Câu chuyện ngắn nhưng ý nghĩa về việc vệ sinh nơi công cộng
Cho đến bây giờ tội vẫn không quên được câu chuyện chiều hôm ấy. Câu chuyện đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ về ý thức giữ gìn vệ sinh, bảo vệ môi trường của một cậu bé bán kem. Đó là một ngày chủ nhật đẹp trời. Tôi thong thả tản bộ quanh công viên Văn Lang, trong lòng khoan khoái ...
Cho đến bây giờ tội vẫn không quên được câu chuyện chiều hôm ấy. Câu chuyện đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ về ý thức giữ gìn vệ sinh, bảo vệ môi trường của một cậu bé bán kem.
Đó là một ngày chủ nhật đẹp trời. Tôi thong thả tản bộ quanh công viên Văn Lang, trong lòng khoan khoái lạ thường. Chợt một tiếng rao lảnh lót vang lên khiến tôi quay phắt lại:
- Ai mua kem không?
Thì ra là một cậu bé bán kem. Tôi nghĩ thầm, với thân hình gầy gò ốm yếu và manh áo cũ đã sờn vai, cậu bé thật tội nghiệp.
Vừa lúc đó, có một đám trẻ áo quần sặc sỡ đến mua kem. Chúng vừa ăn vừa nổi chuyên tíu tít như bầy chim non vừa mở mắt chào đời. Thỉnh thoảng có vài dứa rượt đuổi nhau một cách hồn nhiên. Ăn xong, bọn trẻ thản nhiên vứt que kem xuống lòng đường. Chẳng mấy chốc, "bộ áo" sạch sẽ của công viên bị bẩn đi bởi những que kem ấy. Thấy vậy cậu bé bán kem bèn nhắc nhở:
- Các em không nên làm như thế! Thôi, mau nhặt những que kem lên bỏ vào thùng rác đi kẻo các cô chú công nhân viên lại than phiền...
Những tưởng lũ trẻ sẽ ngoạn ngoãn làm theo, không ngờ chúng lại xấc xược đáp:
Lên mặt dạy đời. Có giỏi thì anh nhặt đi!
Cậu bé bán kem không buồn cãi lại, lẳng lặng nhặt những que kem đó bỏ vào thùng rác.
Bọn trẻ thấy thế xấu hổ, cúi gằm mặt, bẽn lẽn đến xin lỗi cậu bé, rồi kéo nhau đi nơi khác.
Được chứng kiến câu chuyện, tôi thầm cảm phục cậu bé bán kem. Việc làm của cậu tuy nhỏ, nhưng đã góp phần vào việc xây dựng thành phố thêm sạch đẹp phải không các bạn?