Bài văn rất hay miêu tả một đem trắng sáng ở quê
Đề bài: Em đã có lần ngắm một đem trăng sáng ở thôn quê, hãy tả cảnh ấy. ''Trong xóm, hầu hết mọi nhà đều tụ họp ngoài sân. Người lớn thì hóng mát, ngắm trăng, mấy chị thì đan võng, dệt chiếu, sàng gạo, vừa cười cười nói nói vui vẻ. Trẻ con nô đùa, cút bắt...'' Bài làm Những ...
Đề bài: Em đã có lần ngắm một đem trăng sáng ở thôn quê, hãy tả cảnh ấy. ''Trong xóm, hầu hết mọi nhà đều tụ họp ngoài sân. Người lớn thì hóng mát, ngắm trăng, mấy chị thì đan võng, dệt chiếu, sàng gạo, vừa cười cười nói nói vui vẻ. Trẻ con nô đùa, cút bắt...''
Bài làm
Những ngày sống ở quê nội, em thường được ngắm cảnh những đêm trăng sáng. Nhưng em nhớ mãi hình ảnh đẹp đẽ, đầy thơ mộng của đêm trăng vào ngày rằm tháng giêng năm nội em tròn sáu mươi tuổi.
Ngay khi ánh nắng chiều vừa tắt, bóng tối nhập nhoạng đã lan tràn khắp nơi. Màn đêm mỗi lúc một đen đậm, phủ trùm muôn vật, cây cối trong vườn nhà chỉ còn là những hình ảnh đen sì kì quái. Nhà nhà leo lét ánh đèn. Ngoài đồng, đom đóm lập lòe, đàn muỗi bắt đầu vo ve.
Nửa giờ sau, chân trời phương đông ửng sáng. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Trăng mọc từ lúc nào! Mặt trăng tròn vành vạnh và óng ánh ánh vàng như chiếc đĩa bạc to. Một lúc sau, trăng nhô lên khỏi rặng cây lờ mờ đen ở chân trời xa tắp. Để rồi sau đó, trăng lấp ló trên ngọn tre già.
Bầu trời bây giờ trong vắt. Hàng trăm đốm sao rải trên nền trời lam nhạt. Dừ ánh trăng làm cho xóa nhòa, chúng vẫn còn long lanh như những viên ngọc quí. Mây trắng lững lò' trôi trên bầu trời xanh thăm thẳm. Thỉnh thoảng mây lại che khuất chị Hằng Nga kiều diễm.
Trăng tỏa ánh sáng dìu dịu, nhuộm vàng ruộng đồng, thôn xóm, làng mạc. Cạnh nhà em dòng sông long lanh, gợn sóng lăn tăn như hàng trăm con rồng vàng đang lượn múa. Phía trước, mặt hồ lấp lánh tấm gương bạc. Kia mái nhà tòn phản chiếu bóng trăng óng ánh. Ánh vàng còn phết lên những tấm cỏ xanh, vườn rau sau nhà. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những vầng đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, gió hiu hiu thổi, cỏ cây lay động xào xạc. Những bóng đen của cây cối lắc lư, thay dạng đổi hình như những “bóng ma” chập chờn.
Trong xóm, hầu hết mọi nhà đều tụ họp ngoài sân. Người lớn thì hóng mát, ngắm trăng, mấy chị thì đan võng, dệt chiếu, sàng gạo, vừa cười cười nói nói vui vẻ. Trẻ con nô đùa, cút bắt... Cả đến những chú chó cũng ra sân nằm hóng mát hoặc ra đường nhìn tới nhìn lui vào phía xa rồi cất tiếng sủa vu vơ.
Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Muôn vật say sưa tắm ánh trăng trong. Gió đồng lồng lộng thổi, thảm lúa xanh rập rờn, nhấp nhô như những làn sóng ngoài biển khơi xa. Nước bắt đầu lên trong các mương rãnh, chảy róc rách. Côn trùng đó đây cất tiếng kêu ri rỉ cỏ cây ngoài vườn lay động xào xạc.
Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch. Mọi người mọi vật như say sưa giấc ngủ êm đềm. Chỉ duy có loài côn trùng như ếch nhái, dế mèn thỉnh thoảng vẫn cất tiếng hòa âm một khúc nhạc muôn thuở về đêm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi sương mát dịu ru ngủ muôn loài. Em đánh một giấc ngon lành cho đến gần sáng. Khi em tỉnh giấc, ánh trăng đã nhợt nhạt hẳn đi nhường chỗ cho ánh bình minh ban mai tươi sáng.
Mọi vật sau một đêm tĩnh dưỡng, ngơi nghỉ dưới ánh trăng dịu hiền, giò' đây đều trỗi dậy, vui tươi hơn.
Đứng giữa đồng quê, ngắm cảnh trăng đẹp tuyệt vời và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, em cảm thấy tâm hồn lâng lâng sảng khoái. Em càng thấy yêu quê hương, thôn xóm của mình hơn.