Kể lại một truyện cổ tích em đã nghe kể hoặc đọc sách mà biết, mà nhớ.
Ngày xưa có hai vợ chồng anh nông dân nghèo, phát được miếng rẫy bên bìa rừng, tỉa được 5 tô bắp hạt giống. Năm ấy, mưa thuận gió hòa, bắp mọc tươi tốt lắm. Bắp trổ hoa, cây nào cũng có hai, ba bắp to và dài. Hai vợ chồng mừng thầm. Nhưng rồi có một đàn khỉ từ rừng sâu kéo đến ăn, phá. Hai vợ chồng ...
Ngày xưa có hai vợ chồng anh nông dân nghèo, phát được miếng rẫy bên bìa rừng, tỉa được 5 tô bắp hạt giống. Năm ấy, mưa thuận gió hòa, bắp mọc tươi tốt lắm. Bắp trổ hoa, cây nào cũng có hai, ba bắp to và dài. Hai vợ chồng mừng thầm. Nhưng rồi có một đàn khỉ từ rừng sâu kéo đến ăn, phá. Hai vợ chồng đêm nào cũng phải thức để canh giữ. Mệt mỏi quá, hai vợ chồng bàn nhau đem bẻ ngô non nấu ăn kẻo đàn khỉ phá hết.
1. Xin chôn ở núi vàng
BÀI LÀM
Ngô bẻ về chòi. Thứ thì luộc. Thứ thì nướng. Hai vợ chồng ăn ngô nhiều quá, đêm đó bị đau bụng, tháo dạ, nằm mê man bất tỉnh. Bầy khỉ lại kéo đến trộm bắp. Chúng vào chòi ngửi thấy mùi thối, tưởng hai vợ chồng người canh rẫy đã chết, hè nhau khuân đem chôn. Chúng hỏi nhau:
- Hà rầm hà rạc, đem chôn hầm bạc hay chôn hầm vàng?
Con khỉ đầu đàn ra lệnh:
- Hà rầm hà rạc, không chôn hầm bạc mà chôn hầm vàng.
Nghe bầy khỉ nói thế, nhưng hai vợ chồng anh nông dân lúc ấy không sao cựa quậy, nói năng được gì.
Sáng hôm sau, lúc mặt trời mọc độ con sào, hai vợ chồng mới hồi sức tỉnh dậy. Họ thấy đang nằm trong một hốc đá, hòn to hòn nhỏ lấp lánh vàng. Lượm hết các cục vàng, hai vợ chồng chờ trời tối mới đem về nhà. Và từ đó trở nên vô cùng giàu có.
Gần đó có tên phú hộ thấy hai vợ chồng anh nông dân trở nên giàu có thì ngạc nhiên lắm. Hắn liền làm thân, lân la dò hỏi. Anh nông dân thật thà kể lại câu chuyện được vàng. Và hắn tìm đủ mọi cách gạ gầm xin mua lại miếng rẫy với giá thật đắt để trồng bắp. Chẳng mấy chốc, rẫy bắp đã trổ cờ ra trái. Đàn khỉ lại kéo tới phá. Hai vợ chồng tên phú hộ cũng bẻ bắp non luộc và nướng ăn. Ăn thật nhiều, uống nước suối. Họ giả vờ ngủ say khi đàn khi ùa vào lều. Lắng nghe đàn khi hỏi nhau:
- Hù rầm hà rạc, đem chôn hầm bạc hay chôn hầm vàng?
Chúng xúm vào khiêng, chạy như bay. Khỉ đầu đàn ra lệnh:
- Hà rầm hà rạc, đem chôn hầm bạc. Hầm vàng dã chôn người rồi!
Lão phú hộ giả chết nghe vậy, nghĩ rằng bạc không quý bằng vàng, liền hét lên:
- Đừng chôn tao ở hầm bạc mà phải đem sang hầm vàng kia!
Cả đàn khỉ giật mình hoảng hốt, ném ngay vợ chồng lão phú hộ xuống vực sâu, rồi ba chân bốn cẳng chạy vào rừng sâu...
2. Kể lại truyện cổ dân gian Ả-rập “Bác đánh cá và gã hung thần”.
BÀI LÀM
Ngày xưa có một bác đánh cá nghèo đói mà nhân hậu, thông minh. Một lần ra biển quăng chài, nhưng mấy lần kéo lưới chẳng được một con cá nào. Mẻ lưới sau cùng, bác vớt được một chiếc bình bằng đồng khá to, miệng bịt chì. Ngạc nhiên lắm, bác thầm nghĩ: "Cái bình này đem ra chợ bán cũng kiếm được một món tiền đây!".
Lắc cái bình thấy nặng. Bác đậy nắp bình xem trong đó có gì không. Tức thì một luồng khói xanh lè phụt ra bốc lên chín tầng mây và tỏa khắp mặt đất. Khi khói vừa tụ lại thì trên mệng bình hiện ra một con quỷ đầy lông lá, thật dữ tợn và xấu xí.
Con quỷ trợn mắt nhe nanh quát bác đánh cá:
- Tên kia! Ta báo cho biết là mi sắp chết bởi tay ta!
Bác đánh cá liền mắng lại: .
- Sao ngươi lại hại ta ? Ta đã cứu ngươi thoát khỏi cái bình này mà?
- Tên đánh cá kia, hãy nghe ta nói. Ta vốn là một vị hung thần vì phạm trọng tội mà bị Trời phạt bắt hóa kiếp thành quỷ, nhốt vào cái bình đồng kia rồivứt xuống đáy biển sâu. Đã mấy trăm năm nằm dưới đáy hiển, ta chờ mong ai sẽ cứu ta, ta sẽ làm phép cho kẻ ấy được giàu sang, sung sướng. Chờ mãi, không có cứu, ta tức giận nguyền: “Từ nay về sau, kẻ nào cứu ta, kẻ ấy sẽ bị ta giết! Vừa dứt lời nguyền thì ngươi đến cứu ta. Vậy ngươi phải chiết!”
Trấn tĩnh lại, bác đánh cá nghĩ thầm: "Ta là người, nó là quỷ. Ta có trí khôn. Vậy ta phải dung mưutrí mới trị nó được."Bác bèn hỏi lại quỷ:
- Ngươi nhất định bắt ta chết sao?
- Ta đã nguyền rồi. Ngươi phải chết!
- Trước khi ta chết, ta hỏi ngươi điều này.
- Cứ hỏi đi. Mau lên!
- To lớn như ngươi, làm sao mà lọt vào cái bình bé con này được?
- Ngươi không tin ta à?
- Làm sao mà tin được. Trừ phi ta tận mắt nhìn thấy nhà ngươi chui vào trong cái bình.
Quỷ rũ mình một cái, biến thành một luồng khói bay tận trời xanh. Chỉ trong nháy mắt, khói tụ lại rồi chui hết vào miệng bình. Bác đánh cá vội lấy cái nắp bằng chì đậy miệng bình lại, vít đi vít lại thật chặt.
Quỷ la hét rồi kêu la, van xin. Bác đánh cá ném cái bình đồng xuống biển sâu. Bác lẩm nhẩm nói: “Cho mày vĩnh viễn làm quỷ dữ dưới đáy biển!"