốt như màu của những đám mây trắng ngày xuân bồng bềnh trôi. Hai cái tai vểnh lên, xinh xắn, mọc trên ngọn cái bờm thẳng tắp, êm mượt. Đôi mắt luôn mở to, hình quả bàng, mọc lồi về phía trước trông giống như mắt cá sấu, dữ tợn. Cái mũi dài động đậy ,lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Ngực nở vòng cung. Cặp giò khoẻ mạnh cao ráo. Bốn chân chắc nịch, đi đi, lại lại, lộp cộp nghe thật vui tai. Chùm lông đuôi thướt tha, liễu rũ.
Chú ngựa này khoẻ lắm! Phi như nước đại nhanh như bay. Khi cưỡi chú thì dù đi trên dốc cao cũng chẳng khác gì như đang đi ở giữa đồng bằng. Bây giờ, em mới thực sự hiểu tại sao người dân miền núi lại chọn ngựa làm vật đi lại, thay cho xe mô tô, xe hon đa…Chú ta khoẻ đến nổi em cứ ngỡ rằng: Chú là con Xích Thố ngày đi ngàn dăm mà Đổng Trác đã dâng tặng Lã Bố năm xưa.
Em yêu chú lắm! Vì em biết chú cũng như bao chàng ngựa khác, kéo thồ rất giỏi. Cả gánh hàng nặng đến hàng trăm, hàng ngàn kí chất lên lưng chú, nhưng chú vẫn đi đứng nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Có hôm, Bạch Mã còn chở bố con em lên rừng nghe tiếng chim hót, tiếng gió rì rào kể chuyện cổ tích suốt ngày đêm. Tiếng suối róc rách chảy như đang dạo lên bản nhạc vui, cùng tiếng lá cây xào xạc trong nắng sớm… Bao nhiêu thứ đó, bấy nhiêu yêu thương, khiến người ta như đang ngây ngất, đang say say một thứ men gì. Với em Bạch Mã là như thế đó: gần gũi, thân quen và thật khôn ngoan!