Cảm nghĩ về người thân
Văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô…). Hướng dẫn làm bài Trước hết, em cần chọn cho mình một đối tượng cụ thê về người thân. Đó là một người xung quanh em (Có thể là ba, mẹ, ông, bà, anh, chị, em, cô, dì, thầy, cô,...). Dù em chọn đối tượng nào đi ...
Văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô…). Hướng dẫn làm bài Trước hết, em cần chọn cho mình một đối tượng cụ thê về người thân. Đó là một người xung quanh em (Có thể là ba, mẹ, ông, bà, anh, chị, em, cô, dì, thầy, cô,...). Dù em chọn đối tượng nào đi chăng nữa thì đối tượng đó phải là người gắn bó sâu sắc và có tình cảm sâu nặng với em. Trong quá trình biểu cảm, em cần miêu tả đối tượng. Lưu ý là chỉ nên chọn những đặc điểm nào đặc ...
: (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô…).
Hướng dẫn làm bài
Trước hết, em cần chọn cho mình một đối tượng cụ thê về người thân. Đó là một người xung quanh em (Có thể là ba, mẹ, ông, bà, anh, chị, em, cô, dì, thầy, cô,...). Dù em chọn đối tượng nào đi chăng nữa thì đối tượng đó phải là người gắn bó sâu sắc và có tình cảm sâu nặng với em. Trong quá trình biểu cảm, em cần miêu tả đối tượng. Lưu ý là chỉ nên chọn những đặc điểm nào đặc sắc có khả năng khơi gợi cảm xúc tốt nhất cho em khi làm bài. Ví dụ như: em chọn mẹ thì ta có thể miêu tà: vầng trán đầy nếp nhăn, vết chân chim nơi đuôi mắt, những sợi tóc bạc, đôi bàn tay gầy gầy xương xương,... Còn khi em kể chuyện, cần kể ngắn gọn tình huống nào dẫn đến việc em yêu thương và cảm thấy gắn bó nhiều hơn đối với đối tượng này. Khi kể xong, em cần rút ra bài học kinh nghiệm và cảm xúc của mình thông qua bài học ấy. Cuối cùng, viết một đoạn văn biểu cảm thẻ hiện suy nghĩ của em về đối tượng.
Bài làm
Ba mẹ, ông bà là những người thân thiết và cùng là những người đáng để chúng ta yêu quý và kính trọng. Họ đã đem lại những niềm vui và chăm sóc cho chúng ta rất nhiều. Nhưng đối với tôi, tôi yêu mẹ nhất. Mẹ tôi tên là Nguyễn Kim Huỳnh, một cái tên nghe thật giản dị. Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng trong mắt tôi, mẹ vẫn còn rất trẻ đẹp.
Mẹ tôi có dáng người thấp bé. Vì phải tảo tần làm việc sớm hòm kiếm tiền để nuôi tôi ăn học mà làn da trắng hồng cùa mẹ đã cháy nắng rồi chuyển sang màu nâu sẫm. Hằng đêm mẹ phải thức trắng để tính toán chuyện tiền nong đóng học phí và lo lắng cho tương lai của tôi. Chính vì những điều đó đã làm cho các vết chân chim và quầng thâm trên đôi mắt mẹ ngày càng hiện rõ. Hàng ngày mẹ mặc những bộ quần áo thật giản dị như một chiếc quần tây và một cái áo thun rộng để làm việc được thoải mái hơn.
Mẹ tôi còn là một người rất biết lẳng nghe, quan tâm và đối xử rất tử tế với những người xung quanh mình. Đối với những người bạn hay khách hàng của mẹ thì mẹ đối xử rất tử tế, lịch sự, nhã nhặn. Còn đối với tôi, để cho tôi luôn được tốt về mặt đạo đức và chuyên tâm vào học tập, mẹ thường rất nghiêm khắc khi dạy bảo. Mẹ cũng thường xuyên lắng nghe tôi nói và chia sẻ những niềm vui nỗi buồn cùng tôi. Chính vì nhờ những tính cách tốt đẹp ấy mà mẹ luôn được mọi người xung quanh quý mến.
Một ngày kia, khi mẹ trên đường chở tôi đi học về thì trời bỗng mưa rất to mà trên xe chỉ còn mỗi một chiếc áo mưa. Mọi ngày thì trong cặp tôi đều có mang theo áo mưa để phòng hờ vì đã vào mùa mưa. Nhưng hôm ấy, tôi đã vội quên mang theo. Vì thấy trời mưa rất to mà tôi thì lại mang chiếc cặp sách nên mẹ đã nhường chiếc áo mưa ấy cho tôi và bảo tôi phải mặc áo mưa cho kín và nhớ che cả cái cặp để sách vở không bị ướt. Rồi mẹ đội mưa chở tôi về nhà. Tối hôm ấy mẹ đã ngã bệnh, suốt cả đêm người mẹ nóng hừng hực và mẹ ho rất nhiều. Trong lòng tôi cũng dường như chộn rộn theo từng cơn ho của mẹ. Tôi thương mẹ quá! Tôi thấy thật hối hận khi đã quên đi một việc làm cỏn con mà làm cho mẹ phải bệnh nặng. Tôi thật đáng trách biết nhường nào.
Đối với mọi người xung quanh, mẹ tôi trông thật xấu xí nhưng trong mắt tôi, mẹ thật xinh đẹp vì mẹ đã phải lam lũ kiếm tiền mà trờ nên như vậy. Tôi yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ đã chăm sóc cho tôi rất chu đáo, mẹ luôn quan tâm, ở bên cạnh tôi những khi tôi cần và luôn nhường những thứ tốt đẹp nhất cho tôi. Dù ai có nói gì thì tôi vẫn rất yêu mẹ. Mẹ quả là một người tuyệt vời!
Trên thế giới này không ai có thể sánh bằng mẹ cả. Mẹ là người nuôi nấng chúng ta từ thuở bé cho đến khi trưởng thành. Vì vậy, bổn phận là con, ta hãy yêu thương mẹ thật nhiều, hãy luôn tôn thờ và kính trọng mẹ. Bản thân tôi luôn hứa rằng sẽ không bao giờ làm mẹ buồn, mẹ khóc và tôi sẽ phấn đấu học tập thật giỏi để xứng đáng là người con ngoan hiền của mẹ.
(Bài làm của HS)
Lời nhận xét của giáo viên:
- Bạn đã cho người đọc cảm nhận rõ về một người mẹ tuyệt vời - một người mẹ hi sinh cả cuộc đời mình cho gia đình. Thật đáng trân trọng biết bao!
- Bài viết có một bố cục rõ ràng, lời văn nhẹ nhàng, trong sáng.
Tham khảo thêm bài viết cảm nghĩ về mẹ hay tại đây: