Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Văn mẫu lớp 12
Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Văn mẫu lớp 12 4.8 (96%) 380 votes Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Nam Định Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn chuyên viết bút kí. Nét ...
Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Văn mẫu lớp 12 4.8 (96%) 380 votes Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Nam Định Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn chuyên viết bút kí. Nét đặc sắc trong sáng tác của ông là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất ...
Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Nam Định
Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn chuyên viết bút kí. Nét đặc sắc trong sáng tác của ông là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và chất trữ tình, giữa nghị luận sắc bén với suy tư đa chiều được tổng hợp từ vốn kiến thức phong phú về triết học, văn hóa, lịch sử. Tất cả đều được thể hiện qua lối hành văn hướng nội, súc tích, mê đắm và tài hoa.
Bút kí "Ai đã đặt tên cho dòng sông?" viết tại Huế năm 1981 là một trong những tác phẩm đặc sắc vừa thể hiện những nét đẹp độc đáo của sông Hương, vừa thể hiện nét tài hoa, uyên bác của "cái tôi" Hoàng Phủ Ngọc Tường nhạy cảm, tinh tế, nhất mực say mê cái đẹp của quê hương, đất nước.
Sông Hương như một bản trường ca của rừng già với nhiều tiết tấu hùng tráng, dữ dội. Với biện pháp nhân hóa, sông được ví như "một cô gái Di- gan phóng khoáng và lãng mạn". "bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng". Khi ra khỏi rừng già, sông Hương được chế ngự để nhanh chóng trở thành người con gái mang sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành người mẹ phù sa của vùng văn hóa xứ sở này.
Dưới ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương vùng thượng lưu toát lên vẻ đẹp của một sức sống mãnh liệt, hoang dại đầy cá tính. Nó sinh động như một cơ thể sống vô cùng hấp dẫn. Còn đoạn tả sông chảy xuôi về đồng bằng và ngoại vi thành phố bộc lộ nét tài hoa, lịch lãm trong lối viết của tác giả.
Giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoang dại, sông Hương như "cô gái đẹp ngủ mơ màng". Khi ra khỏi vùng núi, sông như nàng tiên cá được đánh thức bừng lên sức trẻ và niềm khao khát của tuổi thanh xuân trong sự chuyển dòng liên tục. Lúc qua dãy đồi phía tây nam thành phố, sông mang vẻ đẹp trầm mặc….Bút pháp kể – tả được kết hợp nhuần nhuyễn và tài hoa trong đoạn văn, tác giả đã làm nổi bật một sông Hương đẹp bởi phối cảnh kì thú của thiên nhiên, tạo hóa.
Dòng sông nhìn dưới góc độ hội họa với những chi lưu tại ra đường nét tinh tế, làm nên vẻ đẹp cố đô. Rồi lại như một quý điệu chảy lững lờ… đấy là điệu Slow bồng bềnh trên nghìn ánh hoa đăng hội rằm tháng Bảy,..qua Huế bỗng ngập ngừng, vấn vương như một nỗi lòng muốn đi muốn ở. Dòng sông cứ chùng chình như chờ, như đợi, mơ màng, suy ngẫm như muốn lưu lại những giá trị cổ xưa trước khi ra biển cả.
Với cái nhìn say đắm của một trái tim đa tình, sông Hương là người tình dịu dàng và thủy chung với Huế. Trong cảm nhận của Hoàng Phủ Ngọc Tường sông Hương và Huế chẳng khác nào cặp tình nhân quyến luyến, ngập ngừng, dùng dằng tiếc nuối bởi sông Hương làm đẹp cho Huế, và Huế cũng khiến sông Hương mang vẻ đẹp riêng không lẫn với bất kì con sông nào.
Đoạn trích "Ai đã đặt tên cho dòng sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường là đoạn văn xuôi đặc sắc đầy chất thơ về dòng sông Hương. Với tình yêu say đắm, tha thiết dòng sông xứ sở, với vốn hiểu biết sâu rộng về văn hóa, lịch sử, địa lý…ông đã cống hiến cho người đọc một văn bút tài hoa, khiến sông Hương đẹp như một bức đồ họa: nhẹ nhàng êm ái như điệu Slow, dịu dàng cuốn hút như một người tình trong mộng gợi cho người đọc khao khát được đến với sông Hương xứ Huế thơ mộng.
Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Bài làm 2
Con sông Hương thơ mộng của xứ Huế đã làm ngẩn ngơ không ít những tâm hồn nhạy cảm và cũng làm “khổ” không ít bậc nghệ sĩ tài hoa. Ta bắt gặp sông Hương ở muôn mặt của nghệ thuật: thơ, ca, nhạc, hoạ. Đến với bút kí Ai đã dặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường một lần nữa ta cảm nhận vẻ đẹp sông Hương và sự đam mê của tác giả khi viết về dòng sông.
Bài bút kí đưa ta về với cội nguồn con sông Hương của xứ Huế phát hiện những vẻ đẹp đẩy chất thơ khi nó chảy qua những vùng đất khác nhau, làm cho ta càng thêm yêu con sông của xứ sở từ lâu đă đi vào tâm thức của mỗi người Việt Nam, không riêng gì những người quê ở đất cố đô.
Đoạn trích học gồm 5 phần:
– Mở đầu, gợi cảm xúc để đến với dòng sông Hương.
– Vẻ đẹp của sông Hương ở nơi đầu nguồn, vùng thượng lưu.
– Vẻ đẹp của sông Hương khi chảy xuôi về đồng bằng và ngoại vi thành phố.
– Vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố Huế.
– Kết thúc bài kí: huyền thoại về sông Hương nói lên sâu sắc ý nghĩa của nhan đề bài kí.
Bài bút kí cũng chảy như một dòng sông theo mạch cảm xúc và suy nghĩ của tác giả. Vì vậy, ở đây, cũng sẽ phân tích văn bản đoạn trích Ai đã đặt tên cho dòng sông? Liền mạch từ đầu đến cuối để có một cảm nhận toàn vẹn và nhất quán về vẻ đẹp của con sông Hương, (trong đó có vẻ đẹp riêng khi nó chảy qua các vùng đất khác nhau như đã nói trong các phần trên đây).
Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những nhà văn chuyên về bút kí. Nét đặc sắc trong phong cách nghệ thuật của ông là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa trữ tình và chính luận, sử thi hoá lịch sử và khám phá chiều sâu văn hoá của đối tượng. Chất trữ tình trong bút kí của ông xuyên thấm vào tất cả và thăng hoa thành chất thơ của ngôn ngữ.
Ai đã đặt tên cho dòng sông là bài bút kí mà Hoàng Phủ Ngọc Tường đã viết bằng tất cả tình yêu say đắm với sông Hương đẹp và dịu dàng, với Huế cổ kính mà thơ mộng.
Đoạn mở đẩu với những khu vườn cổ, những kí ức về Nguyễn Du đã gợi cảm xúc về một vùng đất có vẻ đẹp sâu lắng (thanh khiết, cổ kính, có tác dụng như một khúc dạo đầu của một bản đàn hay bài ca thơ mộng).
Mỗi đoạn văn là một chắt lọc tinh tuý về hành trình, về dáng vẻ, về vẻ đẹp và sức cuốn hút riêng của mỗi đoạn sông.
Sông Hương được miêu tả như một cá thể sống, như một người con gái với những từ gợi cảm, diễn tả tình yêu say đắm của con người với dòng sông “Sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Digan phóng khoáng và man dại". "Sông Hương khi về đồng bằng đã thay đổi tính cách, sông như đi chế ngự bản năng của người con gái để mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ trở thành phù sa của một vùng văn hoá xứ sở".
Với liên tưởng kỳ thú, diễm tinh, tác giả ví sông Hương như một người con gái đẹp được người tình mong đợi đến đánh thức. Những câu văn đẹp, đầy màu sắc và ấn tượng. "Sông Hương vẫn đi trong dư vang của Trường Sơn", "Sắc nước trở nên xanh thắm", "Nó trôi đi giữa hai dẫy đồi sừng sững như những thành quách". "Dòng sông như tấm lụa, với những chiếc thuyền xuôi ngược nhỏ bé vừa bằng con thoi, những ngọn đồi này tạo nên nhiều mảng phản quang nhiều màu sắc", "Sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”.
Đến ngoại vi thành Huế, sông Hương lại có vẻ đẹp trầm mặc như những rừng thông u tịch và những lăng tẩm đồ sộ phong kín niềm hãnh âm u.
Đoạn tả sông Hương chảy vào thành phố, tác giả sáng tạo những hình ảnh đầy ấn tượng "chiếc cầu trắng in ưên nền trời, uốn một cánh cung rất nhẹ". Tác giả sử dụng rộng rãi đặc sắc những phép tu từ gợi cảm vốn là sở trường của như so sánh kết hợp với nhân hoá, ẩn dụ: "Dòng sông mềm hẳn đi như tiếng vang không nói ra của tình yêu, khúc quanh trước khi ra biển, như một vấn vương cả một chút lẳng lơ kín đáo của tình yêu". Những chi tiết về phong tục, lễ hội cũng trở thành hoạ, thành nhạc, thành tình, nghĩa là thành thơ. "Trăm nghìn cánh hoa đang bồng bềnh vào những đêm hội răm tháng bảy từ điện Chén về bỗng ngập ngừng như muốn đi, muốn ở, chao nhẹ trên mặl nước những vấn vương của một nỗi lòng".
Thi trung hữu nhạc đó là nhạc của lòng, trong văn của Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng có nhạc, gợi nhớ nhạc "điệu chảy lặng lờ của nó (sông Hương) ngang qua thành phố. Đúng là điệu slow tình cảm dành riêng cho Huế". Những câu văn trải dài, uyển chuyển, du dương mà tự nhiên, nhuần nhị như dòng sông, dòng nhạc đẹp, một "Đa nuyp xanh" trong văn.
Trí tưởng tượng thật phong phú trong những liên tưởng so sánh, những hồi tưởng đầy hình ảnh kỳ thú "Sông Nêva với những phiến băng trôi nhanh như những chiếc thuyền của những chú chim hải âu” (Chim hải âu đứng băng trên bang – NBS)
Vẻ đẹp của đoạn văn tăng lên trong từng chi tiết, đến chi tiết cuối thì thăng hoa cao nhất, đẹp nhất. Tác giả lí giải tên dòng sông bằng huyền thoại đầy thơ khiến cho dòng sông vốn có cái tên thơ càng thơ hơn: Hương là thơm, thơm của ngàn hoa, của nước nâu trăm loài hoa đổ xuống, làm thơ đến cả từng hơi đất.
Bài kí của Hoàng Phủ Ngọc Tường đã cung cấp thêm cho người đọc nhiều tri thức, sự việc mới lạ về sông Hương, nó góp phần tạo nên sức hấp đẫn của tác phẩm. Nhưng đó không phải là yếu tố chính, bên cạnh những tri thức tiếp nhận được, người đọc còn cảm nhận được vốn văn hoá, vốn sống đầy đặn và đặc biệt sự ngân vang của chất thơ trong bài kí. Tất cả được viết nên bằng nguồn cảm xúc, bằng tình yêu nồng nàn với dòng sông, với xứ Huế mà ông đã gửi gắm nhiều kỉ niệm của những năm tháng tuổi thơ.
Cảm nhận về bài Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường – Bài làm 3
Hoàng Phủ Ngọc Tường là một nhà văn tài hoa, ông có thể loại phong cách rất độc đáo và tạo nhiều ấn tượng. Ông là một người nghệ sĩ tài hoa suốt cuộc đời đã gắn bó với xứ Huế thân thương, và ông đã gửi gắm tình cảm của mình qua những nỗi niềm tâm sự với dòng sông Hương tiêu biểu đó là trong tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông.
Tác giả đã vẽ ra một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, đó là xứ Huế mộng mơ với dòng sông tha thiết thiết tình yêu quê hương đất nước của tác giả, hình ảnh cố đô Huế đã được tác giả thể hiện rất chi tiết qua vẻ đẹp của dòng sông Hương. Trong đoạn thơ tác giả đã nói về hình tượng dòng sông hương qua khung cảnh thiên nhiên rộng lớn tha thiết, dòng sông hương từ vùng thượng lưu mang những vẻ đẹp của sức sống mảnh liệt, hoang dại và có phần bí ẩn… nhưng hình ảnh dòng sông hương điển hình và tiêu biểu đó là sức sống nhẹ nhàng và tình cảm, hình ảnh đó đã và đang thấm nhuần tư tưởng của tác giả, trong bài thơ tác giả đã thể hiện tình cảm tha thiết và nó góp phần vào tư tưởng của tác giả đã thể hiện trong bài viết. Bài thơ đã thể hiện được sự hoang dại và bí ẩn của bài thơ bản tình ca trường ca già, và nhiều hình ảnh khác cũng tạo ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc, hình ảnh đó thật mang dại nhưng nó mang dấu ẩn mạnh mẽ trong tâm hồn của tác giả.
Những hình ảnh thể hiện dòng sông qua điểm nhìn của tác giả, sông hương cũng đã tạo một ấn tượng đặc biệt sâu sắc trong lòng tác giả, với sông hương tác giả miêu tả nó đẹp dịu dàng và có chút độc đáo không có một dòng sông nào có thể sánh vai với dòng sông hương, hình ảnh ấn tượng mà tác giả thể hiện trong dòng sông hương đó là hình ảnh mạnh mẽ và có sức mãnh liệt, khi sóng cồn cào hoang dại và cũng có lúc dịu êm, say đắm. Tác giả thể hiện sông hương mãnh liệt ở chỗ khi có thác ghập ghành, cuộn sóng, hình ảnh cuộn sóng nó mạnh mẽ điều đó đã tạo được sự hấp dẫn và vô cùng tình tứ trong con mắt nhìn của tác giả, hình ảnh về dòng sông của quê hương đất nước cùng nhẹ nhàng và đa dạng màu sắc của quê hương, hình ảnh dòng sông của quê hương đất nước đã tạo những ấn tượng mãnh mẽ trong con mắt của tác giả. Sông hương được tác giả so sánh như những bản tình ca già nằm giữa bóng cây đại ngàn… Ở đây hình ảnh này đã thể hiện được sức sống mãnh mẽ và cồn cào của sông hương khi dòng sông thật dũng mãnh khi đứng giữa núi rừng đại ngàn đó.
Hình ảnh khác cũng thể hiện được vẻ đẹp hào hùng của sông hương khi hình ảnh sông hương đã lộ rõ trong lòng tác giả bởi những hình tượng mãnh liệt nó được so sánh như bản tình ca già và vô cùng mạnh mẽ. Nhưng ngoài vẻ đẹp mạnh mẽ mà sông hương đã tạo ra nó thể hiện một tình yêu nhẹ nhàng mà say đắm nó được so sánh như những cô gái DiGan phóng khoáng và man dại… Hình ảnh về dòng sông hương cũng đã nổi bật lên tình yêu của tác giả đối với dòng sông hương ông không chỉ yêu mến đất nước và quê hương của mình mà với cái nhìn đầy ấn tượng của ông đã tạo nên những dòng sông hương mang một vẻ đẹp rất độc đáo và tạo ấn tượng riêng biệt với người đọc, hình ảnh đó đã thấm đẫm vào tư tưởng và cốt cách trong phong cách sáng tác của dòng sông, dòng sông quê hương đất nước, và nó mang cho chúng ta những cảm nhận riêng và vô cùng độc đáo nó đã tạo nên những vẻ đẹp sâu sắc và có ấn tượng mãnh mẽ đến người đọc hôm nay và mai sau.
Tác giả đã sử dụng những từ ngữ hết sức gợi cảm vì vậy dòng sông hương cũng hiện lên trong tâm hồn của tác giả những khác biệt và nó độc đáo tạo ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, hình ảnh đó đã thấm nhuần vào tình yêu của ông, màu sắc đường nét và cả những ấn tượng khác của tác giả về màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng, dòng sông được xen thêm vào đó là màu của thiên nhiên khác, nó đã tạo nên những ý nghĩa riêng biệt và vô cùng độc đáo trong lòng tác giả, hình ảnh đó đã tạo nên cho chúng ta những ảnh hưởng và những ấn tượng vô cùng tốt đẹp và mạnh mẽ. Quê hương của tác giả có dòng sông hương, dòng sông tình yêu và là dòng sông mang bao dấu ấn của kỉ niệm. Tác giả không chỉ nhìn sông hương ở thượng nguồn mà tác giả đã quan sát nó ở nhiều điểm khác nhau, hình ảnh đó đã tạo nên cho sông dương một vẻ đẹp khác và cũng có lúc sông hương mang vẻ đẹp của văn hóa xử sở.
Sông hương cũng được cảm nhận như những người mẹ phù sa và hình ảnh đó đã tạo nên những ấn tượng sâu sắc trong tác giả, hình ảnh về quê hương đất nước đã tạo nên những dấu ấn sâu sắc trong tâm hồn của tác giả. Hình ảnh quê hương đã hiện lên qua cái nhìn và cách sáng tác của nhà văn, dòng sông hương đã mang những vẻ đẹp riêng và nó đã tạo nên những ấn tượng vô cùng mãnh liệt trong con mắt quan sát của tác giả, dòng sông hương với đa dạng tính cách nó biểu tượng cho tính cách của con người, lúc nhẹ nhàng lúc dịu êm nó không kahcs mà còn tôn tạo thêm cho vẻ đẹp của con người nơi đây, hình ảnh về dòng sông đã tạo cho chúng at những ấn tượng rất sâu sắc và nó mang cho con người nhiều cảm nhận riêng biệt hơn, hình ảnh đó đã tạo nên những ấn tượng mạnh mẽ trong con người của tác giả.
Những vòng quanh nhẹ nhàng và gấp khúc của dòng sông đã tạo cho dòng sông những bước chuyển nhẹ nhàng và thấu đáo, có lúc dòng sông được ví như một tấm lụa bởi lẽ hình ảnh tấm lụa được sử dụng ở đây đó là do dòng sông hương rất nhẹ nhàng và nó chảy suốt liên tục mang những vẻ đẹp của sự dịu dàng và tạo nên những ấn tượng vô cùng mạnh mẽ, hình ảnh đó đã thấm nhuần trong con mắt của tác giả. Hình ảnh sông hương đã tạo nên cho tác giả những cái nhìn sâu sắc hơn, quê hương và những ấn tượng riêng biệt khác cũng đã mang trong lòng tác giả một cái nhìn và sự thấu đáo trong tâm hồn của tác giả, ông dường như đang say đắm trước những vẻ đẹp đó, đó là vẻ đẹp của thiên nhiên vẻ đẹp của tình yêu đối với dòng sông của quê hương. Sông hương cũng có lúc trầm mặc và mang dại nó mang những màu sắc cổ xưa vừa tạo ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc vừa tạo nên những nét riêng biệt trong lối văn hóa của dòng sông hương, dòng sông hương là dòng sông mang những dấu ấn lịch sử và nó đã tạo nên cho tác giả nhiều điểm nhìn từ miền văn hóa xưa đến nay.
Màu sắc và vẻ đẹp của sông hương còn được điểm tô nhờ những hình ảnh bên cạnh nó, đó là những hình ảnh của dòng sông mang dại và hình ảnh đó đã tạo nên những sâu sắc riêng trong cái nhìn của tác giả với nó, hình ảnh của dòng sông hương đã mang những đường nét riêng và nó tạo nên những ấn tượng mạnh mẽ trong cái nhìn sâu sắc của tác giả. Dòng sông hương cũng được tác giả ngắm nhìn qua chiều dài lịch sử và nó tạo nên những khúc ca lớn trong âm hưởng nhẹ nhàng của dòng sông quê hương, dòng sông này không lặp lại với cái nhìn của tác giả mà nó tôn tạo nên những giá trị lịch sử cho đất nước, hình ảnh đó đã tạo nên những sâu sắc và nhắc nhở chúng ta về hình ảnh của chiều dài lịch sử của dòng sông mang cho chúng ta những bức thông điệp mạnh mẽ và tạo bao ấn tượng sâu sắc trong con mắt của tác giả về dòng sông này.
Bài thơ nói về vẻ đẹp của dòng sông hương, nơi ghi dấu bao bước chân lịch sử và vẻ đẹp đó được tác giả đánh giá và quan sát trên nhiều phương diện nó đã tạo nên những bước chuyển mạnh mẽ trong tâm hồn của tác giả hôm nay và mai sau.