Quy luật biến đổi độ tin cậy theo thời gian sử dụng ôtô
Độ tin cậy là một trong các đặc trưng quan trọng nhất về chất lượng máy và chi tiết máy nói chung và ôtô nói riêng. Độ tin cậy cao được thể hiện bằng khả năng đảm bảo các chức năng đã định mà hầu như không hư hỏng, đồng thời các chỉ tiêu sử dụng (hiệu suất, ...
Độ tin cậy là một trong các đặc trưng quan trọng nhất về chất lượng máy và chi tiết máy nói chung và ôtô nói riêng. Độ tin cậy cao được thể hiện bằng khả năng đảm bảo các chức năng đã định mà hầu như không hư hỏng, đồng thời các chỉ tiêu sử dụng (hiệu suất, mức độ tiêu hao năng lượng, chất lượng sản phẩm, tính an toàn kỹ thuật...) được duy trì ở mức độ cho phép trong khoảng thời gian yêu cầu hoặc trong quá trình thực hiện một khối lượng công việc qui định.
Để nghiên cứu về độ tin cậy của ôtô thông thường người ta tìm hiểu quy luật biến đổi độ tin cậy,quy luật này được thể hiện thông qua chỉ tiêu của độ tin cậy là Xác suất làm việc không hỏng R(t) hoặc cường độ hư hỏng λ (t)
Xác suất làm việc không hỏng R(t) là xác suất không xảy ra hư hỏng trong giới hạn khối lượng công việc đã cho.
Giả sử một hệ thống có no Phần tử và nt là tổng các phần tử không hư hỏng trong khoảng thời gian t, thì xác suất không hư hỏng của hệ thống R(t): {}R(t)=ntno size 12{R ( t ) = { {n rSub { size 8{t} } } over {n rSub { size 8{o} } } } } {} hoặc R(t)=ntno.100 size 12{R ( t ) = { {n rSub { size 8{t} } } over {n rSub { size 8{o} } } } "." "100"%} {}
Cường độ hỏng λ (t ) là mật độ xác suất phát sinh hỏng có điều kiện của máy và được xác định tại thời điểm xem xét.