25/05/2017, 09:34

Tả con ngựa em được nhìn thấy – Văn mẫu lớp 6

Tả con ngựa em được nhìn thấy – Văn mẫu lớp 6 4.8 (96%) 380 votes Tả con ngựa em được nhìn thấy – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Thái Bình Em sinh ra và lớn lên ở thành phố. Vì xa xôi em chưa một lần về chơi quê nội. Hè lớp ba vừa rồi em theo bố về thăm nội, và đó là lần ...

Tả con ngựa em được nhìn thấy – Văn mẫu lớp 6 4.8 (96%) 380 votes Tả con ngựa em được nhìn thấy – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Thái Bình Em sinh ra và lớn lên ở thành phố. Vì xa xôi em chưa một lần về chơi quê nội. Hè lớp ba vừa rồi em theo bố về thăm nội, và đó là lần đầu tiên em nhìn thấy một con ngựa kéo xe. Chiếc xe thổ mộ cũ kĩ ...

Tả con ngựa em được nhìn thấy – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Thái Bình

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố. Vì xa xôi em chưa một lần về chơi quê nội. Hè lớp ba vừa rồi em theo bố về thăm nội, và đó là lần đầu tiên em nhìn thấy một con ngựa kéo xe.

Chiếc xe thổ mộ cũ kĩ càng làm nổi bật hình ảnh con ngựa xinh đẹp, dáng vẻ rất cường tráng. Con ngựa cao hơn một mét khoác một bộ lông màu nâu bóng mượt. Thân hình nó thon lằn chắc nịch. Bờm nó dài được chải thắng cắt tỉa cẩn thận. Đầu ngựa dài,hai lai to,dựngđứng. Hai lỗ mũi ươn ướt phập phồng. Ngực nó nở nang, bốn chân cao to mang móng sắt. Người ta xỏ dây thừng vào mũi ngựa để làm dây cương và choàng qua vai nó cái ách gỗ của cỗ xe thổ mộ. Đứng tại ngã ba đường, chủ xe và chú ngựa kiên nhẫn đón khách. Chú ngựa được cho ăn cỏ và uống nước pha với đường đen trong cái xô luôn luôn móc theo xe. Chú ngựa uống nước trong xô đuôi không ngừng ve vẩy hết sang phái lại sang trái. Chiếc xe chỉ có dăm chỗ ngồi. Khi bố con em ngồi vào chỗ, bác xe ngựa ra roi cho ngựa chạy. Chú ngựa chạy đều đều khá nhanh còn bác chủ xe khề khà nói chuyện. Chú ngựa gõ móng sắt lên mặt đường nghe lộp cộp, lộp cộp làm em nhớ tới bài hát bố dạy em hát khi em còn bé: "Ngựa phi, ngựa phi đường xa…"'

Nuôi ngựa rất có ích vì ơ nông thôn ngựa là sức kéo thay cho xe vận tải nhẹ. Vùng núi cao, dốc núi gập ghềnh, ngựa cũng giúp con người đỡ nhọc nhằn chùn chân, mỏi gối. Cho nên dù thời hiện đại xe cộ máy móc không thiếu nhưng người dân nông thôn và miền núi vẫn thích nuôi ngựa.

Ngựa là con vật khỏe mạnh, có nghĩa và trung thành với chủ. Trong chiến tranh, ngựa giúp người chiến đấu chống quân thù. Trong thời hòa bình, ngựa giúp nhân dân ta sản xuất. Hình ảnh chú ngựa và xe thổ mộ thật thanh bình, nên thơ, chân chất, mộc mạc như hương đồng gió nội của quê mẹ ngọt ngào.

Tả con ngựa em được nhìn thấy – Bài làm 2

Tuần trước, em cùng bố có đi chơi công viên và vô tình bố gặp lại một người bạn cũ, người chiến chiến hữu năm xưa. Sau một hồi trò chuyện, ôn lại biết bao kỉ niệm xưa, bố quay sang em và bảo:

Đây là bác Lan, bạn của bố. Hiện nay bác đang là chủ nhân  một trang trại ngựa nổi tiếng. Bác ấy có ngỏ lời mời chúng ta cùng lên thăm trang trại ngựa một chuyến. Con có muốn được cùng lên đó dạo chơi không? Thật tuyệt biết bao, bởi em chưa bao giờ được tận mắt trông thấy những chú ngựa, tất cả em biết đều chỉ qua màn hình vô tuyến. Em cảm thấy thật háo hức, vì sắp được ngắm và cưỡi những chú ngựa thật sự. Vậy là ước mơ bấy lâu nay sắp thành sự thực, sẽ không còn là những chú ngựa gỗ ở công viên thường ngày nữa. 

Trang trại rộng vô cùng, có rất nhiều những ngựa từ nhỏ tới trưởng thành. Nhưng em vẫn thích nhất là chú Bạch Mã, với bộ lông trắng như tuyết. Ôi chao, bộ lông chú đẹp quá! Trắng muốt như tuyết, như màu của những đám mây trắng ngày xuân bồng bềnh trên nền trời xanh biếc. Hai tai chú vểnh lên, xinh xắn, mọc 2 bên cái bờm thẳng tắp, êm mượt. Đôi mắt chú mở to có hình quả bàng, đen láy như hột nhãn. Cái mũi dài liên tục động đậy , lúc nào cũng ươn ướt như thể người bị cảm. Ngực chú nở vòng cung, cặp giò khoẻ mạnh cao ráo. Bốn chân chú chắc nịch, mỗi khi đi lại đều tạo ra những tiếng lộp cộp từ chiếc móng bằng sắt nghe thật vui tai. Chùm lông đuôi dài thướt tha như cành liễu rũ.

Chú ngựa này khoẻ lắm! Những khi chú phi nước đại lại nhanh như bay. Khi cưỡi chú thì dù cho đi trên dốc cao cũng không khác gì đang đi giữa đồng bằng. Giờ đây, em mới thực sự hiểu tại sao những người dân miền núi lại thường chọn ngựa làm phương tiện đi lại, thay cho những chiếc xe mô tô. Chú ta khoẻ tới nỗi em cứ ngỡ rằng: Chú chính là con Xích Thố ngày có thể đi cả ngàn dăm mà năm xưa Đổng Trác đã dâng tặng Lã Bố.

Em yêu chú ngựa ấy lắm! Bởi em biết chú cũng giống biết bao chàng ngựa khác, sức kéo thồ rất giỏi. Dù phải gánh hàng nặng tới hàng trăm cân trên lưng chú, nhưng chú vẫn bước đi một cách nhẹ nhàng. Có hôm, chú Bạch Mã này còn chở bố con em lên rừng ngắm cảnh, nghe tiếng chim hót, tiếng gió rì rào như đang kể những câu chuyện cổ tích suốt ngày đêm. Tiếng suối chảy róc rách  như đang cùng dạo lên bản nhạc vui nhộn, cùng với những tiếng lá cây xào xạc trong nắng sớm… 

Tả con ngựa em được nhìn thấy – Bài làm 3

Tuần trước, bố em có gặp lại người bạn cũ cùng chiến hữu năm xưa. Sau một hồi trò chuyện, bố quay sang em và hỏi:

-Đây là bạn của bố, bác hiện đang là chủ nhân của một trang trại ngựa nổi tiếng. Hôm nay, bác ngỏ lời mời chúng ta thăm trang trại của bác một chuyến. Con có đồng ý dạo chơi cùng bố không? Đương nhiên là em chấp nhận rồi. Vì được ngắm cỡi những con ngựa thật sự, thay cho mấy chú ngựa gỗ ở công viên là điều em đã hằng mong ước bấy lâu nay.

Ở trang trại đó không biết bao nhiêu là chú ngựa khoẻ mạnh, khôi ngô. Nhưng em chỉ thích nhất là chú ngựa Bạch Mã có màu trắng tuyết mượt mà. Chà, bộ lông chú đẹp quá! Trắng muốt như màu của những đám mây trắng ngày xuân bồng bềnh trôi. Hai cái tai vểnh lên, xinh xắn, mọc trên ngọn cái bờm thẳng tắp, êm mượt. Đôi mắt luôn mở to, hình quả bàng, mọc lồi về phía trước trông giống như mắt cá sấu, dữ tợn. Cái mũi dài động đậy ,lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Ngực nở vòng cung. Cặp giò khoẻ mạnh cao ráo. Bốn chân chắc nịch, đi đi, lại lại, lộp cộp nghe thật vui tai. Chùm lông đuôi thướt tha, liễu rũ.

Chú ngựa này khoẻ lắm! Phi như nước đại nhanh như bay. Khi cưỡi chú thì dù đi trên dốc cao cũng chẳng khác gì như đang đi ở giữa đồng bằng. Bây giờ, em mới thực sự hiểu tại sao người dân miền núi lại chọn ngựa làm vật đi lại, thay cho xe mô tô, xe hon đa…Chú ta khoẻ đến nổi em cứ ngỡ rằng: Chú là con Xích Thố ngày đi ngàn dăm mà Đổng Trác đã dâng tặng Lã Bố năm xưa.

Em yêu chú lắm! Vì em biết chú cũng như bao chàng ngựa khác, kéo thồ rất giỏi. Cả gánh hàng nặng đến hàng trăm, hàng ngàn kí chất lên lưng chú, nhưng chú vẫn đi đứng nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Có hôm, Bạch Mã còn chở bố con em lên rừng nghe tiếng chim hót, tiếng gió rì rào kể chuyện cổ tích suốt ngày đêm. Tiếng suối róc rách chảy như đang dạo lên bản nhạc vui, cùng tiếng lá cây xào xạc trong nắng sớm… Bao nhiêu thứ đó, bấy nhiêu yêu thương, khiến người ta như đang ngây ngất, đang say say một thứ men gì. Với em Bạch Mã là như thế đó: gần gũi, thân quen và thật khôn ngoan!

Từ khóa tìm kiếm

  • tả con ngựa
  • bai van ta con ngua duoc nhin tren truyen hinh lop 4
  • van ta con ngua lop 5

Bài viết liên quan

0