Mối quan hệ giữa môi trường và phát triển bền vững
Chúng ta biết rằng: Môi trường du lịch được hiểu là các điều kiện, các yếu tố tự nhiên, kinh tế - xã hội và nhân văn của từng lãnh thổ cụ thể mà trong đó các hoạt động du lịch tồn tại và phát triển. Du lịch luôn luôn có mối quan hệ mật ...
Chúng ta biết rằng: Môi trường du lịch được hiểu là các điều kiện, các yếu tố tự nhiên, kinh tế - xã hội và nhân văn của từng lãnh thổ cụ thể mà trong đó các hoạt động du lịch tồn tại và phát triển.
Du lịch luôn luôn có mối quan hệ mật thiết với môi trường, đến sự khai thác tài nguyên. Hay nói cách khác là có tài nguyên thì mới có sự tồn tại của du lịch. Khi tài nguyên và môi trường được bảo vệ thì đồng nghĩa với nó là du lịch của chúng ta được bảo vệ. Điều đó được nêu lên một cách rõ ràng trong bài báo: “Du lịch với nhiệm vụ bảo vệ môi trường” của TS.Phạm Văn Du, đó là: ông đã nêu ra được điều cốt lõi và vai trò của môi trường trong phát triển du lịch. Muốn phát triển du lịch thì phải phát triển và bảo vệ môi trường. Ông nói rằng: “ Một quốc gia nào đó muốn có được một nền du lịch phát triển thì chắc chắn quốc gia đó đã và đang coi trọng vấn đề môi trường”.
Qua đó chúng ta thấy rằng, mọi vấn đề của môi trường đều tác động rất lớn đối với sự phát triển đặc biệt đối vời môi trường. Một ngành chủ yếu là “kinh doanh” các tài nguyên du lịch. Nhưng con người cũng như mọi sinh vật khác không thể đình chỉ sự tiến hoá và phát triển được, chỉ có điều phải phát triển như thế nào đó để không làm hại đến môi trường. Vì khi làm hại đến môi trường tức là làm hại đến chính mình mà thôi.
Như chúng ta đã biết năm 2000 là mốc lịch sử đánh dấu một năm phát triển của ngành du lịch Việt Nam. Chúng ta đã đón được người khách quốc tế thứ 2 triệu và hơn 11 triệu khách nội địa, mang lại nguồn thu cho xã hội đạt trên 11 tỷ USD. Do vậy, hoạt động du lịch nhìn từ bất cứ góc độ nào đều gắn với tự nhiên và chính các yếu tố tự nhiên như khí hậu, địa hình, động thực vật, tài nguyên nước...
Những tác động tích cực
Ngành du lịch phát triển trong những năm gần đây đã góp phần tạo công ăn việc làm cho hang triệu lao động. Nếu như năm 1990, toàn ngành du lịch mới có hơn 17.000 lao động trực tiếp, đến nay du lịch Việt Nam đã có gần 150.000 cán bộ, nhân viên đang làm việc.
Du lịch là một hoạt động mà qua đó du khách cũng như người lao động trong lĩnh vực du lịch và cư dân địa phương có điều kiện tăng thêm hiểu biết, mở mang kiến thức văn hoá chung, có thêm kinh nghiệm và vốn sống.
Theo tính toán của Tổ chức Du lịch thế giới (WTO), tốc độ tăng thu nhập của du lịch vượt xa nhịp độ tăng của nhiều ngành kinh tế khác. Du lịch phát triển làm sống lại nhiều làng nghề truyền thống (nhất là các nghề thủ công truyền thống tạo ra các sản phẩm phục vụ nhu cầu lưu niệm, tiêu dùng của khách như: dệt thổ cẩm, tranh dân gian, mây tre đan, mỹ nghệ...) góp phần thúc đẩy toàn bộ xã hội tham gia vào sự nghiệp phát triển du lịch. Ngoài ra, khi du lịch phát triển thì việc bảo tồn và phát huy nền văn hoá dân tộc, kích thích việc tìm kiếm các hình thức bảo vệ tự nhiên, nâng cao lòng yêu nước, yêu thiên nhiên...
Đặc biệt hơn nữa, khi du lịch phát triển thì đối tượng đầu tiên “bị” tác động một cách trực tiếp và gián tiếp là Môi trường. Những tác động tích cực của nó vào môi trường như sau:
- Du lịch góp phần khẳng định giá trị và góp phần vào việc bảo tồn các diện tích tự nhiên quan trọng, phát triển các khu bảo tồn và vườn quốc gia.
- Du lịch có thể cung cấp những sáng kiến cho việc làm sạch môi trường thông qua kiểm soát chất lượng không khí, nước, đất, ô nhiễm tiếng ồn, rác thải và các vấn đề môi trường khác thông qua các chương trình quy hoạch cảnh quan, thiết kế xây dựng, và tu dưỡng các công trình kiến trúc.
- Việc phát triển các cơ sở Du lịch được thiết kế tốt sẽ đề cao gía trị các cảnh quan.
- Các cơ sở hạ tầng của địa phương như: Sân bay, đường xá, hệ thống cấp thoát nước, xử lý chất thải, thông tin liên lạc được cải thiện thông qua hoạt động du lịch.
- Sự hiểu biết về môi trường của cộng đồng địa phương cũng được tăng lên thông qua việc trao đổi và học tập với du khách.
- Đó là toàn bộ những mặt tích cực của phát triển du lịch vào môi trường. Dựa vào đó để chúng ta tiếp tục phát huy và nâng cao chất lượng của du lịch mà không làm tổn hại đến nguồn cung cấp chính cho chúng ta đó là du lịch.
Những tác động tiêu cực
Bên cạnh những mặt tích cực của phát triển du lịch đối với môi trường. Bên cạnh những mặt tích cực trên, du lịch phát triển cũng nảy sinh nhiều vấn đề bất cập, gây khó khăn trong quản lý và bảo vệ môi trường. Nó bao gồm các vấn đề sau:
- Du lịch là ngành công nghiệp tiêu thụ nước nhiều, thậm chí tiêu hao nguồn nước sinh hoạt hơn cả nhu cầu nước sinh hoạt của địa phương.
- Tuy được gọi là ngành “công nghiệp không khói”, nhưng du lịch có thể gây ô nhiễm không khí thông qua phát xả khí thải, động cơ xe máy và tàu thuyền, đặc biệt là ở các trọng điểm và trục giao thông chính, gây hại cho cây cối, động vật hoang dại và các công trình xây dựng bằng đá vôi và bê tông.
- Việc tiêu thụ năng lượng trong khu du lịch thường không hiệu quả và lãng phí.
- Việc thiếu nước sinh hoạt cùng với hoạt động kém ý thức của một số đông du khách đã làm cho cảnh quan môi trường và hệ sinh thái tại khu vực lễ hội, điển hình là ở Chùa Hương, suy giảm, một số loài động thực vật hiếm đang dần bị huỷ diệt.
- Tiếng ồn từ các phương tiện giao thông và du khách có thể gây phiền hà cho cư dân địa phương và các du khách khác, kể cả các động vật hoang dã.
- Ô nhiễm phong cảnh có thể được gây ra do khách sạn, nhà hàng có kiến trúc xấu xí, thô kệch, bố trí các dịch vụ thiếu khoa học, bảo dưỡng kém đối với các công trình xây dựng và cảnh quan. Phát triển du lịch hỗn độn, pha tạp, lộn xộn là một trong những hoạt động gây suy thoái môi trường tệ hại nhất.
- Việc phát triển hoạt động du lịch thiếu kiểm soát chặt chẽ sẽ làm loạn nhiều sinh thái như: Tác động lên đất làm sói mòn, sạt lở, biến động nơi cư trú của các loài động thực vật hoang dã do tiếng ồn, săn bắn,..
Do các kết quả đã nêu ở trên, bắt buộc chúng ta phải có một cách nhìn nhận đúng đắn hơn về việc phát triển các hoạt động du lịch. Phát triển du lịch nhằm đạt hiệu quả cao là phải phát triển toàn diện, đa dạng, nhưng phải bền vững. Điều đó có nghĩa là chúng ta phải quản lý tất cả các dạng tài nguyên theo cách nào đó để chúng ta có thể đáp ứng các nhu cầu kinh tế, xã hội và thẩm mỹ trong khi vẫn duy trì được bản sắc văn hoá, các quá trình sinh thái cơ bản, đa dạng sinh học và các hệ đảm bảo sự sống.