25/05/2017, 00:58

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Văn mẫu lớp 9

Đánh giá bài viết Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 1 của một học sinh gỏi Văn tỉnh Ninh Bình Bài thơ Nói với con của tác giả Y Phương – một nhà thơ người dân tộc thiểu số. Bài thơ là lời nói của người cha đối với con, thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi ...

Đánh giá bài viết Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 1 của một học sinh gỏi Văn tỉnh Ninh Bình Bài thơ Nói với con của tác giả Y Phương – một nhà thơ người dân tộc thiểu số. Bài thơ là lời nói của người cha đối với con, thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương và dân tộc mình. Hơn thế nữa, bài thơ còn giúp người ...

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 1 của một học sinh gỏi Văn tỉnh Ninh Bình

Bài thơ Nói với con của tác giả Y Phương – một nhà thơ người dân tộc thiểu số. Bài thơ là lời nói của người cha đối với con, thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương và dân tộc mình. Hơn thế nữa, bài thơ còn giúp người đọc cảm nhận được thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi, về tình cảm gắn bó với truyền thống, quê hương và ý chí vươn lên của họ.

Với cách nói, cách diễn đạt, cách nói ví von qua những hình ảnh cụ thể diễn tả mộc mạc gợi cảm và mạnh mẽ, cả bài thơ là lời khuyên bảo ân cần của người cha đối với con và ước muốn của người cha cũng được thể hiện xuyên suốt bài thơ. Con lớn lên trong tình yêu thương, sự nâng đỡ của cha mẹ, trong cuộc sống lao động còn nhiều vất vả, gian lao và thử thách; con sống trong một dân tộc với những truyền thống và đức tính tốt đẹp. Không những thế, Y Phương còn nêu lên lòng tự hào về sức sống mạnh mẽ của quê hương và mong ước người con kế tục được những truyền thống tốt đẹp đó của quê nhà. Cả bài thơ là lời tâm sự của người cha, giàu cảm xúc, tuy cách diễn tả mộc mạc nhưng vẫn giúp người đọc cảm nhận được hết cái thần, hồn của nó.

Bốn câu thơ đầu bài thơ là tình yêu thương của cha mẹ đối với con:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

 Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười.

Một không gian đầm ấm của một gia đình hoà thuận, hạnh phúc gần như được bộc lộ hết chỉ qua bốn câu thơ. Gia đình là cái nôi, là nơi xuất  phát mà cha mẹ tạo dựng cho con. Người con lớn lên trong sự yêu thương, nâng đỡ của cha mẹ và người con lớn lên, trưởng thành bởi sự chở che của cha mẹ, trong không khí gia đình đầm ấm, quấn quýt.

Người cha không chỉ gợi lại cho con về gia đình mà còn gợi lại cho con nhớ về cội nguồn, nơi nuôi dưỡng dạy bảo con khôn lớn nên người:

Người đồng mình yêu lắm con ơi

Đan lờ cài nan hoa

 Vách nhà ken câu hát

 Rừng cho hoa

Con đường cho những tấm lòng.

Những câu thơ tiếp, người cha không muốn nói gì hơn rằng con đã lớn lên, trưởng thành trong cuộc sống thiên nhiên thơ mộng, nghĩa tình của quê hương, con sống trong cuộc sống lao động vất vả, gian lao. Người đồng mình yêu lắm con ơi câu nói gợi tình cảm cộng đồng. Hai câu thơ tiếp theo Đan lờ cài nan hoa / Vách nhà ken câu hát diễn tả hành động trong các công việc khác nhau. Từ đây người con biết rằng mình lớn lên trong cuộc sống lao động, trong tình cảm nhân hậu của quê hương. Những hình ảnh như đan, ken lại gợi cho ta một sự gắn bó khăng khít giữa người với người, chắc chắn như không thể tách rời.

Những câu thơ tiếp theo:

Người đồng mình thương lắm con ơi

Cao đo nỗi buồn

Xa nuôi chí lớn

Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Lên thác xuống ghềnh

Không lo cực nhọc

Người cha đã cho người con thấy rõ đức tính cao đẹp của người đồng mình và mong ước rất giản đơn của người cha. Ba câu đầu là đức tính cao đẹp của người đồng mình. Cuộc sống lao động dù có vất vả nhưng mạnh mẽ khoáng đạt, bền bỉ, gắn bó với quê hương. Ngoài ra, hai câu thơ Cao đo nỗi buồn – Xa nuôi chí lớn còn thể hiện sức mạnh, chấp nhận mọi thử thách và quyết vươn lên bằng ý chí của mình. Những đức tính cao đẹp đó người cha muốn truyền lại cho con. Thể hiện trong ước muốn của người cha là người con phải tiếp tục kế thừa và phát huy những truyền thống tốt đẹp của quê hương. Cuộc sống dù có khó khăn đến đâu thì cũng phải đứng vững gắn bó với quê hương, không bao giờ được rời bỏ quê hương mà phải vươn lên bằng ý chí của mình.

Người đồng mình thô sợ da thịt

Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con

Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương

Còn quê hương thì làm phong tục

Con ơi tuy thô sơ da thịt

Lên đường

Không bao giờ được nhỏ bé. Nghe con.

Lại một đức tính nữa mà người cha muốn truyền cho con: người đồng mình tuy mộc mạc nhưng giàu chí khí, niềm tin. Bằng tâm hồn, ý chí của họ, bằng sự lao động cần cù nhẫn nại hàng ngày đã làm nên quê hương với những truyền thống tốt đẹp. Qua đây người cha còn muốn nhắn nhủ với con rằng sống phải có tình, có nghĩa, thuỷ chung với quê hương, biết chấp nhận vượt qua mọi gian lao thử thách bằng ý chí và niềm tin của mình. Hơn thế nữa, người con còn biết tự hào truyền thống quê hương, tự tin vững bước trên đường đời.

Nhưng xuyên suốt cả bài thơ lại là tình cảm cha con thắm thiết. Đó chính là tình yêu thương trìu mến, thiết tha thể hiện qua niềm tin tưởng của người cha qua lời nói với con. Điểm lớn nhất người cha truyền cho con là lòng tự hào với sức sống mạnh mẽ bền bỉ, cuộc sống cao đẹp của quê hương và niềm tự tin khi bước vào đời. Với giọng thơ tha thiết trìu mến, ở các lời tâm tình dặn dò với cách dẫn dắt rất tự nhiên Y Phương đã tạo nên sự gắn bó, tình yêu thắm thiết giữa cha và con.

Nói tóm lại, bài thơ Nói với con là một thành công lớn trong con đường sự nghiệp của Y Phương. Với những lời nói rất đỗi mộc mạc và giản dị tình cảm cha con hiện lên là một tình cảm vô cùng thắm thiết và cao đẹp. Bài thơ là lời khuyên bảo và ước mong của người cha đối với con, muốn con kế thừa đức tính tốt đẹp của người đồng mình, biết tự hào truyền thống quê hương, yêu quê hương, tự tin trên đường đời và cố gắng vươn lên, vượt qua mọi thử thách để xây dựng quê hương với những truyền thống tốt đẹp.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 2

Sau năm 1975, những tác phẩm văn học ra đời phần lớn đều ca ngợi tình cảm : con người, tình cảm với quê hương đất nước. Có những bài thơ là điệu hát ru ngọt ngào nhưng có bài thơ lại là lời khuyên răn, lời trò chuyện thân tình như bài Nói với con của Y Phương. Đến với bài thơ này, người đọc không chỉ thấy được tình cảm gia đình gắn bó mà còn cả những phẩm chất cao đẹp của người dân miền núi.

Có lẽ bởi đây là một sáng tác của người dân tộc Tày nên người đọc cảm thấy có sự khác biệt, mới mẻ. Bài thơ như lời nói chuyện của người cha – với con, tạo cảm giác gần gũi mà rất chân tình. Những hình ảnh được tác giả sử dụng trong bài như đan lờ cài nan hoa, vách nhà ken câu hát đều có một nét gì rất riêng của người miền ngược. Với thể thơ tự do, phóng khoáng, những tình cảm, suy nghĩ của người cha được bộc lộ tự nhiên nhưng cũng vẫn sâu sắc. Đồng thời bài thơ còn thể hiện mong ước, hi vọng của người cha dành cho con. Bởi vậy, đọc bài thơ này, ta có thể tìm thấy trong đó những tâm sự chung của nhiều người cha trên thế giới này chứ không chỉ riêng người cha trong bài thơ.

Đọc tác phẩm, điều đầu tiên khiến người đọc phải suy nghĩ đó là tình cảm gia đình thiêng liêng được thể hiện qua những câu thơ đầu. Đối với tất cả chúng ta, ai cũng có một gia đình. Gia đình là tổ ấm, là nơi chở che yêu thương và dạy dỗ ta thành người. Trong mái nhà ấy, cha mẹ chính là những người đầu tiên chứng kiến chúng ta lớn lên, là người dìu dắt ta vững bước. Đã có nhiều bài thơ nói đến tình cảm gia đình nhưng hiếm bài thơ nào thể hiện điều đó bình dị mà sâu sắc như Nói với con:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

Tuy không có chữ nào nói đến sự gắn bó nhưng bốn câu thơ đã là minh chứng rõ ràng cho tình cảm gia đình thân thiết. Cha mẹ luôn ở bên con, dạy con những bước đi đầu đời, cảm nhận từng tiếng khóc, tiếng cười của con. Điều đó lại càng thấy rõ cha mẹ quan trọng như thế nào đối với mỗi người con.

Không chỉ có tình cảm gia đình, Y Phương còn nhắc nhở mỗi chúng ta đến tình cảm với quê hương, với dân tộc:

Người đồng mình thương lắm con ơi

Đan lờ cài nan hoa

 Vách nhà ken cău hát

 Rừng cho hoa

Con đường cho những tấm lòng.

Những người đồng mình sống gắn bó với nhau, gắn bó với làng bản. Những câu thơ cho chúng ta cảm nhận về cuộc sống của những người dân tộc. Họ sống tuy đơn giản, bình dị nhưng đầy ắp niềm vui, tiếng hát, sống với nhau chân thật bằng cả tấm lòng. Đó là cuộc sống yên vui, đầm ấm, rất lạc quan, yêu đời mà mỗi chúng ta có lẽ đều mong muốn. Qua những lời tâm sự của người cha, tác giả đã đề cao tình cảm gắn bó thiêng liêng trong gia đình và giữa quê hương dân tộc của những người dân tộc sống trên vùng núi cao.

Sau khi nhắc nhở con đến những tình yêu thương mà con phải trân trọng, người cha trong Nói với con đã răn dạy con những đức tính cao đẹp của người đồng mình và tâm sự những hi vọng, mong muốn của mình. Những người dân miền núi vốn phải sống trong điều kiện khó khăn, vất vả nhưng cùng vì thế mà họ có những phẩm chất vô cùng cao đẹp. Người đồng mình không khi nào chùn bước trước gian khổ. Dẫu có khó khăn, họ vẫn cùng nhau vượt qua. Đó là điều đẹp nhất của người dân sống trên quê hương miền ngược. Cha cũng dạy con về truyền thống tốt đẹp của dân tộc mình, dạy con biết tự hào về những truyền thống ấy và biết vươn lên từ đó. Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương – đó chính là niềm tin, là sức mạnh ý chí vượt lên. Với niềm lạc quan ấy, dù có vất vả, người đồng mình vẫn luôn sông phóng khoáng, bền bỉ, không khi nào nhỏ bé. Bằng những phẩm chất ấy, người cha mong con lớn lên sống sao xứng đáng với quê hương:

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối.

Cha mong con có đủ sức mạnh, niềm tin để đối mặt với những khó khăn con sẽ gặp phải, mong con bằng lòng với những gì mình đang có để từ đó biết vươn lên. Điều quan trọng là phải sống thuỷ chung, có tình, có nghĩa, trước sau như một. Đó cũng là lời dạy, là bài học chung cho tất cả chúng ta: sống trước sau như một, phải luôn gắn bó với quê hương – nơi nuôi dưỡng ta trưởng thành. Không những thế, người cha còn mong con hãy tự hào về truyền thống dân tộc, lấy đó làm hành trang bước vào đời. Qua những suy nghĩ, tâm sự cùa người cha, người đọc thấy nổi bật lên tình yêu thương mà người cha dành cho con. Những tình cảm chân thành xuất phát từ trái tim, từ tấm lòng người cha. Hơn thế nữa, cha còn là người luôn cùng con vững bước tới tương lai, là người dìu dắt, che chở cho con. Bài thơ này cũng chính là lời ca ngợi tình cảm cha con thiêng liêng, sâu sắc.

Có lẽ Y Phương đã thể hiện những tình cảm, niềm tin của tất cả những người cha theo một cách mới mẻ. Nhưng điều đó cũng không hề làm giảm đi ý nghĩa của bài thơ. Cùng với tất cả những bài thơ nói về tình cảm gia đình, Nói với con đã góp phần tạo nên bức tranh về tình người cao đẹp – điều thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 3

Tình cảm của cha dành cho con cũng ân cần, đầy yêu thương như tình mẹ, và người cha cũng luôn mong cho con vững bước trên đường đời. Qua bài thơ Nói với con của Y Phương, người đọc nhận thấy tình cảm và mong ước của một người cha như vậy dành cho người con, một thứ tình cảm giản dị nhưng ấm áp.

Bằng những lời nói rất nhẹ nhàng, người cha nói với con tình yêu thương bao la của cha mẹ. Con đã lớn lên trong tình yêu thương ấy, trong sự nâng niu chăm sóc của cha mẹ. Con có một gia đình thật êm ấm và hạnh phúc. Mỗi bước đi, mỗi tiếng nói, tiếng cười đều quấn quýt không rời:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

 Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

 Và cứ thế, người con không chỉ lớn lên trong gia đình thân yêu, mà còn được nuôi dưỡng bởi quê hương thanh bình, yên ả. Cảnh thiên nhiên thơ mộng, cuộc sống lao động nhộn nhịp đã cho con sự sống, cho con một tâm hồn rộng mở:

Người đồng minh yêu lắm con ơi

Đan lờ cài nan hoa

 Vách nhà ken câu hát Rừng cho hoa

Con đường cho những tấm lòng

Sống giữa cộng đồng, con được đùm bọc, được chở che, được cha mẹ yêu thương, nâng đỡ. Quê hương và gia đình chính là cội nguồn sinh dưỡng cho con.

Vẫn giọng nói trầm ấm, tình cảm, người cha nói với con về những đức tính cao đẹp của người đồng mình. Họ sống cuộc sống vất vả vả: Cao đo nỗi buồn – Xa nuôi chí lớn nhưng họ vẫn là những con người rất mạnh mẽ, có chí khí, là những con người yêu quê hương tha thiết, bền bỉ gắn bó với quê hương mình. Chính vì tình cảm sâu nặng gắn bó với quê hương ấy mà người đồng mình đã tự đục đá kê cao quê hương. Họ đã làm nên quê hương với những phong tục, truyền thống tốt đẹp bằng chính sự cần cù của mình. Người cha đã ca ngợi những con người mộc mạc, giản dị nhưng giàu chí khí, với niềm tin mãnh liệt và ý chí mạnh mẽ. Từ đó, cha đã nhắc nhở con phải sống có nghĩa tình, thuỷ chung với quê hương. Con phải biết chấp nhận, biết can đảm vượt qua gian lao thử thách bằng ý chí và niềm tin của mình:

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Lên thác xuống ghềnh

Không lo cực nhọc              

Hơn tất cả, người con phải biết tự hào với truyền thông tốt đẹp của quê hương, phải thật sự tin để vững bước vào đời.

Qua tất cả những gì người cha nói với con, có thể thấy đó là một người cha rất yêu thương con. Tình cảm người cha dành cho con thật thiết tha, trìu mến, người cha cũng dành cho con niềm tin tưởng mãnh liệt. Điểm lớn nhất mà cha truyền cho con là lòng tự hào, là sức sống mạnh mẽ, lòng yêu quê hương tha thiết, ý chí quyết tâm vươn lên trong cuộc sống và sự tự tin khi bước vào đời.

Đọc bài thơ, người đọc đã cảm nhận và thấu hiểu những tình cảm thiêng liêng của cha dành cho con cùng những ước mong rất giản dị nhưng sâu sắc. Từ đó, mỗi chúng ta phải luôn trân trọng những tình cảm của cha dành cho mình, không phụ lòng tin của cha và khắc ghi những gì cha dạy bảo, để thành công trong học tập, trong cuộc sống.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 4

Nếu như Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ dạt dào tình yêu con của người mẹ Tà-ôi, Con cò của Chế Lan Viên là sự che chở ấm áp của mẹ trên suốt đường đời con đi, thì Nói với con của Y Phương lại mang một màu sắc khác. Đó cũng là tình cảm gia đình, tình yêu con tha thiết nhưng đặc biệt hơn nó lại xuất phát từ một người cha. Cha gửi gắm vào đó những bài học về cuộc sống kì diệu của con, gửi vào đó những đức tính cao đẹp của con người quê hương và gửi vào đó tình yêu của không chỉ riêng cha mà của cả gia đình.

Có thể nói, Y Phương đã mang vào trong tác phẩm của mình một cái gì đó đậm chất dân tộc miền núi. Những hình ảnh mà tác giả sử dụng không phải là những chi tiết đơn thuần mà nó mang ý nghĩa biểu tượng cao, giản dị nhưng sâu sắc. Từ những hình ảnh có ý nghĩa tượng trưng ấy, Y Phương bộc lộ tình yêu của người cha và những lời nhắn nhủ với con trong tương lai. Nếu như coi đó là những phép ẩn dụ thì xuyên suốt bài thơ là những phép ẩn dụ như thế; nếu như coi đó là những dặc sắc nghệ thuật thì Nói với con đã để lại dấu ấn trong lòng người đọc bằng những điểm nhấn tinh tế.

Ngay từ nhan đề Nói với con, người đọc đã có thể nhận thấy một tình cảm  thiêng liêng, ấm áp và gần gũi. Đó chính là tình yêu thương của cha mẹ và sự đùm bọc của quê hương. Cha nói với con như đang dang tay chở che cho từng bước đi của con. Tác giả không đặt một nhan đề nào đó mang ý nghĩa khái quát như Lời nhắn nhủ cho con phải chăng là có dụng ý? Nói với con thể hiện sự giản dị bởi nó như một lời tâm sự, một lời nhắc nhở mà không mang ý nghĩa nặng nề. Cũng có thể hình dung ra như khi con chạy nhảy, nô đùa, cha nói với con rằng: Chơi cẩn thận kẻo ngã. Và cứ mỗi khi con chơi, cha lại nhắc nhở như thế. Con sẽ hiểu rằng cha thương con, yêu con và luôn lo lắng cho con. Cũng thật vậy, khi đi vào sâu trong tác phẩm:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

  Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

 Từ khi con sinh ra, cha mẹ luôn dõi theo từng ngày tháng con lớn khôn. Bởi thế mà dân ta vẫn truyền nhau câu nói: Ba tháng biết lẫy, bẩy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi. Mỗi bước đi của con đều có cha mẹ ở bên dìu dắt; mỗi tiếng cười, tiếng nói từ khi biết hóng chuyện, bập bẹ gọi mẹ, gọi bà đều có cha mẹ động viên khuyên khích. Cũng như trong cuộc sống, không cha mẹ nào lại không mong con mau biết nói, để trò chuyện cho vui nhà vui cửa, không cha mẹ nào lại không mong muốn con của mình luôn nở thắm nụ cười trên môi. Đó chính là tình yêu của cha chứa chan trong những vần thơ. Và những vần thơ ấy cha còn muốn con biết rằng:

Người đồng minh yêu lắm con ơi

Đan lờ cài nan hoa

 Vách nhà ken câu hát Rừng cho hoa

Con đường cho những tấm lòng

 Cha muốn con hiểu rằng, bên con không chỉ có tình yêu thương của cha mẹ mà còn có sự đùm bọc chở che của quê hương, làng xóm. Ba động từ đan, cài, ken thể hiện sự đoàn kết gắn bó của quê hương. Không chỉ con người, mà tất cả những gì của quê hương yêu dấu cũng chính là những mái nhà ấm áp của con. Rừng cho hoa trái ngát thơm, trên con đường con đi, cũng sẽ có những tấm lòng của quê hương rộng mở vỗ về con. Có thể thấy, tình cảm cha gửi gắm vào trong thơ mạnh mẽ, thiêng liêng và vô cùng rộng lớn. Cha cũng muốn con biết rằng những tháng ngày của cả gia đình cùng ngọn lửa cháy bỏng của tình yêu là nhửng tháng ngày hạnh phúc nhất trên đời. Bởi

Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới

Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.

Có rất nhiều cách để thể hiện tình yêu con nhưng người cha trong Nói với con lại thể hiện một cách giản dị nhưng dạt dào xúc cảm và ý nghĩa như thế. Tình yêu ấy, sự đùm bọc, chở che ấy là của cha, của mẹ, của quê hương tha thiết của con.

Cha không chỉ muốn nói với con, muốn con hiểu những tình cảm thiêng liêng mà cha còn muôn để con thấy những đức tính cao đẹp của người đồng mình, để từ đó khắc sâu trong con lời nhắn nhủ từ chính tấm lòng của cha. Người đồng mình là những con người thế nào? Người đồng mình là những con người thô sơ da thịt, những con người tự đục đá kê cao quê hương và quê hương thì đẹp đẽ với những truyền thống dân tộc. Những con người của quê hương ấy được cha ca ngợi cùng những đức tính đáng trân trọng. Họ không buồn trước những thử thách khó khăn cao như núi; họ không nản dù phải đi trên những con đường xa tít để tới nơi tận cùng của chiến thắng; hình dáng của họ có thể bé nhỏ nhưng sâu trong cái bé nhỏ của tầm vóc ấy là ý chí, nghị lực, là một con người không hề nhỏ bé. Những con người của quê hương luôn hướng về những điều tốt đẹp, những truyền thống từ muôn đời này. Người đồng mình là vậy, lớn lao và đẹp đẽ là vậy. Hình ảnh ấy được thể hiện rất sinh động và chân thực. Nhưng phải chăng những đức tính của con người quê hương miền núi nhiều khổ cực chỉ được cha nói với con với mục đích đơn giản là để thấy và để biết? Nếu dừng lại ở đó thì cũng giống như cha chỉ nhắc nhở con chơi đùa cẩn thận kẻo ngã có một vài lần mà không dõi theo con trong suốt trò chơi. Nhưng, điều đã được khẳng định và luôn tồn tại đó là: cha yêu con và luôn dõi theo từng bước con đi. Vì thế cha đã nhắn nhủ con, nhắc nhở con về bài học cuộc sống:

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Qua những đức tính của con, quê hương cao đẹp là thế, hiên ngang là thế, cha muốn con sống sao cho xứng đáng với quê hương. Cha hi vọng con sẽ vượt qua thác ghềnh dẫu có hiểm trở, dẫu có cheo leo; cha hi vọng con sẽ đứng vững trước cái nghèo đói để chống chọi và vươn lên. Và ở bất cứ việc gì con làm, con hãy sống, hãy tự tin bước đi không ngừng như những con sông, con suối mãi chảy mang theo những dòng nước mát trong lành. Những dòng nước ấy, cha muốn ý chí của con sẽ như thế, cha mong nghị lực của con sẽ dồi dào như thế. Và qua truyền thống của những con người quê hương, những con người mạnh mẽ, khoáng đạt, cha muốn nhắc nhở con hãy tự hào về những truyền thông quê hương để sống có nghĩa có tình, thuỷ chung với quê hương. Lời nhắn nhủ xuất phát từ tình cảm yêu thương trìu mến thiết tha, niềm tin tưởng của cha. Cha yêu con, mong con vượt qua những thử thách của cuộc đời cùng sự bền bỉ, cố gắng vươn lên, cùng những tấm gương mà truyền thống của quê hương là tấm gương sáng nhất.

Như vậy, từ những đức tính và truyền thống đáng tự hào của người đồng mình, cha đã nhắc nhở con bài học sâu sắc và ý nghĩa của cuộc sống.

Ở bất kì mọi thời đại, bất kì mọi hoàn cảnh, tình cảm mà cha mẹ dành cho con, gia đình và quê hương dành cho con là đều cao cả và thiêng liêng. Người cha trong Nói với con. của Y Phương cũng vậy. Đó là tình yêu, là niềm hi vọng vào con. Bài thơ mang tình cảm dạt dào và tha thiết nhưng cũng rất mạnh mẽ như hình tượng người cha trong mỗi con người, những lời nhắn nhủ của người cha với con mình cũng chính là lời nhắn nhủ mà người cha nào cũng mong con không bao giờ quên trên con đường đời đầy thử thách và gian lao.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 5

Đối với mỗi người, hình ảnh người cha luôn là một hình ảnh rất thân quen. Cha là người thầy dạy cho con những bước đi đầu tiên, những bài học đầu tiên trong cuộc sống. Cha là người cho con niềm tin, lòng dũng cảm mỗi khi con gặp khó khăn, vất vả. Bằng cách nói giàu hình ảnh cụ thể, mộc mạc mà có tính khái quát, vẫn giàu chất thơ, bài thơ Nói với con của tác giả Y Phương đã gợi về cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người và sức sống mạnh mẽ, bền bỉ của quê hương mình, đồng thời thể hiện tình cảm cha con rất sâu sắc.

Bài thơ như một lời nhắn nhủ tâm tình của người cha với người con, đồng thời cũng là bài học đầu đời cha dành cho con. Người cha đã gợi lên cho con rằng con lớn lên trong tình yêu thương, sự đùm bọc của cha mẹ, của quê hương, từ đó thể hiện những đức tính cao đẹp của người đồng mình và những lời nhắn gửi đầy tình yêu thương trìu mến của mình cho con.

Ngay từ những câu đầu của bài thơ, tác giả đã gợi lên một không khí gia đình rất đầm ấm, quấn quýt từ bước đi, lời nói cho đến tiếng cười:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

Người cha đã nói với con những lời nói rất ấm áp, những lời động viên, khích lệ ngay từ những bước đi đầu tiên của con. Trong suốt quãng thời gian con tập đi luôn có sự đồng hành của cha, mẹ. Cha mẹ đã dìu dắt, nâng dỡ con từ những bước chân đầu tiên. Cha mẹ là nguồn động viên, an ủi, cổ vũ lớn lao nhất. Cha mẹ luôn ở bên con, là chỗ dựa, là nơi con tìm về để tiếp thêm niềm tin khi gặp khó khăn, vấp ngã. Những thành công đầu tiên của con được đón nhận bởi cha mẹ, được chúc mừng bằng tiếng cười của mẹ, bằng giọng nói của cha. Con lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, trong lời dạy dỗ, chỉ bảo ân cần của cha, trong giọng nói, nụ cười hiền dịu, ấm áp của mẹ. Con lớn lên trong sự đùm bọc của quê hương, trong cuộc sống lao động miệt mài, cần cù vui tươi của những người dân quê. Con còn sống trong sự ôm ấp của núi rừng. Núi rừng che chắn, bảo vệ cho ngôi làng con ở, đang cho con những gì đẹp đẽ, quý báu nhất, cho con những bông hoa rừng đầy sắc hương. Con lớn lên trong sự đùm bọc của quê hương. Trên bước đường con đi có sự ủng hộ, giúp đỡ của những người cùng làng không chỉ có cha dạy cho con những bài học mà những người đồng mình còn dạy cho con biết lao động. Họ dạy con lao dộng là vô cùng cần thiết, lao động gắn với cuộc sống của con và lao động cho con niềm vui. Thành quả lao động do tự tay con làm nên sẽ mang lại cho con niềm vui bởi nó mang lòng nhiệt tình của con cũng như sống trong ngói nhà do tự tay mình dựng. Những người đồng mình cảm thấy gắn bó, thân thiết hơn bởi họ không chỉ dựng nhà bằng gỗ, bằng tranh mà dựng bằng cả tấm lòng, ken vào vách nhà những câu hát, câu ca của quê hương.

Không chỉ gợi cho con về nguồn sinh dưỡng, cha còn nói với con về những đức tính cao đẹp của người đồng mình. Đó là lòng yêu lao động, hăng say lao động với cả tấm lòng. Đó là sức sống bền bỉ, mạnh mẽ, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ:

Người đồng mình thương lắm con ơi

Cao đo nỗi buồn

Xa nuôi chí lớn

Dùng những từ ngữ rất mạnh mẽ như cao, xa, lớn, tác giả muốn nhấn mạnh cuộc sống khoáng đạt, mạnh mẽ của những người đồng mình. Những người đồng mình dù khó khăn, đói nghèo còn nhiều nhưng không nhụt chí, ý chí của họ vẫn rất vững chắc, kiên cường:

Người đồng mình thô sơ da thịt

Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con

Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương

Còn quê hương thì là phong tục

Những người đồng mình vượt qua vất vả để bám trụ lấy quê hương. Bằng cuộc sống lao động không mệt mỏi, họ xây dựng quê hương với những truyền thống cao đẹp. Những người đồng mình mộc mạc, thẳng thắn nhưng giàu chí khí, niềm tin… Người cha đã kể với con về quê hương với cảm xúc rất tự hào.

Tình cảm của người cha dành cho con rất thiết tha, trìu mến. Tình cảm này bộc lộ tự nhiên, chân thực qua những lời nhắn gửi của cha cho con. Người cha muốn con sống phải có nghĩa tình, thuỷ chung với quê hương, biết chấp nhận những khó khăn, vất vả để có thể:

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

 Lên thác xuống ghềnh

 Không lo cực nhọc

Người cha mong cho con mình sống ngay thẳng, trong sạch, sống với ý chí, niềm tin để vững vàng vượt, qua mọi thử thách khó khăn. Người cha mong cho con sống phải luôn tin vào khả năng của mình, tin tưởng vào bản thân. Có như vậy, con mới có thể thành công, mới không thua kém ai. Người cha đã nói với con bằng tất cả lòng yêu thương của mình, nói với con những điều từ đáy lòng mình. Điều lớn nhất người cha đả truyền dạy cho con chính là niềm tự tin vào bản thân và lòng tự hào với sức sống mạnh mẽ, bền bỉ, với truyền thống của quê hương.

Bài thơ nhắc nhở chúng ta về tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương, của dân tộc. Qua lời nói với con, ta phần nào hiểu rõ hơn, cảm nhận sâu sắc hơn những tình cảm của người cha dành cho con. Những bài học mà người cha trong bài thơ nói với con có lẽ là những bài học mà bất kì người cha nào cũng muốn dạy cho con mình. Và những bài học giản dị, mộc mạc đó có lẽ sẽ theo con suốt trên chặng đường đời, bài học của cha – bài học đầy ý nghĩa sâu sắc.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 6

Trong nền văn học Việt Nam từ xưa đến nay, có rất nhiều tác phẩm hay viết về tình cha con. Nhà thơ Y Phương cũng đã có một bài thơ hay nói về tình cha con, đó là bài Nói với con. Bài thơ đã thể hiện rõ nét được những cảm xúc, mong muốn của người cha dành cho người con, qua đó thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương.

Những lời thơ trong bài thơ Nói với con gợi cho ta nhớ về cội nguồn sinh dưỡng của mỗi người, gợi về sức sống mạnh mẽ, bền bỉ của quê hương. Con được lớn lên trong tình yêu thương của cha, mẹ và trong cuộc sống lao động của quê hương. Mỗi câu thơ trong bài như chính lời nói của người cha nhắc nhở con phải nhớ đến những gì mà quê hương đã làm cho con, phải nhớ đến đức tính cao đẹp của người đồng mình và hơn nữa là phải có sức mạnh bền bỉ, tự biết vươn lên của cuộc sống.

Tình yêu thương của cha mẹ, sự đùm bọc của quê hương đối với con là vô cùng to lớn:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

Bốn câu thơ này đã thể hiện được phần nào tình cảm yêu thương của cha mẹ dành cho con. Người con lớn lên trong sự yêu thương, nâng đỡ, đùm bọc của cha mẹ. Cha mẹ luôn dành cho con những tình cảm nồng ấm nhất. Mỗi bước đi, tiếng nói, tiếng cười của con đều được cha mẹ đón nhận. Con lớn lên trong cuộc sống lao động, trong thiên nhiên thơ mộng, nghĩa tình của quê hương. Con gắn bó với đan, với cài, ken từ nhỏ đến lớn. Thiên nhiên và quê hương đã nâng đỡ tâm hồn, sự sống cứa con, giúp con trưởng thành. Mai sau, khi con khôn lớn, khi con bước đi trên đường đời thì cha mẹ và quê hương vẫn sẽ luôn ở bên con, giúp đỡ cho con, giúp con vững bước trong tương lai. Cha mẹ, quê hương đã dành cho con mọi tình cảm đẹp đẽ nhất.

Qua khổ thơ thứ hai, người cha muốn nói cho con biết được những đức tính cao đẹp của người đồng mình. Người đồng mình Cao đo nỗi buồn – Xa nuôi chí lớn. Tuy cuộc sống vất vả nhưng họ bền bỉ gắn bó với quê hương Người đồng mình mộc mạc, giàu chí khí, niềm tin và ý chí mạnh mẽ. Bằng sự lao động cần cù của chính mình, họ đã làm nên phong tục, tập quán tốt đẹp. Người đồng mình sống nghĩa tình, thuỷ chung với quê hương. Họ biết chấp nhận, vượt qua gian lao thử thách bằng ý chí, niềm tin của chính mình. Con cần phải tự hào với truyền thống quê hương, tự tin vững bước trên đường đời:

Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Lên thác xuống ghềnh

Không lo cực nhọc

Đây chính là những mong muốn, tình cảm của người cha đối với con. Cha dành cho con tình yêu thương trìu mến, thiết tha, niềm tin tưởng. Cha mong muốn cho con dù con có ở đâu, như thế nào thì con cũng phải biết vươn lên. Con hãy cứ vững bước tiến lên bởi đằng sau con luôn có cha, cha sẽ nâng đỡ con mỗi khi con ngã; giúp đỡ con mỗi khi con gặp khó khăn. Cha muốn con sống như sông như suối, cho dù đi đâu, gặp phải điều gì thì cũng không lo lực nhọc, phải có ý chí, quyết tâm tiến lên, tiếp tục bước đi trên con đường đời, tương lai đang chờ con ở phía trước:

Con ơi tuy thô sơ da thịt                                                  

Lên đường

Không bao giờ được nhỏ bé Nghe con.

Điều lớn lao nhất mà người cha muốn truyền cho con chính là lòng tự hào với sức sống mạnh mẽ, bền bỉ, với truyền thống cao đẹp, tự tin khi bước vào đời.

Cha mẹ là những người dành cho con những tình cảm thiêng liêng, đẹp đẽ nhất. Đặc biệt là cha, cha đã dành cho con sức sống bền bỉ, sự tự tin trong cuộc sống, ý chí vươn lên mỗi khi gặp khó khăn. Bài thơ đã giúp ta hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi, gợi nhắc tình cảm gắn bó với truyền thống, với quê hương.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 7

Trong cuộc sống luôn tồn tại những tình cảm thiêng liêng, cao quý. Một trong những tình cảm đó chính là tình cảm cha con. Nhà thơ Y Phương đã viết tác phẩm Nói với con để thể hiện những nét rất riêng của dân tộc miền núi.

Điều đầu tiên ta cảm nhận được khi đọc tác phẩm là một giọng thơ, một cách nói, diễn tả của người miền núi rất mộc mạc, chân thực mà sâu sắc. Giọng điệu ấy có một sức gợi tả mạnh mẽ khiến cho mỗi người đọc luôn hiểu được lời nói của tác giả bằng tâm hồn, cảm xúc của chính họ. Khi đọc tác phẩm, chúng ta nhận ra một tình cảm gia đình ấm cúng, sự ca ngợi những truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ và một vẻ đẹp tâm hổn cùng tình yêu quê hương tha thiết. Chính điều ấy cũng khiến cho tác phẩm này trở nên đặc biệt hơn. Nó không chỉ thể hiện một khía cạnh, mà còn là những điều thiêng liêng, cau quý trong cuộc sống. Lời thơ ấy dường như đã được viết nên bằng tình yêu của người cha, tình yêu của một con người đối với quê hương, đất nước.

Con đã lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, trong sự đùm bọc của quê hương, đất nước. Và rồi những câu thơ lại hiện lên:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

 Một bước chạm tiếng nói

 Hai bước tới tiếng cười

Bốn câu thơ là những lời cha nói cho con về một tình cảm gia đình ấm cúng và thiêng liêng. Trong đó có tình yêu, sự nâng đỡ mà cha mẹ dành cho con, có sự quấn quýt của một gia đình. Tất cả đã tạo dựng nên một không khí gia đình tràn ngập tiếng cười hạnh phúc mà mộc mạc. Người cha đã gợi cho con nhớ về cội nguồn sinh dưỡng, nhớ tới bước đi đầu tiên. Không chỉ có vậy, người con còn lớn lên trong cuộc sống lao động, trong thiên nhiên thơ mộngvà trong nghĩa tình của quê hương:

Người đồng mình yêu lắm con ơi

 Đan lờ cài nan hoa

Vách nhà ken câu hát

 Rừng cho hoa

Con đường cho những tiếng cười

Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới

Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời

Con đã lớn trong cuộc sống cộng đồng, với cuộc sống lao động, với lời ca tiếng hát. Con còn lớn lên trong thiên nhiên thơ mộng, có hoa, có cảnh, có những con người giản dị mà thân thương. Tất cả đã che chở, đùm bọc lấy cuộc sống, tuổi thơ của con. Đan, cài, ken có vẻ như những động từ ấy còn gợi lên sự gắn bó quấn quýt của quê hương với con. Và chúng ta có thể hiểu được ý của cha: cha gợi lại trong con về cội nguồn, về quê hương đất nước để từ đó con biết yêu thương, trân trọng và gìn giữ những tình cảm gia đình, những khung cảnh của quê hương. Y Phương đã không nói ra những điều mà ông muốn những người đọc cảm nhận chúng bằng tâm hồn thơ của chính mình.

Không chỉ có vậy, khi đến với những dòng thơ tiếp theo của bài, chúng ta lại cảm nhận thêm những cảm xúc mới. Tác giả lại mang đến cách hiểu về đức tính cao đẹp của người đồng mình và những mong ước của cha với con:

Người đồng mình thương lắm con ơi

Cao đo nỗi buồn

Xa nuôi chí lớn

Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Lên thác xuống ghềnh

Không lo cực nhọc

Đó chính là những mong ước, những lời nhắc nhở chân tình mà cha đang nói với con. Cha muốn con phải biết vươn lên trong cuộc sống, trong khó khăn gian khổ. Cha muốn con biết yêu quý quê hương, vượt qua mọi thử thách bằng ý chí và nghị lực của chính mình như truyền thống của người đồng mình. Con còn phải trở thành người sống có nghĩa, có tình, phải thuỷ chung, tự hào về quê hương. Cha muốn trông thấy con vững bước trong cuộc sống bằng sự tự tin vào chính bản thân.

Người đồng mình thô sơ da thịt

Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con

Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương

Còn quê hương thì làm phong tục

Cha cho con hiểu và thấy sự khoáng đạt, bền bỉ của dân tộc trong cuộc sống. Thấy được sức sống mạnh mẽ và truyền thống cao đẹp của quê hương. Bằng sự cần cù, mạnh mẽ, họ đã tạo nên quê hương để rồi từ đó con luôn phải tự hào về quê hương, dân tộc, truyền thống của chính bản thân mình.

Bài thơ như lời nói của cha với con nhưng qua những lời nói ấy, người đọc lại hiểu được những điều thực sự ý nghĩa trong cuộc sống. Nội dung bài thơ là sự mộc mạc, giản dị. Nó tràn ngập tình yêu thương mà cha dành cho con. Để từ đó, khi đọc tác phẩm ta luôn cảm nhận thấy trong tâm hồn những điều thú vị khó tả.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 8

Nhà thơ Y Phương sinh năm 1948, là người dân tộc Tày, quê ở huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng. Nói đến ông, chúng ta không thể không nhắc đến bài thơ Nói với con. Bài thơ là một lời tâm sự của cha đối với đứa con của mình.

Đọc bài thơ, ta thấy được qua lời nói với con, nhà thơ muốn thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương, dân tộc mình. Hơn nữa bài thơ còn giúp người đọc hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi, gợi nhắc tình cảm gắn bó với truyền thống, với quê hương và ý chí vươn lên trong cuộc sống. Bài thơ nói về tình yêu thương, sự chăm sóc của cha mẹ, sự chở che đùm bọc của quê hương đối với con. Bài thơ còn cho ta thấy những đức tính cao đẹp của người đồng mình và những lời nhắc nhở, mong ước của người cha.

Tình yêu thương của cha mẹ và sự đùm bọc của quê hương đối với con được thể hiện rõ qua khổ thơ thứ nhất:

  Chân phải bước tới cha

 Chân trái bước tới mẹ

   Một bước chạm tiếng nói

 Hai bước tới tiếng cười

 Bốn câu thơ đầu đã cho thấy người con được lớn lên từng ngày trong sự yêu thương, nâng đỡ của cha mẹ. Cha mẹ luôn ở bên cạnh che chở cho nó, một bước tới cha, rồi một bước lại tới mẹ. Cả bốn câu thơ đã tạo nên một không khí gia đình đầm ấm, quấn quýt tràn đầy niềm vui với từng bước đi, từng tiếng nói tiếng cười. Và cũng qua đó, người cha gợi cho con nhớ về cội nguồn sinh dưỡng. Con không chỉ lớn lên trong tình yêu thương, chăm sóc của cha mẹ mà còn lớn lên trong tình cảm trong cuộc sống lao động, trong thiên nhiên thơ mộng, trong nghĩa tình của quê hương:

Người đồng mình yêu lắm con ơi

Đan lờ cài nan hoa

 Vách nhà ken câu hát

Người con được lớn lên trong cuộc sống cộng đồng, trong cuộc sống lao động qua những hình ảnh: đan lờ cài nan hoa, vách nhà ken câu hát. Câu thơ vừa miêu tả động tác, vừa diễn tả sự gắn bó, quấn quýt. Qua đó ta thấy được: quê hương cho người con tình yêu thương, cho nó một cuộc sống lao động vui vẻ, cần cù.

Rừng cho hoa

Con đường cho những tấm lòng

Con lớn lên trong cảnh thiên nhiên thơ mộng của núi rừng. Thiên nhiên đã che chở cho con. Cả đoạn thơ là một lời tâm sự của người cha dành cho con.

Không chỉ có vậy, bài thơ còn nói lên những đức tính cao đẹp của người đồng mình và lời nhắc nhở, mong ước của người cha: .

Người đồng mình thương lắm con ơi

Cao đo nỗi buồn

Xa nuôi chí lớn

Câu thơ cho ta thấy một cuộc sống vất vả nhưng mạnh mẽ, khoáng đạt, bền bỉ. Câu thơ cũng nói lên một cuộc sống gắn bó quê hương tuy còn cực nhọc, đói nghèo: Người đồng mình thô sơ da thịt

Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con.

Người đồng mình là những người mộc mạc, giản dị nhưng là những người giàu chí khí, giàu niềm tin:

Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương

 Còn quê hương thì làm phong tục

Người đồng minh bằng sự lao động cần cù đã làm nên quê hương với những phong tục, truyền thống tốt đẹp. Thông qua những đức tính cao đẹp của người đồng mình, người cha muốn nhắc nhở con:

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

 Lên thác xuống ghềnh

 Không lo cực nhọc

Và:

Con ơi tuy thô sơ da thịt

Lên đường

Không bao giờ được nhỏ bé Nghe con.

Người cha muốn nhắc nhở con phải sống có nghĩa, có tình, thuỷ chung với quê hương, biết chấp nhận, biết vượt qua gian lao, thử thách bằng ý chí và niềm tin của mình. Người con phải biết tự hào với truyến thống của quê hương, cần tự tin để vững bước trên đường đời. Thông qua những lời nhắc nhở, tình cảm của cha dành cho con là tính yêu thương trìu mến, thiết tha và niềm tin tưởng của người cha qua lời nói với con. Đồng thời người cha muốn truyền cho con lòng tự hào với sức sống mạnh mẽ, bền bỉ với truyền thống cao đẹp của quê hương và niềm tự tin khi bước vào đời.

Qua bài thơ Nói với con, tác giả đã cho chúng ta một bài học về đường đời, về lối sống của một con người. Tuy chỉ là những lời mộc mạc nhưng lại rất chân tình và thấm thía sâu trong lòng người đọc.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 9

Trong nền văn học Việt Nam từ xưa đến nay, có rất nhiều tác phẩm hay viết về tình cha con. Nhà thơ Y Phương cũng đã có một bài thơ hay nói về tình cha con, đó là bài Nói với con. Bài thơ đã thể hiện rõ nét được những cảm xúc, mong muốn của người cha dành cho người con, qua đó thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương.

Những lời thơ trong bài thơ Nói với con gợi cho ta nhớ về cội nguồn sinh dưỡng của mỗi người, gợi về sức sống mạnh mẽ, bền bỉ của quê hương. Con được lớn lên trong tình yêu thương của cha, mẹ và trong cuộc sống lao động của quê hương. Mỗi câu thơ trong bài như chính lời nói của người cha nhắc nhở con phải nhớ đến những gì mà quê hương đã làm cho con, phải nhớ đến đức tính cao đẹp của người đồng mình và hơn nữa là phải có sức mạnh bền bỉ, tự biết vươn lên của cuộc sống.

Tình yêu thương của cha mẹ, sự đùm bọc của quê hương đối với con là vô cùng to lớn:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

Bốn câu thơ này đã thể hiện được phần nào tình cảm yêu thương của cha mẹ dành cho con. Người con lớn lên trong sự yêu thương, nâng đỡ, đùm bọc của cha mẹ. Cha mẹ luôn dành cho con những tình cảm nồng ấm nhất. Mỗi bước đi, tiếng nói, tiếng cười của con đều được cha mẹ đón nhận. Con lớn lên trong cuộc sống lao động, trong thiên nhiên thơ mộng, nghĩa tình của quê hương. Con gắn bó với đan, với cài, ken từ nhỏ đến lớn. Thiên nhiên và quê hương đã nâng đỡ tâm hồn, sự sống của con, giúp con trưởng thành. Mai sau, khi con khôn lớn, khi con bước đi trên đường đời thì cha mẹ và quê hương vẫn sẽ luôn ở bên con, giúp đỡ cho con, giúp con vững bước trong tương lai. Cha mẹ, quê hương đã dành cho con mọi tình cảm đẹp đẽ nhất.

Qua khổ thơ thứ hai, người cha muốn nói cho con biết được những đức tính cao đẹp của người đồng minh. Người đồng mình Cao đo nỗi buồn – Xa nuôi chí lớn. Tuy cuộc sống vất vả nhưng họ bền bỉ gắn bó với quê hương Người đồng mình mộc mạc, giàu chí khí, niềm tin và ý chí mạnh mẽ. Bằng sự lao động cần cù của chính mình, họ đã làm nên phong tục, tập quán tốt đẹp. Người đồng mình sống nghĩa tình, thuỷ chung với quê hương. Họ biết chấp nhận, vượt qua gian lao thử thách bằng ý chí, niềm tin của chính mình. Con cần phải tự hào với truyền thống quê hương, tự tin vững bước trên đường đời:

Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trong thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Lên thác xuống ghềnh

Không lo cực nhọc

Đây chính là những mong muốn, tình cảm của người cha đối với con. Cha dành cho con tình yêu thương trìu mến, thiết tha, niềm tin tưởng. Cha mong muốn cho con dù con có ở đâu, như thế nào thì con cũng phải biết vươn lên. Con hãy cứ vững bước tiến lên bởi đằng sau con luôn có cha, cha sẽ nâng đỡ con mỗi khi con ngã; giúp đỡ con mỗi khi con gặp khó khăn. Cha muốn con sống như sông như suối, cho dù đi đâu, gặp phải điều gì thì cũng không lo lực nhọc, phải có ý chí, quyết tâm tiến lên, tiếp tục bước đi trên con đường đời, tương lai đang chờ con ở phía trước:

Con ơi tuy thô sơ da thịt

Lên đường

Không bao giờ được nhỏ bé Nghe con.

Điều lớn lao nhất mà người cha muốn truyền cho con chính là lòng tự hào với sức sống mạnh mẽ, bền bỉ, với truyền thống cao đẹp, tự tin khi bước vào đời.

Cha mẹ là những người dành cho con những tình cảm thiêng liêng, đẹp đẽ nhất. Đặc biệt là cha, cha đã dành cho con sức sống bền bỉ, sự tự tin trong cuộc sống, ý chí vươn lên mỗi khi gặp khó khăn. Bài thơ đã giúp ta hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi, gợi nhắc tình cảm gắn bó với truyền thống, với quê hương.

Bình luận bài thơ Nói với con của Y Phương – Bài làm 10

Nếu như Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ dạt dào tình yêu con của người mẹ Tà-ôi, Con cò của Chế Lan Viên là sự che ch

0