06/05/2018, 09:21

Hãy viết một bài văn biểu cảm về mùa thu trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận – Văn mẫu hay lớp 10

Xem nhanh nội dung Hãy viết một bài văn biểu cảm về mùa thu trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận – Bài làm 1 của một học sinh giỏi Văn tỉnh Thanh Hóa Có biết bao lí do đế tôi yêu mùa thu – một mùa đẹp trong vòng tuần hoàn của thời gian trôi chảy: Xuân – Hạ – Thu – Đông. Yêu ...

Xem nhanh nội dung

Hãy viết một bài văn biểu cảm về mùa thu trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận – Bài làm 1 của một học sinh giỏi Văn tỉnh Thanh Hóa

Có biết bao lí do đế tôi yêu mùa thu – một mùa đẹp trong vòng tuần hoàn của thời gian trôi chảy: Xuân – Hạ – Thu – Đông. Yêu lắm các vòm trời cao trong xanh vời vợi, vắt ngang vài dải mây trắng lơ lửng trôi! Yêu lắm nắng mùa thu sao dịu dàng đến thế! Nắng thu mỏng mảnh như tơ trời vàng óng phù khắp mọi nơi. Vạn vật được đắm mình tha hồ vùng vẫy trong cái nắng dịu, tươi sáng, trong trẻo như đôi mắt trong veo của bé thơ. Nắng thu không chói chang như nắng mùa hạ, không hanh hao, vàng vọt, yếu ớt như nắng mùa đông. Có ai bảo: Sao giống nắng xuân đến thế! Nhưng không phải! Mùa xuân nắng mong manh không thành màu, đâu trong sáng như nắng mùa thu. Không những thế, nắng thu còn đánh thức cả lương tâm cây trái, báo hiệu một mùa quả chín đỏ mọng hay vàng ươm đang trĩu trên cành.

Thuở bé, tôi được nghe những câu chuyện “Vỉ sao hoa cúc có nhiều cành?” mà khòng khôi xúc động trước tình cảm của em bé đối với bà mẹ. Phải chăng bóng hoa cúc – đặc trưng của mùa thu là minh chứng cho tình mẫu tử cao đẹp ấy? Dần lớn lên, bài học ấy vẫn mãi theo tôi. Chính loài hoa này đã dạy cho tôi biết thế nào là tình yêu, là sự hy sinh, là hạnh phúc? Có lẽ vậy nên mỗi độ thu về, được ngắm loài Liêu Chi, lòng tôi lại trào dâng bao nỗi niềm khó tả, nó đánh thức và nhắc nhở tôi bài học về lòng hiếu thảo.

Bạn đã bao giờ ngắm nhìn hoa quỳnh nở dưới trăng chưa? Trên nền trời cao thăm thẳm, trăng dịu dàng như cô tiên nữ với chiếc váy trắng óng ánh đang nô đùa cùng muôn ngàn sao lấp lánh. Khoảng giữa là không trung bao la thoáng đãng, còn dưới mặt đất này, bầu không khi tĩnh lặng yên bình, được ngắm hoa quỳnh nở trong cảnh gió mát trăng thanh còn gì thú bằng? Hoa cựa mình khẽ khàng, rồi từ từ, từ từ nhẹ nhàng nở bung ra, tắm mình dưới ánh trăng ngân, thật đắm say lòng người. Không chọn cho mình cái rộn ràng của buổi bình minh, không lựa lúc cuộc sống ồn ào, hối hả ban ngày quỳnh chọn cho mình cái khoảnh khắc tĩnh mịch này để nhẹ nhàng tỏa hương. Hoa nhẹ nhàng tỏa hương ngọt ngào của mình trong đêm để quyến rũ hồn người, khiến cho lòng người bâng khuâng, man mác. Và kìa! Trăng nhỡ ngàng, sững sờ, sà xuống hôn lên những cánh hoa trắng muốt , tinh khôi, lưu lại đấy một phết vàng lung linh huyền ảo. Chao ôi, đẹp đến mê người!

Nhắc đến mùa thu tôi lại nhớ đến những chiều tà! Thật thanh thản khi thả mình giữa những cơn mưa lá, bước dần lên thảm lá vàng rụng dày, sực nức một hương thơm thôn dã. Hít thở cái hương vị thiên nhiên mang dáng vể đồng nội ấy đã thấy lòng mình mênh mang. Chợt nghe đâu đây lời ru ngọt ngào: “À ơi! Gió mùa thu mẹ ru con ngủ (…) Hãy ngủ, ngủ đi con,Con hời con hỡ…”, lòng ta lại nao nao, bâng khuâng đến lạ.

Nhưng đặc biệt, tôi yêu mùa thu vì đây là mùa mà tôi cất tiếng khóc chào đời. Thật hạnh phúc biết bao bởi từ lúc hé mắt nhìn cha mẹ, người thân, cuộc đời… tôi lại được đón nhận khoảng trời thu, làn gió thu, ánh nắng thu… Cứ mỗi mùa thu, tôi lại háo hức chờ đón ba ngày vui cùng lúc: một là ngày sinh nhật với riêng mình, hai là ngày tết trung thu với cả niềm vui của trẻ con trên đời này và ngày thứ ba là ngày tựu trường tràn đầy hạnh phúc khi được mẹ đưa đến trường trên con đường thân thuộc – đến cái nơi mà khi chiếc cổng mở ra là có biết bao điều kì diệu.

Thu đẹp lắm nhưng thật khó thể hiện ra. Bao bức tranh tôi đã từng được ngắm, được xem, song bức tranh thu trong tâm hồn tôi mãi đẹp hơn cả. Xin cảm ơn mùa thu đã cho tôi bao xúc cảm, niềm hạnh phúc lớn lao. Và trên tất cả là thu đã dang rộng vòng tay chào đón tôi khi tôi cất tiếng khóc đầu đời. Yêu lắm, mùa thu ơi!

Hãy viết một bài văn biểu cảm về mùa thu trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận – Bài làm 2

Trong một năm có bốn mùa, mỗi mùa mang một nét đặc trưng riêng và để lại cảm xúc riêng trong lòng người. Nhưng có lẽ đối với em, mùa thu luôn có sức gợi và sức hút đến kì lạ nhất. Là mùa mang đến những cảm xúc nhẹ nhàng, tinh khôi, lãng mạn và bay bổng. Mùa thu là mùa tuyệt vời, mang đến những cảm xúc tuyệt vời với em.

Khi tháng Tám gõ cửa, mùa thu đến, nhẹ nhàng như một cơn gió mang theo những điều kì diệu của thiên nhiên. Mùa thu có những đặc trưng riêng biệt khiến con người phải xiêu lòng.

Khi trên phố, những chiếc lá bắt đầu ngả màu vàng, từng cạnh cây như nặng trĩu sắp trút xuống một nỗi niềm trăn trở nào đó. Lá vàng mùa thu, đây là một biểu tượng không hiếm thấy khi mùa thu về. Lá vàng cũng đã đi vào trong thơ ca Việt Nam rất nhiều, khiến người đọc bâng khuâng, bồi hồi mỗi khi đọc.

Mùa thu gắn với những cơn gió heo may se sẽ, không lạnh, không nóng, chỉ là nó ở giữa lưng chừng. Những cơn gió thi thoảng vẫn chạm vào da thịt khiến cho con người ta co mình giật lại.

Có những loài hoa chỉ thuộc về mùa thu như hoa sữa. Hoa sữa là hương hoa đặc trưng mỗi khi mùa thu về với hương thơm nồng nồng khi ở gần và thoang thoảng khi ở xa. Hoa sữa thường khiến cho con người cảm giác được nhẹ nhõm, thư thái, gợi nhiều kỉ niệm hơn. Những bông hoa sữa bé xíu, trắng trong suốt theo cơn gió nhẹ rơi và đậu trên mặt đường. Những chiếc xe vẫn cứ đi qua và đè nát từng bông bé xíu, mỏng manh ấy. Đi trên những con phố được hít hà lấy hương hoa đặc trưng đó, có lẽ lòng người cũng trở nên xốn xang và nao lòng đến khó tả. Hoa sữa đã đi vào thơ ca của rất nhiều người:

“Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp. Chầm chậm thôi rơi….”

Những câu ca đó cho đến bây giờ còn khiến cho lòng người mênh mang đến nao lòng.

Phố mùa thu có từng cơn nắng vàng dịu nhẹ, len lỏi và buông xuống tạo nên một bức tranh đẹp, nhẹ nhàng và tinh khôi.

Có lẽ mùa thu gắn với một sự kiện trong cuộc đời của mỗi người. Đó chính là ngày tựu trường, ngày mà các bạn học sinh nô nức đến trường trong chiếc áo mới và nụ cười xinh. Đó là những ngày để lại trong lòng của các em nhiều xúc cảm nhất, để sau này nhớ về còn có biết bao nhiêu kỉ niệm đáng trân trọng như vậy. Mùa thu chẳng phải điều gì quá đỗi xa xôi, nó là những xúc cảm được nhen nhóm lên trong lòng người như vậy thôi.

Trên khắp các con đường, nhất là ở thủ đô Hà Nội, mùa thu hiển hiện rõ nét hơn hết. Từng đường nét, từng thanh âm, từng hình khối cứ khiến con người ta rơi vào cảm xúc bâng khuâng đến lạ. Không phải vô cớ nhiều người lại có tình cảm say mê đối với mùa thu Hà Nội như thế. Bởi trong thu Hà Nội có chữ tình, chữ duyên thật đẹp và thật êm đềm.

Thời tiết của mùa thu dịu nhẹ với những con gió thoảng qua, với những tia nắng mỏng manh len lỏi qua từng tán lá mỏng. Bầu trời dường như cao, xanh và trong hơn, những đám mây bàng bạc rượt đuổi nhau thong dong, không vội vã cũng khiến cho lòng người thấy nhẹ nhõm hơn.

Mùa thu, người ta bảo mùa của yêu thương, của những dịp đoàn viên. Và có lẽ mùa thu gắn với Tết trung thu, để mọi người có thể về nhà, quây quần bên nhau đầm ấm và hạnh phúc. Có lẽ người ta yêu mùa thu bởi nhiều điều bình dị và ấm áp như vậy đó.

Mùa thu là vậy đó, nhẹ nhàng, tinh tế nhưng đầy sức hút và ám ảnh. Em yêu mùa thu, yêu những gì thuộc về mùa thu.

Thu Thủy (Tổng hợp)

0