Những status buồn cất lên từ những trái tim cô đơn khi mùa đông đến
Chiều buông nắng , hoàng hôn khuất sau chân trời. Sẽ nhớ những ngày nắm ấm lắm. Ngày mai là mùa đông rồi. Vâng, một chút không khí se lạnh , một chút mong manh sương đủ …chạnh lòng để lạc về một ngăn tủ ký ức nào đó tình cờ được gợi nhớ! Nói chung, mưa và cái se lạnh của mùa đông, ...
Chiều buông nắng, hoàng hôn khuất sau chân trời. Sẽ nhớ những ngày nắm ấm lắm. Ngày mai là mùa đông rồi.
Vâng, một chút không khí se lạnh, một chút mong manh sương đủ …chạnh lòng để lạc về một ngăn tủ ký ức nào đó tình cờ được gợi nhớ! Nói chung, mưa và cái se lạnh của mùa đông, đủ để…thả hồn…!!!
Trời lập đông chưa anh…cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi, để mặc em lang thang… ôm nắng nóng, ngỡ rằng mùa đông sắp tới…
Mùa Đông chẳng nói gì, lẳng lặng bước ra phía cửa. Mùa Đông không trọn vẹn ra đi khiến trái tim ta nhói đau vì tiếc nuối.
Những ngày lạnh, mưa gió, buồn đến nao lòng. Ơ thế mà, cứ lạnh đi, vì khi vui lên ta lại chẳng biết làm gì!
…Vẫn là mùa đông, và nếu đó là mùa đông xa xứ, xa quê hương thì dấu ấn của mùa đông càng đậm nét hơn bao giờ hết. Không gia đình, không người thân thiết, không cả tình yêu, chỉ có một thân một mình, đơn độc và lầm lũi…. Cảm nhận !!!
Tại sao giữa các ngón tay, chúng lại có kẽ hở? Bởi vì chúng đang đợi, một bàn tay khác đan vào, lấp đầy những kẽ hở đó. Đôi tay trước kia lẻ loi của cô, giờ đã đong đầy một hơi ấm mới, còn bàn tay của anh, trơ trọi. Mùa đông đến sớm thế sao? Hay là mùa xuân từ lâu đã không còn đến nữa?
Khi ngoài đường không còn những cô gái mặc quần đùi sát đến tận bẹn. Chẳng còn những tà váy ngắn cũn cỡn sẵn sàng tung bay trong gió. Khi facebook ngập tràn những bài đăng tìm gấu của mấy em teen là tôi biết mùa đông đã đến.
Mùi vị của mùa đông năm nay không giống với mùi vị mùa đông năm đó nữa , bởi vì anh đã không còn ở bên em.
Mùa đông lạnh, nhưng không lạnh bằng lòng người, một hạnh phúc có thể hóa đau thương, ẩn giấu sau nụ cười..là hàng ngàn giọt nước lặng lẽ rơi giữa đêm khuya..đời là vậy luôn luôn có mặt khác của nó…
Đợt rét đậm đầu tiên của năm nay. Gió mạnh và có mưa. Bàn tay em buốt giá. Run rẩy đưa đôi tay gầy đi tìm hơi ấm từ một bàn tay, nhưng bốn xung quanh em là cô độc. Muốn ngủ để tìm chút ấm áp trong kỉ niệm, nhưng trong giấc mơ cũng không có anh tìm về bên em. Ngay lúc này, em tủi thân lắm.
Mùa đông đến nơi đây tìm em giữa đêm lạnh rét căm. Mùa đông khẽ ôm em thật lâu, biết em chẳng có ai bên cạnh em...
“Em muốn những hôm gió mùa Đông Bắc, sẽ chẳng đi đâu cả anh nhỉ, sẽ là một bữa cơm nóng và những cuộc nói chuyện không biên giới, hoặc em sẽ nằm trong vòng tay anh, một cái chăn nhỏ, căn phòng tối om và một bộ phim kinh dị.”
Gió lạnh của mùa đông khiến con người ta rộn rã, vội vàng hơn thì phải. Thấp thoáng đâu đó, ta bắt gặp bóng dáng những bông cúc họa mi trắng muốt. Mùa của em, không quá rực rỡ nhưng cũng đủ lay động bao tâm hồn.
Mùa đông năm ấy, không trọn vẹn nhưng đủ để lưu giữ những cảm xúc khó quên.
Suốt quãng đường tôi luôn tự hỏi: những người ở đây họ có thấy buồn, có thấy khổ, có thấy túng thiếu không?
“Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.”
Mùa đông có thể rất lạnh, nhưng ở bên người thương của mình trong ngày lạnh lại rất ấm áp. Mùa lạnh năm nay hi vọng ai cũng có người cạnh bên!!!
Sài Gòn những ngày trở lạnh, khó khăn lắm mới đón được chút nắng, khó khăn lắm mới sưởi lòng bớt lạnh. Liệu anh có thể đưa em đi trốn được không?
Em… chưa bao giờ biết mùa đông là như thế nào… em chưa bao giờ được mặc chiếc áo len dày cộm màu mận chín cả khăn len và nón len nữa… à nhưng em thích và muốn đội nón len lắm lắm…
Mùa đông như thế nào vậy anh?! Mùi vị của cốc cafe nóng hổi trên tay bốc khói nghi ngút sau lớp cửa kính của cái quán nhỏ ồn ào đầy ắp người trong tiếng nhạc xập xình bài “we wish you a merry christmas…” ra sao hả anh?!
Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa!
Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau?"
Rồi sẽ có một ngày mùa đông,bạn ngồi trong phòng. Vô tình đọc lại từng câu chữ bạn ghi vào thời điểm này một năm đã rất xa, cho một người bây giờ cũng đã rất xa,rất lạ, mà bạn đã rất thương. Sống mũi bạn cay cay, mắt bạn nhòe đi một nửa, nhưng bạn sẽ không khóc. Vì bạn không có thời gian khóc cho quá khứ, bạn đã đi được một quãng đường rất dài, bạn đã rất giỏi rồi.
Cuộc đời là vậy đó, đem biết bao kỷ niệm thật đẹp để khiến bạn yếu lòng mà quay đầu lại. Nhưng bạn phải chiến thắng cuộc đời, ngay cả khi không có cơ hội nào nữa!
Trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng tôi cũng hiểu được trong tôi có mùa hè bất diệt.
Đôi khi mùa đông mang cái lạnh về làm em nhớ anh, muốn có anh bên cạnh, chỉ cần ngồi sau xe, cho tay vào túi áo anh ôm nhẹ từ phía sau và thủ thỉ câu nói hay về mùa đông và đấy chính là mùa yêu thương của chúng ta.
Thu đi qua, mọi vật dường như thay đổi, lá cây chuyển màu và rụng rơi, lá bàng chuyển màu đỏ xinh tươi nhẹ nhàng theo con gió ùa lả lơi bay phương nào. Cơn gió mùa đông khiến ta thoáng rùng mình và chợt nhận ra mùa đông đã đến tự bao giờ.
Ngày tháng đã trở về theo đúng chu kỳ xoay của nó, chỉ có con người là biến đổi. Nhìn đàn ngỗng trời bay ngang qua bầu trời, biết rằng mùa thu đã trôi qua, mùa đông lại sắp đến.
Bốn mùa trong một năm, nhưng không có mùa nào lại có nhiều tên gọi như mùa đông: mùa cưới, mùa kỉ niệm, mùa yêu và mùa nỗi nhớ, thế nên người ta mới gọi mùa đông là mùa cảm xúc.
Một chút không khí se lạnh, một chút mong manh giọt sương mùa đông cũng đủ làm ta chạnh lòng để quay về một miền kí ức nào đó, nó được gọi là nỗi nhớ. Một bài thơ mùa đông tình yêu, một bài thơ buồn mùa đông cũng đủ làm ta thêm nhớ những miền xa xôi.
Cho dù mùa đông có cô đơn thế nào thì nó cũng là một mùa đẹp. Cảnh vật yên tĩnh chỉ có tuyết rơi trắng xóa cả chân trời rộng lớn. Ai đó có lẽ không ấm lên được bởi được phủ kín bởi lớp tuyết dày trong lòng. Nhưng rồi vạn vật luân chuyển, mùa đông nào rồi cũng sẽ qua đi, sau đó sẽ là mùa xuân ấm áp, vạn vật sinh sôi nảy nở...