24/05/2018, 19:47

Những khái niệm cơ bản

Lý thuyết mạch là một trong những môn học cơ sở của chuyên ngành Điện tử-Viễn thông-Tự động hóa. Không giống như Lý thuyết trường - là môn học nghiên cứu các phần tử mạch điện như tụ điện, cuộn dây. . . để giải thích sự vận chuyển ...

Lý thuyết mạch là một trong những môn học cơ sở của chuyên ngành Điện tử-Viễn thông-Tự động hóa.

Không giống như Lý thuyết trường - là môn học nghiên cứu các phần tử mạch điện như tụ điện, cuộn dây. . . để giải thích sự vận chuyển bên trong của chúng - Lý thuyết mạch chỉ quan tâm đến hiệu quả khi các phần tử này nối lại với nhau để tạo thành mạch điện (hệ thống).

Chương này nhắc lại một số khái niệm cơ bản của môn học.

DẠNG SÓNG CỦA TÍN HIỆU

Tín hiệu là sự biến đổi của một hay nhiều thông số của một quá trình vật lý nào đó theo qui luật của tin tức.

Trong phạm vi hẹp của mạch điện, tín hiệu là hiệu thế hoặc dòng điện. Tín hiệu có thể có trị không đổi, ví dụ hiệu thế của một pin, accu; có thể có trị số thay đổi theo thời gian, ví dụ dòng điện đặc trưng cho âm thanh, hình ảnh. . . .

Tín hiệu cho vào một mạch được gọi là tín hiệu vào hay kích thích và tín hiệu nhận được ở ngã ra của mạch là tín hiệu ra hay đáp ứng.

Người ta dùng các hàm theo thời gian để mô tả tín hiệu và đường biểu diễn của chúng trên hệ trục biên độ - thời gian được gọi là dạng sóng.

Dưới đây là một số hàm và dạng sóng của một số tín hiệu phổ biến.

Hàm mũ (Exponential function)

v(t)=Keσt size 12{v ( t ) ="Ke" rSup { size 8{σt} } } {}K , σ là các hằng số thực.

(H 1.1) là dạng sóng của hàm mũ với các trị σ khác nhau

(H 1.1)

Hàm nấc đơn vị (Unit Step function)

1 , t ≥ a 0 , t < a u ( t-a ) = { size 12{u ( "t-a" ) =alignl { stack { left lbrace 1``,`````````t >= a {} # right none left lbrace 0``,````````t<a {} # right no } } lbrace } {}

Đây là tín hiệu có giá trị thay đổi đột ngột từ 0 lên 1 ở thời điểm t = a.

(H 1.2) là một số trường hợp khác nhau của hàm nấc đơn vị

(a) (b) (c)

(H 1.2)

Hàm nấc u(t-a) nhân với hệ số K cho Ku(t-a), có giá tri bằng K khi t > a.

Hàm dốc (Ramp function)

Cho tín hiệu nấc đơn vị qua mạch tích phân ta được ở ngã ra tín hiệu dốc đơn vị.

Nếu ta xét tại thời điểm t=0 và mạch không tích trữ năng lượng trước đó thì:

với

Dựa vào kết quả trên ta có định nghĩa của hàm dốc đơn vị như sau:

(H 1.3) là dạng sóng của r(t) và r(t-a)

(a) (H 1.3) (b)

Hàm dốc r(t-a) nhân với hệ số K cho hàm Kr(t-a), dạng sóng là đường thẳng có độ dốc K và gặp trục t ở a.

Hàm xung lực (Impulse function)

Cho tín hiệu nấc đơn vị qua mạch vi phân ta được tín hiệu ra là một xung lực đơn vị

δ ( t ) = du ( t ) dt size 12{δ ( t ) = { {"du" ( t ) } over {"dt"} } } {}

(S(t) còn được gọi là hàm Delta Dirac)

Ta thấy S(t) không phải là một hàm số theo nghĩa chặt chẽ toán học vì đạo hàm của hàm nấc có trị = 0 ở t ≠ 0 và không xác định ở t = 0. Nhưng đây là một hàm quan trọng trong lý thuyết mạch và ta có thể hình dung một xung lực đơn vị hình thành như sau:

Xét hàm f1(t) có dạng như (H 1.4a):

1 δ r ( t ) , t ∈ 0, δ 1 , t > δ f 1 ( t ) = { size 12{f rSub { size 8{1} } ( t ) =alignl { stack { left lbrace { {1} over {δ} } r ( t ) ``,````````t in left lbrace "0,"δ right rbrace {} # right none left lbrace 1````````````,````````t>δ {} # right no } } lbrace } {}

(a) (b) (c) (d)

(H 1.4)

Hàm f0(t) xác định bởi:

f0(t) chính là độ dốc của f1(t) và khi (0< t <S) và = 0 khi t > S (H 1.4b).

Với các trị khác nhau của S ta có các trị khác nhau của f0(t) nhưng phần diện tích giới hạn giữa f0(t) và trục hoành luôn luôn =1 (H 1.4c).

Khi

Vậy xung lực đơn vị được xem như tín hiệu có bề cao cực lớn và bề rộng cực nhỏ và diện tích bằng đơn vị (H 1.4d).

Tổng quát, xung lực đơn vị tại t=a, S(t-a) xác định bởi:

Các hàm nấc, dốc, xung lực được gọi chung là hàm bất thường.

Hàm sin

Hàm sin là hàm khá quen thuộc nên ở đây chỉ giới thiệu vài hàm có quan hệ với hàm sin.

Hàm sin tắt dần:

và A là số thực dương (H 1.5a)

Tích hai hàm sin có tần số khác nhau

(H 1.5b)

(a) (H1.5) (b)

Hàm tuần hoàn không sin

Ngoài các tín hiệu kể trên, chúng ta cũng thường gặp một số tín hiệu như: răng cưa, hình vuông, chuỗi xung. . . . được gọi là tín hiệu không sin, có thể là tuần hoàn hay không. Các tín hiệu này có thể được diễn tả bởi một tổ hợp tuyến tính của các hàm sin, hàm mũ và các hàm bất thường.

(H 1.6) mô tả một số hàm tuần hoàn quen thuộc

(H 1.6)

0