31/03/2021, 15:31

Bài văn nghị luận về tầm quan trọng của sức khỏe đối với mỗi người số 4 - 7 Bài văn nghị luận về tầm quan trọng của sức khỏe đối với mỗi người (lớp 12) hay nhất

Có một quy luật “bất di bất dịch” của cuộc sống, đó là “sinh, lão, bệnh, tử”. Cho dù bạn là ai, bạn sinh ra trong hoàn cảnh nào, bạn giàu có hay không, bạn là tổng thống hay chỉ là một người đánh giày thì bạn cũng không thể nào sống ngoài quy luật này. Riêng với tôi, là một người đàn ...

Có một quy luật “bất di bất dịch” của cuộc sống, đó là “sinh, lão, bệnh, tử”. Cho dù bạn là ai, bạn sinh ra trong hoàn cảnh nào, bạn giàu có hay không, bạn là tổng thống hay chỉ là một người đánh giày thì bạn cũng không thể nào sống ngoài quy luật này. Riêng với tôi, là một người đàn ông đã bước sang tuổi 48, tôi cảm nhận rất rõ quy luật đó.


Tôi rất thích một câu chuyện, chuyện kể rằng: Có một chàng trai bị đuổi việc. Anh rất hoang mang và tìm đến một nhà thông thái. Anh trình bày: “Thưa ông, con vừa bị mất việc. Vậy theo ông con nên làm thế nào?”. Nhà thông thái liền hỏi “Con còn đi được không?”, “Dạ, được”. Nhà thông thái lại hỏi tiếp “Con còn nhìn thấy gì không?”, “Dạ, có”. “Con còn nghe được không?”, “Dạ, chắc chắn rồi”. “Vậy, con còn nói được không?”, “Dạ, ông thấy rồi còn gì”. Cho đến lúc này thì nhà thông thái chỉ vỗ vai chàng trai và kết luận “Vậy thì con chỉ mất việc mà thôi, có gì mà con phải lo sợ vậy!”.


Từ câu chuyện này, tôi mới nhận ra rằng những gì chúng ta đang có, chúng ta không hề biết quý trọng. Có rất nhiều thứ chúng ta đang có chúng ta cảm thấy bình thường thì đó lại đang là niềm khao khát của biết bao người khác. Một trong số những thứ quý giá nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho ta, đó chính là sức khỏe. Cứ mỗi lần phải đi thăm người ốm trong bệnh viện là tôi lại sờ lên đầu, lên chân, lên tay để xem mọi thứ của mình có còn nguyên vẹn hay không. Cứ mỗi lần đi viếng đám ma, tôi lại sờ lên ngực mình để xem tìm mình còn đập mạnh hay không. Nếu bạn có dịp vào phòng cấp cứu của bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) hay bệnh viện Chợ Rẫy (TP. Hồ Chí Minh), bạn sẽ có cảm nhận xem việc mình đang khỏe mạnh thực sự là có giá trị như thế nào.


Vào buổi sáng hay buổi chiều, mời bạn vào các công viên, bạn sẽ thấy “tắc đường”. Hàng ngàn người đang chen chúc trong những khoảng không nhỏ bé để luyện tập sức khỏe và hít thở những phân tử không khí trong lành và ít ỏi của thành phố đông đúc, nhộn nhịp và đầy khói bụi. Nếu có dịp, mời các bạn hãy vào thăm những trại dưỡng lão, bạn sẽ hình dung ra tương lai của mình. Bạn có bao giờ tưởng tượng ra con người mình sau 20 năm nữa, 30 năm nữa. Chúng ta sẽ là những cụ già còng lưng, đang bước những bước đi cực kỳ chậm rãi, có khi đang ngồi trên xe đẩy, ngước những ánh mắt nặng nề cùng với những tiếng thở nặng nề.


Giờ đây, khi ngồi viết những dòng chữ này, tôi đang tưởng tượng lại những năm tháng khi tôi mới chập chững bước vào đời khi mới mười tám đôi mươi. Ngày ấy chỉ với chiếc xe đạp lọc cọc, với những đồng lương bèo bọt của thời bao cấp nhưng lại với một sức trẻ, ước mơ và những tình cảm trong sáng trẻ trung. Đó chính là sức trẻ. Giờ đây, điều tôi mong ước nhất là cứ mỗi ngày chiều đến để được về nhà quây quần bên gia đình và chơi đùa với các con của mình. Nhà tôi ở trong một ngõ nhỏ của thành phố Hà Nội, bên cạnh của một trường tiểu học lâu đời. Cứ buổi chiều mấy bố con lại chạy sang sân trường, tôi lại được hòa mình trong tiếng nô đùa, tiếng hét của trẻ thơ, trong khi đó mình thì đi dạo, hít thở không khí trong lành của một không gian tuyệt diệu.


Cậu con trai đầu của tôi đã 12 tuổi nên có vẻ bắt đầu “người lớn”, nhưng tôi lại có thêm cậu con trai thứ hai mới hơn 3 tuổi. Rất nhiều niềm vui, hạnh phúc và cảm nhận của cuộc sống, vợ chồng tôi được hưởng từ tiếng cười và nô đùa của cậu con thứ hai. Nếu ai đó bước vào nhà tôi, họ có thể rất ngạc nhiên khi thấy những đứa con của tôi cứ liên tục lên tiếng “bố hâm điên”, bởi vì đó là những lúc tôi được nói những thứ linh tinh vô nghĩa, đó là lúc tôi bắt chước chính con của mình. Bởi vì tôi biết, cái mà tôi muốn nhất lúc này chính là tuổi trẻ, chính là sức trẻ thì tôi lại không thể nào có được, vậy thì tại sao mình lại không tìm cách “lừa” mình, cách tốt nhất chính là làm bạn của con thôi.


Một trong những quà tặng “thiên phú” dành cho con người đó chính là sức mạnh thể chất. Bạn không thể nào dùng thái độ hay ước muốn nào đó để thay cho quy luật giới hạn của cơ bắp. Bạn có thể có những sức mạnh của tinh thần nhưng cũng có lúc tinh thần không thể điều khiển được cơ bắp hay những hệ thống đang vận hành cơ thể của chúng ta. Tôi nghĩ rằng để thực sự khỏe mạnh, tinh thần ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe của chúng ta. Nếu bạn thường xuyên lo lắng hoặc suy nghĩ tiêu cực, đó là cách hủy hoại sức khỏe của mình nhanh nhất. Nếu bạn quá lạm dụng sức khỏe của mình để thức đêm nhiều hơn, thỏa mãn thú vui trước mắt nhiều hơn bạn sẽ tự hủy hoại chính mình.


Để thực sự sống khỏe mạnh, điều trước tiên bạn phải trả lời xem đối với bạn điều gì là quan trọng nhất? Nếu là “sức khỏe” thì thật tuyệt! Bạn hãy dành nhiều thời gian hơn cho việc “sống khỏe mỗi ngày”. Bí quyết để sống khỏe mạnh đó là bạn hãy sống chậm lại. Đi chậm lại. Nhìn ngắm nhiều hơn. Ăn chậm lại, nói chậm lại. Thở chậm lại và cảm nhận cuộc sống càng chậm càng tốt.


Có ai đó khuyên bạn “hãy nhanh lên, không thì mất cơ hội đấy”, bạn hãy mặc kệ. Bản thân cuộc sống của chúng ta đã vội vã lắm rồi, đừng nghe họ. Bạn hãy dành nhiều thời gian hơn nữa cho chính mình, bên trẻ thơ, hãy vào công viên nhiều hơn nữa và gần với thiên nhiên nhiều hơn nữa. Cứ mỗi lần ra khỏi nội thành, tôi lại nghĩ “không chắc mình đã sống lâu hơn hay hạnh phúc hơn bác nông dân đang cày ruộng ngoài kia”, đó chính là nơi có “tiếng gọi hoang dã”, gần gũi với bản chất của con người nhất. Có rất nhiều thứ bạn có thể khỏe mạnh mà không cần mất tiền, có rất nhiều thứ mất tiền, bạn lại mất đi sức khỏe!

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

TRAN THI THU TRANG trang

208 chủ đề

2330 bài viết

Cùng chủ đề
Có thể bạn quan tâm
0