Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài "Sài Gòn tôi yêu" số 6 - 10 Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài "Sài Gòn tôi yêu" của Minh Hương hay nhất
Tác phẩm “Sài Gòn tôi yêu” là một trong những tùy bút hay của tác giả Minh Hương viết về Sài Gòn, ông đã viết tác phẩm vào tháng 12 năm 1990 và in trong tập “Nhớ Sài Gòn”. Tùy bút là dòng văn đầy thương nhớ, chứa đựng tình yêu tha thiết, chân thành và son sắt chung thủy của Minh ...
Tác phẩm “Sài Gòn tôi yêu” là một trong những tùy bút hay của tác giả Minh Hương viết về Sài Gòn, ông đã viết tác phẩm vào tháng 12 năm 1990 và in trong tập “Nhớ Sài Gòn”. Tùy bút là dòng văn đầy thương nhớ, chứa đựng tình yêu tha thiết, chân thành và son sắt chung thủy của Minh Hương đối với mảnh đất Sài Gòn.
Mở đầu, tác giả đã bộc lộ tình yêu nồng cháy của mình với Sài Gòn, thể hiện rõ nhất đó chính là điệp từ “tôi yêu” ở đầu mỗi câu văn nhắc đi nhắc lại như một bản tình ca, thể hiện tình yêu sôi sục, rộn rã cả nhà văn. Đối với Sài Gòn, Minh Hương yêu tất cả những gì thuộc về nó, tất cả mọi thứ của mảnh đất này, ngay cả những điều xấu xí và khó chấp nhận của nó.
Phát biểu cảm nghĩ về bài Sài Gòn tôi yêu của tác giả Minh HươngĐối với ông, từng hơi thở đều mang theo hương vị của Sài Gòn, tình yêu Sài Gòn đã ngấm vào da thịt và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của ông. “Tôi yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn…,Yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch…”.
Chính nhờ tình yêu ấy mà ông có cái cảm nhận thật nhạy cảm và tinh tế về thành phố Sài Gòn, nào là những giọt nắng “ngọt ngào”, nào là những buổi sáng “dịu ngọt”, nỗi nhớ thương của cơn gió lộng buổi chiều và những cơn mưa bất chợt của miền cận xích đạo.
Ông yêu mảnh đất này, yêu cả nhịp sống ồn ào và đa dạng nơi đây, yêu từng con phố, từng hàng cây xanh, yêu tất cả những điều bình dị, đơn sơ nhất đã tạo nên vẻ đẹp của thành phố Sài Gòn. Nói về con người ở Sài Gòn, Minh Hương cũng yêu tất cả con người ở đây, họ là những con người nhân hậu, bao dung như ánh mặt trời, luôn rộng mở vòng tay chào đón mọi người ở trăm nẻo đất nước, cùng nhau chung sống hòa hợp tạo nên một Sài Gòn phồn vinh, hoa lệ và nồng ấm. Và không thể kể đến các cô gái Sài Gòn, họ chính là những bông hoa đẹp đẽ nhất, tạo nên hương thơm và sắc thắm rực rỡ cho thành phố, nét đẹp của họ mang vẻ bình dị khiến bao người phải nhớ thương.
Khi nhớ về Sài Gòn, ta còn nhớ về những con người anh hùng đã hi sinh cả tuổi thanh xuân, tính mạng của mình vì bình yên tổ quốc. Minh Hương cũng bày tỏ bất bình khi thấy những con người phá hoại thiên nhiên, cảnh quan ngày một thay đổi, nhưng dù thế nào, cũng không thể làm thay đổi đi tình yêu nồng nhiệt, thắm thiết của ông với Sài Gòn: “Vậy đó mà tôi yêu Sài Gòn và yêu cả con người ở đây… Tôi ước mong mọi người nhất là các bạn trẻ, đều yêu Sài Gòn như tôi.
Trải qua bao nhiêu năm đất nước phát triển, Sài Gòn đã có nhiều đổi thay, tên gọi Sài Gòn cũng không còn nữa, thay vào đó là thành phố mang tên Bác – Hồ Chí Minh. Sài Gòn đã thay da đổi thịt trở thành một thành phố hiện đại, trung tâm kinh tế của cả nước. Qua tùy bút này của Minh Hương chúng ta đã cảm nhận được tình yêu thật nồng nàn và giản dị, tha thiết của ông đối với Sài Gòn.