Nghị luận bài lặng lẽ Sa Pa của Phạm Thành Long
Nghị luận truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Phạm Thành Long “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai? Ai cùng một thời trẻ trai, cũng thường nghĩ về đời mình” Nhắc tới vùng đất Sa Pa, có lẽ chúng ta sẽ nghĩ ngay tới việc nghỉ ngơi, ngắm cảnh hay đơn giản và tới thăm cuộc sống ...
Nghị luận truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Phạm Thành Long “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai? Ai cùng một thời trẻ trai, cũng thường nghĩ về đời mình” Nhắc tới vùng đất Sa Pa, có lẽ chúng ta sẽ nghĩ ngay tới việc nghỉ ngơi, ngắm cảnh hay đơn giản và tới thăm cuộc sống của những người dân bản. Cũng như chúng ta là những người thanh niên nhưng thường hay nghĩ tới làm những công việc to lớn mà không hề biết được, có những con người vẫn còn ...
Nghị luận truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Phạm Thành Long
“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai? Ai cùng một thời trẻ trai, cũng thường nghĩ về đời mình” Nhắc tới vùng đất Sa Pa, có lẽ chúng ta sẽ nghĩ ngay tới việc nghỉ ngơi, ngắm cảnh hay đơn giản và tới thăm cuộc sống của những người dân bản. Cũng như chúng ta là những người thanh niên nhưng thường hay nghĩ tới làm những công việc to lớn mà không hề biết được, có những con người vẫn còn trẻ nhưng đã hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình để làm những công việc khó khăn, vất vả mà thường không ai làm. Đó chính là bởi lòng yêu nghề, say mê công việc mà anh đã chấp nhận hi sinh tất cả. Hình tượng ấy đã được cô đọng lại trong hình ảnh của người anh thanh niên trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa.
Câu chuyện kể về cuộc sống sinh hoạt và làm việc của anh thanh niên. Anh vừa là một cán bộ khí tượng thủy văn kiêm vật lý địa cầu. Cuộc sống của anh quanh năm chỉ có bốn bề cây cỏ cùng sương mù lạnh lẽo làm bạn. Công việc của anh hằng ngày chính là “ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất”. Đó đều là những công việc đòi hỏi phải có sự tỉ mỉ, nhẫn nại và cũng vô cùng quan trọng đối với mỗi con người chúng ta. Làm việc một mình trong một không gian lớn, không những thế lại vô cùng gian khổ nhưng anh thanh niên vẫn luôn hoàn thành một cách nghiêm túc và cẩn thận nhất có thể. Anh kể lại đối với anh, khó khăn nhất là lúc anh phải ghi và báo về vào lúc một giờ sáng. “ Rét, bác ạ. Ở đây có cả mưa tuyết đầy.
Nửa đêm gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chỉ trực đợi mình ra là ào ào xơi tới”. Đối với những người thanh niên, đó là điều khó khăn nhất. Thế nhưng anh vẫn luôn yêu quý công việc của mình, luôn tự hào về nó và cũng muốn kể với tất cả mọi người về chúng “ Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao có thể một mình được. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn chết mất.” Đối với anh, anh không coi như đó là công việc bắt buộc mà anh đã coi công việc của anh là người bạn, người tri kỉ của mình. Đó là điều không thể thiếu trong cuộc sống của anh. Anh là con người lặng lẽ nhưng những gì mà anh đóng góp cho đất nước tuy thầm lặng nhưng lại không hề nhỏ bé chút nào cả.
Tuy sống một mình, điều kiện lại thiếu thốn, thế nhưng anh luôn lạc quan và tìm những cách để sắp xếp cuộc sống của mình sao cho chúng trở nên ngăn nắp, ổn định và phong phú. Thế nhưng, dù tự sắp xếp cuộc sống của mình tốt như thế nào, nhưng trong khoảng thời gian dài mà không có người cùng nói chuyện, anh cảm thấy vô cùng thèm người. Thậm chí anh còn thèm người tới mức phải lấy cây gỗ chặn ở đường ô tô để được nghe thấy tiếng người và tự nhận mình là người “ cô độc nhất thế gian”. Tuy thế nhưng anh không hề thu mình lại mà luôn quan tâm, chu đáo khi có những người tới thăm nhà mình. Anh luôn sống với một thái độ khiêm tốn và nhã nhặn. Đối với những công việc của mình cùng những hi sinh cho công việc, anh không hề cảm thấy chúng to lớn mà với anh, đó chỉ là những đóng góp rất nhỏ bé. Thấy ông họa sĩ muốn vẽ chân dung của mình, anh cảm thấy ngượng ngùng và lập tức vui vẻ giới thiệu những người khác anh biết mà anh cảm thấy còn xứng đáng được vẽ hơn chính bản thân mình. Đó là ông kĩ sư thụ hoa vườn su hào hay người thanh niên nghiên cứu bản đồ sét. Họ cũng đang thầm lặng đóng góp sức lực của mình hiến dân cho đời mà không hề cần mọi người tung hô, biết tới. Dù còn trẻ nhưng anh đã hiểu được thế nào là sự hi sinh và niềm vinh quang thực sự.
Qua câu chuyện, chúng ta thấy được một góc cạnh khác của cuộc sống, nơi những con người thanh niên như chúng ta vẫn đang cố gắng lao động và học tập, góp nhặt công sức của mình hiến dâng cho tổ quốc. Thế mới biết, cuộc sống của chúng ta có được như ngày hôm nay là nhờ biết bao nhiêu công sức của mọi người. Qua đây, chúng ta cần phải học tập, noi gương theo những con người như anh thanh niên trong câu chuyện để có thể góp công sức của mình xây dựng đất nước.