Soạn văn bài: Khe chim kêu (Điểu minh giản – Vương Duy)
Đánh giá bài viết Soạn văn bài: Khe chim kêu (Điểu minh giản – Vương Duy) Câu 1: Cây quế cành lá sum sê nhưng hoa thì rất nhỏ. Thế mà nhà thơ lại cảm nhận được cả "hoa quế rụng". Chi tiết ấy cho thấy không gian của buổi đêm vô cùng yên tĩnh. Đồng thời nó cũng cho thấy sự tinh tế, ...
Đánh giá bài viết Soạn văn bài: Khe chim kêu (Điểu minh giản – Vương Duy) Câu 1: Cây quế cành lá sum sê nhưng hoa thì rất nhỏ. Thế mà nhà thơ lại cảm nhận được cả "hoa quế rụng". Chi tiết ấy cho thấy không gian của buổi đêm vô cùng yên tĩnh. Đồng thời nó cũng cho thấy sự tinh tế, thanh nhàn trong tâm hồn thi nhân. Câu 2: ...
Soạn văn bài: Khe chim kêu (Điểu minh giản – Vương Duy)
Câu 1:
Cây quế cành lá sum sê nhưng hoa thì rất nhỏ. Thế mà nhà thơ lại cảm nhận được cả "hoa quế rụng". Chi tiết ấy cho thấy không gian của buổi đêm vô cùng yên tĩnh. Đồng thời nó cũng cho thấy sự tinh tế, thanh nhàn trong tâm hồn thi nhân.
Câu 2: Mối quan hệ giữa động và tĩnh, hình và âm:
Mối quan hệ giữa động và tĩnh, hình và âm là mối quan hệ tác động qua lại lẫn nhau. Qua cái động của tiếng hoa quế rơi để thấy được cái tĩnh của màn đêm và của tâm hồn thi nhân, qua hình ảnh trăng lên và tiếng kêu vì thảng thốt giật mình của con chim núi mà nhận thấy được bức tranh đem tĩnh lặng như tờ. Tĩnh lặng đến độ một sự thay đổi rất khẽ về ánh sáng thôi cũng khiến con vật giật mình.