Mánh thôi mà
Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà ...
Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
– Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
– Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.
***
Hãi quá
Thế nào, chuyến đi nghỉ trên rặng Alpes của cậu tốt đẹp chứ?
– Thời tiết tuyệt vời, nhưng việc ăn uống tệ quá! Tớ đã phải về sớm hơn dự định.
– Cậu bị ốm ư?
– Không. Tớ trọ tại nhà một nông dân ở trên núi. Ba ngày đầu, toàn ăn gà, vì đàn gà bị rù, phải giết gấp. Ngày tiếp theo, con bê của gia chủ bị ốm, thế là lại phải ăn thịt bê một tuần liền. Nhưng đến đầu tuần này, bà mẹ vợ ông chủ lại ngã bệnh. Vì vậy tớ phải chuồn gấp!