01/03/2018, 16:33
Chùm thơ chúng tôi là giáo viên, tâm sự của thầy cô
Tuyển chọn những bài thơ như lời tâm sự của các thầy cô giáo về công việc dạy học của mình. Đó là những vần thơ bộc bạch của giáo viên về sự nghiệp đưa đò, truyền đạt tri thức. Mời các bạn xem thêm chùm khá là hay, đã chia sẽ trên Mạnh Mập Blog. BÀI THƠ: TUỔI ĐỜI KHÔNG THỂ ĐỢI Tác giả: ...
Tuyển chọn những bài thơ như lời tâm sự của các thầy cô giáo về công việc dạy học của mình. Đó là những vần thơ bộc bạch của giáo viên về sự nghiệp đưa đò, truyền đạt tri thức.
Mời các bạn xem thêm chùm khá là hay, đã chia sẽ trên Mạnh Mập Blog.
Mời các bạn xem thêm chùm khá là hay, đã chia sẽ trên Mạnh Mập Blog.
BÀI THƠ: TUỔI ĐỜI KHÔNG THỂ ĐỢI
Tác giả: Hoa Cúc Vàng AnhPhấn trắng quen rồi mấy mươi năm,
Bục giảng thân thương những thăng trầm.
Nghĩa tình đồng nghiệp vui ngày tháng,
Học hỏi, giao lưu chẳng ngại ngần.
Tiếng bổng tiếng trầm vẳng bên tai,
Âm tiết văn chương luyện mỗi ngày.
Cô giáo, miệt mài vui đến lớp,
Học trò ham học vẻ hăng say.
Giờ đây trở lại thăm trường xưa,
Cô lái đò nay cũng mới vừa.
Hoa râm tóc hết vương màu phấn,
Bây chừ điểm bạc trắng lưa thưa.
Thấy gốc phượng xưa nay đã già,
Xao xuyến lòng ai chút thiết tha.
Mới biết tuổi đời không thể đợi,
Lưu bút giờ đây cũng phôi pha.
Thực tế đò đưa tiễn mấy người....
Thời gian không thể mãi màu tươi.
Cho tình xưa vẫn như nồng thắm,
Để kẻ ra đi đỡ ngậm ngùi...
BÀI THƠ: MƠ MỘT CHUYẾN ĐÒ ĐƯA
Tác giả: Nga VũCó phải giấc mơ xưa đang về trong nỗi nhớ
Cô giáo nghèo ngồi viết những vần thơ
Học trò ngoan nhưng cũng thích vu vơ
Thương cô giáo nên trộm nhìn khúc khích
Cô lên lớp với trái tim yêu thích
Cơm áo gạo tiền bỏ lại bước chân vui
Bài giảng hôm nay không nhuốm chút bùi ngùi
Cô gởi cả hồn trong từng câu chữ
Đất nước nghèo vừa thoát cơn sóng dữ
Cơm độn sắn khoai nhưng nồng ấm bao tình
Hai mươi về tháng mười một lung linh
Nước mắt nụ cười trong ngày đầy nắng
Hơn hai mươi năm biết bao nhiêu cay đắng
Trái tim mềm vẫn nhớ chuyện ngày xưa
Cô vẫn còn mơ một chuyến đò đưa
Mơ phấn trắng bảng đen mơ nụ cười rất lặng
Có phải giấc mơ là điều có thật?
Cô thấy mình chợt nghe nhớ rưng rưng....
BÀI THƠ: NHẬT KÝ MỘT NHÀ GIÁO
Tác giả: Thiết BổngTôi đã chạm vào được ước mơ
Của ngày áo trắng tuổi còn thơ
Theo nghề sư phạm đi dạy học
Cao cả, thanh tao với mọi người...
Ra trường đến dạy ở vùng cao
Người dân chân chất đón vui chào
Thiếu thốn mọi bề nhưng ấm áp
Trò ngoan, lễ phép đến làm sao
Mỗi ngày tới lớp một niềm vui...
Ngày lễ Hiến chương rộn tiếng cười
Trò hỏi những điều nơi phố thị...
Quây quần quên bẵng một ngày trôi....
Ba năm như vậy tôi về phố
Tạm biệt học trò ngấn lệ thương
Thấy nghẹn trong lòng nhưng cố nín
Rồi đây lớp mới:... chuyện bình thường...
Trời cũng vào thu... tôi nhận lớp
Học trò ăn mặc rất tinh tươm
Làm quen không khí bằng bài hát
Giới thiệu tên nhau rất dễ thương
Xong buổi đầu tiên ... nơi chốn mới
Đường về lõa xõa lá khô bay
Nhìn trò nhanh nhảu... dòng đưa đón
Tôi nhớ miền cao những tháng ngày...
Tôi nhớ hôm mùa mưa xối xả
Học trò dúm dó tấm ni lông
Đường trơn ngập nước reo như thác
Chân đất bùn lem bết tóc bồng
Tôi nhớ lại mùa nắng cháy da
Đầu trần, quần vá, áo xoăn tà
Mồ hôi rịn mắt hồng đôi má
Buổi học bừng lên tiếng ê a...
Tôi bỗng thấy mình nhỏ bé đi
Với đôi chân đất đạp mưa về
Với đầu đội nắng rang cây cỏ...
Mỗi buổi đến trường...một chuyến đi...
BÀI THƠ: TRĂN TRỞ VỚI NGHỀ
Tác giả: Nguyễn MậnHữu duyên nhé em chọn làm cô giáo
Ngày mỗi ngày bước chân cứ hân hoan
Mười bốn năm xe đạp đến trường làng
Say sưa lắm biết bao giờ lên lớp.
Những bài học hợp tan rồi tan hợp,
Nghe mặn mòi cùng lớp lớp học sinh.
Mười bốn năm… kỉ niệm góp riêng mình
Gieo hạt giống tâm hồn tình muôn nẻo.
Sau giờ học tiếng trò ca vắt vẻo,
Tình thầy trò trong trẻo cuối đường xa.
Mười bốn lớp học trò đã vào ca
Xây đời mới rộn ràng cùng đất nước.
Ôi, hạnh phúc khi gieo mầm mơ ước,
Từ những trang văn vững bước trang đời.
Trăn trở suy tư bên giáo án đầy vơi,
Khuya …khuya lắm… mắt thâm còn thao thức.
Ve ra rả giữa đêm hè nóng nực,
Em mỉm cười phê điểm chín đỏ tươi,
Rồi chợt buồn… khi thấy học trò lười…
Câu văn dở dang… tiếng cười … đắng chát…
BÀI THƠ: BÂNG KHUÂNG
Tác giả: Hạnh NguyễnEm dịu dàng đứng dưới bầu trời Thu
Bâng khuâng ngắm ngôi trường như mê mải
Ngôi trường tràn muôn tình yêu thân ái
Của Thầy Trò mãi mãi một màu xanh.
Em dang tay đón gió Thu trong lành
Đón rộn ràng trong ngây thơ ánh mắt
Dang vòng tay ôm trò yêu thật chặt
Tặng yêu thương dìu dắt con vào đời.
Em yêu lắm nụ cười trò rạng ngời
Của hồn nhiên vui tươi đầy rạng rỡ
Em đứng đó dưới sân trường rộng mở
Lòng mơ về ngày mai ngàn sáng tươi.
Em gửi tặng vào gió một nụ cười
Chào năm mới bên trò yêu thân thiết
Bao muộn phiền nhờ gió mang đi hết
Để Cô trò mình dệt giấc mơ hoa.
BÀI THƠ: TÂM SỰ GIÁO VIÊN HƯU
Tác giả: Kim Long NguyễnTốt nghiệp xong tôi thi vào sư phạm
Lòng nhiệt tình phơi phới tuổi thanh xuân
Bước vào nghề hồn cảm thấy lâng lâng
Bầu nhiệt huyết hiến dâng cho ngành giáo
Là giáo viên tâm luôn luôn giữ đạo
Để xứng danh vì sự nghiệp trồng người
Nhìn học trò tôi cảm thấy vui tươi
Như đang đứng giữa vườn hoa muôn sắc
Rồi một hôm lòng bỗng đau như cắt
Tuổi xế chiều nhận quyết định về hưu
Tâm hồn buồn day dứt mãi không nguôi
Đời trống vắng cô đơn và hụt hẫng
Có những hôm ngang qua trường ngơ ngẩn
Nhớ học trò nhớ phấn trắng bảng đen
Nhớ con đường hai buổi quá thân quen
Và nhớ lắm...Buồn vui thời đi dạy.
TÂM SỰ CỦA CÔ GIÁO
Thơ: Nguyễn Đình HuânKhông hiểu sao em vẫn là cô giáo.
Sau bao trái ngang giông bão cuộc đời.
Có những đêm âm thầm nước mắt rơi.
Bao tâm sự cùng đầy vơi nghề nghiệp.
Có lúc muốn, bỏ ngang không bước tiếp.
Biết vì mình mà thua thiệt chồng con.
Ngày khai trường con gái phải cô đơn.
Mẹ không dắt nên bé hờn bé dỗi.
Đành dằn lòng khi biết mình có lỗi.
Thu nhập xoàng không lo nổi cho con.
Tự trách mình làm phận mẹ không tròn.
Vì tương lai đàn con em cố gắng.
Ngẩng cao đầu bên bảng đen phấn trắng.
Chấp nhận đời còn cay đắng gian nan.
Đưa chuyến đò tri thức vượt thời gian.
Thuyền cập bến lòng ngập tràn hạnh phúc.
Em ước mong cho toàn ngành giáo dục.
Đổi mới sao cho đúng lúc kịp thời.
Giúp giáo viên cống hiến cả cuộc đời.
Vì sự nghiệp trồng người cho đất nước.