Bài văn miêu tả về cơn dông rất hay.
Đề bài: Mùa hè thường có những cơn dông đến bất chợt. Em hay tả lại một cơn dông như thế Bài làm Trưa hè, mặt trời chói chang và gắt đặc hơi nóng. Anh nắng từ trên chụp xuống quyện cùng hơi nước bị nung hầm hập bốc lên từ các đám ruộng nổi váng phèn. Đằng ...
Đề bài: Mùa hè thường có những cơn dông đến bất chợt. Em hay tả lại một cơn dông như thế
Bài làm
Trưa hè, mặt trời chói chang và gắt đặc hơi nóng. Anh nắng từ trên chụp xuống quyện cùng hơi nước bị nung hầm hập bốc lên từ các đám ruộng nổi váng phèn.
Đằng đông, một mảng mây đen kịt, to và nặng lan tỏa khắp mọi phía. Gió nổi lên với nhịp độ ngày một tăng. Gió mang hơi nóng bao trùm mọi vật rồi nhanh chóng đẩy chúng biến đi. Lúc này, mảng mây trên bầu trời sâu hút dần to ra, biến dạng rất nhanh rồi bao trùm cả mặt đất.
Trên đồng, mọi người hôi hả thu dọn nông cụ, chạy vội vào các chòi gần đấy. Từng đợt sóng lúa rào rào khua vang từ đám này sang đám khác. Trên đường, cây cối nghiêng ngả, nhành lá như dựng đứng cả lên. Không thấy bóng dáng chim chóc đâu nữa, có lẽ chúng đã biết trước mà lẩn tránh đâu đó.
Đằng xa, một cơn xoáy xoắn ốc hình phễu to và đen mun di chuyển với tốc độ chóng mặt. Đến đâu đợt xoáy ấy cuốn hút tất cả các vật trong luồng chuyển động của nó đến đấy. Trong thân hình uốn éo đen sệt của cơn lốc có đủ thứ: lá cây nhiều như bướm, thân cành còn nguyên cả rễ của điên điển, lát, những bó mạ chưa kịp cấy, có luôn cả chiếc nón lá của ai đó để quên chưa kịp lấy. Tất cả những thứ ấy được xốc lên, kéo xuống như trò tung hứng của các diễn viên xiếc. Mưa bắt đầu rơi một cách thưa thớt nhưng nặng hạt.
Vài phút sau, gió có vẻ thấm mệt nên dịu dần rồi ngừng hẳn. Cơn lốc đã tự tan biến từ lúc nào không rõ, mây mỏng dần rồi tan hẳn, hé lộ ánh sáng hanh vàng. Mọi vật như bừng tỉnh sau cơn dông.