01/03/2018, 16:20

Những bài thơ tình yêu sân ga và con tàu hay nhất

Tổng hợp những bài thơ viết về tình yêu đôi lứa với hình ảnh sân ga và con tàu hay nhất, xin chia sẽ cùng các bạn yêu thơ. thơ tình con tàu và sân ga (ảnh: internet) THƠ TÌNH: GA CUỐI Tác giả: Nguyễn Mận Chuyến tàu đêm mải miết chẳng vào ga Vì mãi mãi không có ga chờ đợi, Chân ...

Tổng hợp những bài thơ viết về tình yêu đôi lứa với hình ảnh sân ga và con tàu hay nhất, xin chia sẽ cùng các bạn yêu thơ.

thơ tình con tàu và sân ga (ảnh: internet)

THƠ TÌNH: GA CUỐI

Tác giả: Nguyễn Mận
Chuyến tàu đêm mải miết chẳng vào ga
Vì mãi mãi không có ga chờ đợi,
Chân em bước bỗng hụt hơi chới với,
Rong ruổi qua ngàn vạn sợi buồn thương…

Mảnh đất nào chờ em đến tỏ tường,
Và ai sẽ chờ em vương vấn nhớ,
Ai dang rộng vòng tay cười rạng rỡ,
Dìu em đi hết chắc trở bão giông?

Chuyến tàu đên dừng giữa một cánh đồng,
Hoang vắng giá băng mênh mông …lẻ bạn
Bỗng thấy mình cô đơn hơn cánh nhạn,
Bóng tối loang ngoạm nuốt cả thân tàu…

Em giật mình mong đợi đến ga sau,
Rồi sẽ lại mong đến ga sau nữa…
Em lặng lẽ… lặng lẽ… tìm lời hứa…
Người đàn ông chọn lựa lá diêu bông…

Có phải đâu ai cũng thích nụ hồng,
Rực rỡ mê si nồng nàn say đắm…
Triệu lần nhớ lần mong sâu thăm thẳm…
Anh ở đâu… ga cuối … thắm trầu cau…






THƠ TÌNH: NỖI LÒNG SÂN GA

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Lịch xịch tàu đến sân ga
Hú còi inh ỏi giảm ga sắp ngừng
Người thì trông ngóng người dưng
Người chào người vẫy người mừng người đau.

Một lượt đông đúc đón nhau
Một mình tôi lại nhói đau chờ người
Tàu dừng rồi lại muốn rời
Mịt mờ bóng nhạn chân trời mình tôi.

Sân ga lại tắt nắng rồi
Rớt rơi nỗi nhớ rụng rời đợi xa
Người quên bóng nhỏ sân ga
Người về ga khác mình ta ga này.

Cút bắt chờ đợi tóc phai
Trách ai quên hẹn trách ai không chờ
Sân ga lại đứng chơ vơ
Tàu đi còi hú ngẩn ngơ tàu về.


thơ buồn sân ga và con tàu
thơ buồn sân ga và con tàu (ảnh: iini.net)

THƠ TÌNH: GA CHIỀU

Tác giả: Giọt Buồn Không Tên
Sân ga vắng lặng tiếng cười
Một người đưa tiển một người ra đi
Nghẹn ngào nói tiếng từ ly
Thôi rồi cách biệt còn gì mà mong

Ga buồn buốt lạnh chiều đông
Có bằng cơn lạnh đôi lòng xa nhau
Người đi cách biệt phương nào
Để người ở lại niềm đau dâng tràn

Từ đây mõi bước chân hoang
Vùi chôn dĩ vãng bẽ bàng ngày xưa
Giọt sầu pha lẫn giọt mưa
Mình tôi hứng trọn cho vừa lòng ai

Biết rằng rồi cũng phôi phai
Mà sao giọt ngắn giọt dài rớt rơi
Nhìn nhau thốt chẳng nên lời
Còi tàu vang vọng về nơi xa mờ

Ga buồn lạnh bước chơ vơ
Tàu xa khuất bóng còn chờ đợi ai
Còn chăng là nổi đắng cay
Cho tôi ôm lấy tháng ngày quạnh hiu
Hoàng hôn vắng lặng tiêu điều
Tàu đi xa biệt ga chiều buồn tênh.






THƠ TÌNH: SÂN GA VÀ CON TÀU

Tác giả: Võ Thanh Phong
Cuộc đời cứ dài như một đường ray
Anh làm sân ga nằm chờ con tàu đó!
Thu thương, Đông yêu, Xuân mong, Hạ nhớ
Tiếng còi cất lên mình sẽ được đoàn viên...

Tàu không vào ga, lòng chi xiết muộn phiền
Những ngọn đèn vàng chìm trong héo hắt!
Bao nhiêu tâm tình chắt chiu góp nhặt
Con tàu đi rồi sân ga vắng buồn tênh...

Đường ngược chiều, tình cứ mãi chông chênh
Anh ngỡ mình sẽ được làm ga cuối
Ôm bó hoa hồng vẫn kiên trì chờ đợi
Chờ con tàu chở hương vị tình yêu...

Cái rét tàn Đông xóa vệt nắng chiều
Sự nhung nhớ đậm sâu hơn anh nghĩ!
Hoa đã héo lòng vẫn còn mộng mị
Có ai biết rằng sân ga ấy cô đơn...

Tàu đi xa, để lại một vệt buồn
Đường ray cuộc đời ngắn thêm một chút!
Không còn nghe tiếng còi tàu hạnh phúc
Chỉ một dấu giày gió cũng xóa! Còn đâu??


thơ sân ga cô đơn
thơ sân ga cô đơn (ảnh: iini.net)

THƠ TÌNH: SÂN GA CŨ

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Tôi đưa người đến sân ga cũ
Mà con tàu vẫn mãi mù xa
Hết tháng rồi năm lặng lẽ qua
Sao không trở về sân ga cũ.

Khách trên ga kẻ đưa người tiễn
Lúc chia ly lưu luyến não nùng
Có người lại dõi mắt ngó mong
Tàu đỗ lại người xa bước xuống.

Chỉ có thế sao ta tuyệt vọng
Ngóng lại trông biền biệt tin hồng
Còi tàu vang mang bao hy vọng
Xình xịch rời ga giấc mộng tan.

Cứ bao mùa mưa nắng thời gian
Ta vẫn đến sân ga chờ bạn
Sân ga cũ mỗi năm sơn mới
Sao bóng hình cũ ngập không gian.






THƠ TÌNH: ĐOÀN TÀU XƯA

Tác giả: Huyền Tiêu
Một đường tàu...sao lại chia...hai lối
Suốt đoạn đường...chẳng thể bước...chung đôi
Trên đường đời...mỗi lúc lại...xa xôi
Hai lối rẽ...một mình anh...độc bước

Tâm trí anh...hình như...đang bước ngược
Quay trở về...kí ức lúc...chia tay
Như níu kéo...yêu thương kia...quay lại
Của một thời...khờ dại...nhớ không em.

Giờ đây em...hạnh phúc...đã êm đềm
Thôi đừng nhớ...và tìm về...lối cũ
Cuộc tình ta...giờ mây đen...bao phủ
Nhóm đau thương...quá đủ....để anh đau

Ngày em đi...chết lặng...trái tim sầu
Làm tan vỡ...lời ta trao...bẽn lẽn
Những tiếng yêu...đã từng...là ước hẹn
Giờ mình anh...dòng lệ..ướt hoen mi

Trên sân ga...anh lặng lẽ...bước đi
Nghe nuối tiếc...những gì...ta từng có
Rồi mai đây...tình cờ...trên lối nhỏ
Có gặp nhau...xin hãy bước...qua nhau

Đừng nhìn nhau...để anh giấu...lệ sầu
Đừng trao nhau...câu chào nghe...đau nhói
Lặng nhìn em...lòng anh...âm thầm nói
Chúc cho người...hạnh phúc...tới ngàn sau

Còn riêng anh...xin mang...trái tim đau
Mang tình ấy...chôn sâu vào...dĩ vãng
Rồi mai đây...trên đường đời...phiêu lãng
Khẽ mĩm cười...khi bổng nhớ...về em

Thôi chào nhé...ngày tháng....đã êm đềm
Anh sẽ nhớ...dù tim...đà vụn vỡ
Mang yêu thương...lắng sâu...vào cõi nhớ
Bước độc hành...tìm lại...những giấc mơ.


thơ tình sân ga lẻ loi
thơ tình sân ga lẻ loi (ảnh: iini.net)

THƠ TÌNH: SÂN GA KỶ NIỆM

Tác giả: Phương Hồ Vũ
Nhớ ngày tiễn bước nhau đi
Sân ga kỷ niệm biệt ly hai người
Chia tay anh vẫn mỉm cười
Nhưng lòng tan nát hỡi người có hay

Tiếng còi vang vọng đâu đây
Đoàn tàu lăn bánh mưa bay ngang đầu
Sân ga còn lại nỗi sầu
Khi tàu khuất dạng bao lâu mới về

Sợ rằng lỗi hẹn câu thề
Người đi kẻ ở não nề đứng trông
Cho dù xuân hạ thu đông
Người xưa vẫn đợi vẫn mong chuyến tàu

Những chiều mưa gió dạt dào
Sân ga kỷ niệm năm nào buồn hiu..






THƠ TÌNH: MỘNG KHẢI HOÀN

Tác giả: Nguyễn Thành Diệu
Cảnh hắt hiu màu ảm đạm tàn thu
Tàu giã biệt khuất sương mù đêm giá
Ôm nỗi nghẹn phút đôi đầu chia ngả
Lệ tuôn dòng nén dạ tiễn người đi.

Sân ga buồn chẳng biết nói năng chi
Ngồi lặng lẽ xót xa vì thương nhớ
Đời lãng tử vạn dặm trường cách trở
Có ai thầm nhắc nhở cuộc tình ân !

Khắp nẻo xa dày dạn gót chân trần
Vun chí cả quyết đem thân vùng vẫy
Cơn bão loạn sóng to lòng biển dậy
Phận kình ngư chống chọi lấy sức đương.

Giữa phong ba chàng lẫm liệt kiên cường
Em ở lại nỗi lòng vương vấn mãi
Thân cô lẻ chạnh niềm riêng tê tái
Mộng một ngày trỗi khúc khải hoàn ca.

Buổi tương phùng cây ân ái nở hoa
Duyên chồng vợ sẽ vỡ oà hạnh phúc.

Thơ tình con tàu và sân ga
thơ gặp nhau trên sân ga (ảnh: internet)

BÀI THƠ: SÂN GA CÒN LẠI MỘT NGƯỜI

Thơ: Khách Lãng Du
Tiếng gió rít từng cơn lạnh lẽo
Mắt nhìn về cuối nẻo mù xa
Màng đêm cô đọng vỡ òa
Chao nghiêng bóng hắt xót xa lặng ngồi.

Sân ga vắng phai phôi sầu nỗi
Tàu xa dần về lối cách ngăn
Nát tan như vụn từng phần
Nhặt từng mảnh vỡ ái ân đem về.

Bẻ đôi chữ ước thề hai mảnh
Oằn lòng ôm mà chạnh lòng đau
Mù sương dần khuất bóng tàu
Tiếng còi xa vọng nghe đau tiếng lòng.

Bước nặng nhọc về trong buồn bã
Nghe gió lay tàng lá xạc xào
Chậm từng bước mõi chênh chao
Đêm như cay nghiệt chìm vào mông lung.

Tàu xa mãi nghìn trùng xa cách
Lạc mất nhau lau lách cuộc đời
Tiếng lòng gọi cố nhân ơi
Lạc vào vô vọng rã rời bước chân.

Sân ga đợi bao lần ngồi đợi
Bao lần về.. tàu hỡi em tôi?
Chở đi tàu bỏ đâu rồi?
Hãy đem về trả cho tôi bóng hình.

Tàu buồn bã lặng thinh chuyển bánh
Hú từng hồi nghe chạnh chơi vơi
Đi về bao chuyến tàu ơi
Nhìn màn sương khói rã rời mà đau...






BÀI THƠ: TIẾNG CÒI TÀU

Thơ: Lãng Tử Nghèo
Bóng con tàu dần khuất đám sương mù
Sân ga vắng chiều âm u giá lạnh
Em đi rồi lối quen xưa vắng quạnh
Anh trở về trong đặc quánh mù sương

Bao lo toan vất vả cuộc sống thường
Tình vẫn hướng về nơi phương xa đó
Mỗi lần nghe tàu hú vang trong gió
Ngỡ em về con tim nhỏ rung lên

Để những khi phố cũ hắt hiu đèn
Nỗi nhớ em cứ len vào đêm vắng
Tiếng còi tàu xé tan không gian lặng
Anh giật mình một đêm trắng vừa qua

Thời gian trôi tiếng yêu có phôi pha?
Trời Nam hỡi có lệ nhoà đêm nhớ?
Ở nơi đây đất Bắc nghe dang dở
Xót thương tình bởi cách trở hai miền

Đến bao giờ tiếng còi nối tình duyên
Anh đón em chiều bình yên Xuân mới
Dù xa xôi cách trở nhưng người hỡi
Anh vẫn chờ vẫn đợi với tin yêu.


thơ tâm trạng buồn con tàu và sân ga
thơ tâm trạng buồn con tàu và sân ga (ảnh: iini.net)

BÀI THƠ: ĐƯA TIỄN

Tác giả: Huyền Thanh
Đoàn tàu lăn bánh chuyển mình
Còn em giá rét lặng thinh đứng nhìn
Tạm biệt cho một mối tình
Đam mê cay đắng riêng mình em mang...!

Lòng sâu tê tái bàng hoàng
Xót xa xen lẫn bẽ bàng người ơi...!
Tình yêu ảo ảnh giữa đời
Đưa tay vừa chạm tình rơi mất rồi...!

Đành thôi thương nhớ ngậm ngùi
Đành thôi giấc mộng chôn vùi từ đây
Trời xanh sao nỡ đọa đày
Để người ở lại hao gầy nhớ nhung...!

Đành thôi ta chẳng về cùng
Giấc mơ góp nhặt nợ chung kiếp người
Giấu buồn sau những nụ cười
Cất yêu trong trái tim lười yêu đương...!

Đi đi vùi dập gió sương
Hao mòn thương nhớ dặm trường bão dông
Đi đi ta lại tình không
Nhớ người thầm khóc đêm đông lạnh lùng.

Bởi vì chẳng thể tương phùng
Thôi thì tiễn biệt còn chung nỗi sầu
Bởi vì duyên nợ cơ cầu
Thôi thì người cứ về đâu thì về....!






BÀI THƠ: NỖI BUỒN TRÊN SÂN GA
Thơ: Phú Sĩ
Thu lạnh rơi não nùng đêm thanh vắng
Sân ga buồn đêm trắng đợi chờ ai
Tiếng tơ lòng cung đàn lạc từ đây
Còi vang xa héo gầy theo xác lá

Sương quyện hồn cho cõi lòng băng giá
Mỏi mắt chờ tàu rời bỏ sân ga
Tiếng yêu thương ai ước hẹn năm nào
Theo cánh chim khung trời bay xa mãi

Mấy mùa thu ai xóa mờ nhân ảnh
Ánh nguyệt mờ theo sắc áo màu phai
Người đi xa bỏ lại nẻo đường dài
Kẻ ở lại lệ đong đầy khóe mắt

Đêm từng đêm dưới ngọn đèn hiu hắt
Làn khói mờ ẩn khuất phía trời xa
Lối rêu phong năm tháng cũng xóa nhòa
Bóng người xưa lỡ làng bên lối nhỏ

Sân ga đợi chờ năm xưa nay còn đó
Chỉ còn một người lặng lẽ đếm tàu xa….

thơ tình buồn sân ga
thơ tình buồn sân ga (ảnh: iini.net)

CHUYẾN TÀU TƯƠNG LAI
Thơ: Trần Anh Kiệt
Chiều sân ga tiễn anh lên thành phố
Xa mái nhà nghiêng vách đỗ tường xiêu
Bước bâng khuâng che bóng ngả loang chiều
Hoàng hôn tắt đèn hắt hiu sợi nhớ

Bờ vai run như buổi đầu gặp gỡ
Nắm chặt tay mà hơi thở nghẹn ngào
Môi thì thầm bao ước nguyện gửi trao
Nhìn ánh mắt mà tuôn trào suối lệ

Bởi thân nghèo nên phận đời dâu bể
Xuôi dòng đời hai ngã rẽ tương lai
Đành ngậm ngùi phiêu bạt kế sinh nhai
Em lặng lẽ với đêm dài trĩu nặng

Xé màn đêm tiếng còi tàu cay đắng
Tàu rời ga chết lặng cả không gian
Sầu dâng cao trên lối vắng ngập tràn
Thương con dại mơ màng trong giấc ngủ

Chốn thành đô anh nhọc nhằn lam lủ
Nắng sớm mưa chiều chỉ đủ nuôi thân
Vẫn ước mơ cháy bỏng đến trăm lần
Những khao khát bội nhân theo ngày tháng

Niềm tin đến một ngày xuân tỏ rạng
Nắng ngập tràn mây phiêu lãng trời xanh
Chim líu lo vui nhảy múa trên cành
Trào nước mắt gia đình ngày hội tụ.






SÂN GA HOÀNG HÔN
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tàu chở em rời ga khi anh tới.
Trễ hẹn rồi tàu chẳng đợi một ai.
Em ra đi mình chẳng kịp chia tay.
Anh chợt nghe tiếng thở dài than trách.

Kể từ đây hai đứa mình xa cách.
Tiếng còi tàu như ai rạch con tim.
Trên sân ga mình anh đứng lặng im.
Hoàng hôn tím dần chìm trong bóng tối.

Đêm cô đơn một mình anh một lối.
Xa em rồi đâu cần vội làm chi.
Ta ngược đường khi kẻ ở người đi.
Em có buồn có ướt mi nuối tiếc.

Thôi nhé em từ nay mình ly biệt.
Em đi rồi anh không biết về đâu.
Biết trách ai thôi anh trách con tàu.
Mang em đi mình xa nhau mãi mãi.

Trên sân ga với nỗi buồn hoang hoải.
Con tàu xa rồi còn lại đường ray.
Anh cô đơn nhớ tình cũ đắng cay.
Mong mùa sau em sẽ quay trở lại.

thơ tình tàu và sân ga với nhiều cảm xúc
thơ tình tàu và sân ga với nhiều cảm xúc (ảnh: iini.net)

CHIỀU SÂN GA
Thơ: Tùng Trần
Con tàu chiều sắp rời khỏi sân ga
Như chở những nụ cười ta từng có
Em theo người về phương trời xa đó
Để một mình anh vò võ quặn đau

Có bao giờ em hỏi chữ tại sao
Sắc hương yêu phai nhạt màu héo rũ
Giấc mơ nào mà ta hằn ấp ủ
Bổng lu mờ bởi mây phủ màu đen

Hay cuộc đời người luôn phải bon chen
Đường tình yêu sang hèn không chung lối
Anh tự hỏi..mình làm gì nên tội
Mà bước đời toàn đá sỏi chong gai

Nụ cười hồng thì xa lánh mải mai
Chữ đắng cay tháng năm dài đeo đẳng
Đôi môi trần cũng quen dần giọt đắng
Tuy quặn lòng nhưng chẳng trách chi ai

Nhìn con tàu sắp lăn bánh chiều nay
Chở em về bên ai nơi xứ lạ
Tim nát tan cõi lòng như rệu rã
Em đi rồi mang cả nụ cười anh.

SÂN GA BUỒN
Lục bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Sân ga buồn nhớ con tàu
Hoàng hôn buông vội tìm nhau thẩn thờ
Ngờ đâu nằm giữa bơ vơ
Ôm bao thương nhớ đợi chờ hoài công.

Sầu đau tan nát cõi lòng
Thời gian trôi mãi tàu không thấy về
Đông buồn lạnh buốt tái tê
Đường xưa nay cũng bốn bề tuyết giăng.

Buồng tim vết xước còn hằn
Nên tình vẫn mãi khó khăn chung đường
Ai từng đau khổ vì thương
Mới hay đời lắm đoạn trường khi yêu.

Trần gian sao quá nhiều điều
Đắng cay chua chát tình hiu hắt sầu
Biết giờ tàu ở nơi đâu?
Ga buồn chẳng ngại dải dầu nắng mưa.

Nhớ nhau biết nói sao vừa
Mòn trông đứng đợi sớm trưa kiếm tìm.
0