01/03/2018, 16:58

1001 bài thơ 8 chữ viết về Mùa Thu buồn, tâm trạng lẻ loi, cô đơn

(iini.net) Tuyển chọn những bài hay viết về Mùa Thu với tâm trạng buồn bã, lẽ loi, cô đơn, nhớ người yêu đang ở nơi xa.. Đây là chùm thơ tiếp theo sau loạt mà iini.net đã chia sẽ... thơ 8 chữ viết về Mùa Thu (ảnh: internet) GỬI NGƯỜI NGOÀI SƯƠNG GIÓ Thơ: Diệp Ly Trời mùa thu ...

(iini.net) Tuyển chọn những bài hay viết về Mùa Thu với tâm trạng buồn bã, lẽ loi, cô đơn, nhớ người yêu đang ở nơi xa.. Đây là chùm thơ tiếp theo sau loạt mà iini.net đã chia sẽ...

thơ 8 chữ viết về Mùa Thu
thơ 8 chữ viết về Mùa Thu (ảnh: internet)

GỬI NGƯỜI NGOÀI SƯƠNG GIÓ
Thơ: Diệp Ly
Trời mùa thu mưa buồn bay hiu hắt
Gió trở mình lác đác lá vàng rơi
Men đắng cay mang dư vị cuộc đời
Sầu chất ngất chơi vơi cùng năm tháng.

Đời cô lẻ trong mưa giông nắng hạn
Đêm mịt mờ làm bạn với niềm đau
Cố hương đâu lòng chua xót nghẹn ngào
Sương điểm tóc chưa phai màu ước vọng.

Phương trời xa ai lặng thầm một bóng
Đón thời gian nơi lối mộng tìm vui
Trăng nghiêng nghiêng nghe tâm sự bùi ngùi
Sao nhỏ lệ thương tình người đen bạc.

Đường sương gió hồn thơ gầy xơ xác
Giấc mơ đời ngơ ngác bước loanh quanh
Thu buồn chi cho lá úa xa cành
Bao ký ức ngày xanh giờ phai nhạt.





LÁ RỤNG CHIỀU THU ....!

Thơ: Ngọc Lê
Nhìn chiếc lá chiều thu rơi nhè nhẹ
Chạnh lòng buồn nhớ lại kỷ niệm xưa
Nắng thu vương trên tà áo học trò
Làn gió nhẹ thổi tóc ai ngoài phố

Lục ký ức tìm chút hương tình cũ
Trả cho người lòng vơi bớt chênh chao
Yêu thương xưa giờ đã khuất chân trời
Có níu giữ cũng chỉ là ảo mộng !

Người cất bước đi về nơi xa lắm
Tôi âm thầm ngồi đếm lá vàng rơi
Bao lá thu rơi rụng xuống canh đời
Là bao nỗi thương sầu tôi đã trải !

Tình xưa ấy tưởng mãi là quá khứ
Chợt ùa về trong chiều nắng hanh hao
Làm con tim đã cũ nát úa nhàu
Lỗi nhịp bởi nắng chiều thu vàng vọt

Ngồi nhìn chiếc lá rơi chiều thu biếc
Gợi nỗi niềm ngồi đếm ngược thời gian !

tình thơ mùa thu buồn
tình thơ mùa thu buồn (tranh: Nguyễn Sơn)

THU HOÀI NIỆM

Thơ: Diệp Ly
Cúc bên hiên vừa mới hé nhụy vàng
Dưới ao sâu sen tàn vừa rụng cánh
Gió heo may cho lòng ai se lạnh
Thu hắt hiu cô quạnh cả đất trời.

Mây bồng bềnh nên nỗi nhớ chơi vơi
Ngàn lá đổ cho đời thêm nuối tiếc
Mùa thu xưa đã trôi xa biền biệt
Để nơi này da diết nỗi sầu thương.

Bước độc hành tìm lại chút dư hương
Chiều sương khói buồn vương lên khóe mắt
Lửa tình yêu như ráng chiều vụt tắt
Ngày giã từ se thắt cả buồng tim.

Đêm thu buồn thăm thẳm một màu đen
Từng kỷ niệm cứ len vào ký ức
Thu mênh mông cuộc tình sầu day dứt
Thu dạt dào thổn thức cả trời thơ.





LỆ TÌNH
Thơ: Hoàng Lan
Giọt thu buồn thầm rơi trong sâu lắng
Theo lá vàng bao bận sánh mùa ngâu
Mảnh trăng thu ngơ ngẩn mắt thương sầu
Nửa khuyết rồi nửa buồn đau lơ lửng

Đêm dần trôi thời gian buông hờ hững
Để u buồn đọng quầng mắt hồ thu
Thấm vào tim là những giọt sương mù
Ướt hết rồi mùa thu ơi! sao nỡ...!

Tình là gì? Là nỗi đau muôn thuở
Hay tình là nỗi nhớ, đợi và mong
Tinh chỉ là có có rồi lại không
Để đêm đêm nghe cõi lòng giông bão

Nhớ thương dâng lệ tràn rơi vạt áo
Đêm vắng tênh lay đảo mộng hảo huyền
Tình mãi là một khoảng cách nhân duyên
Nên chỉ ở hai miền thương và nhớ.

*** Mời bạn xem thêm loạt viết về tình yêu mà iini.net đã từng chia sẽ...

THU SANG
Thơ: Thổ Địa
Thu đã sang em bỗng thấy u sầu
Lá vàng vọt cứ thay nhau rơi xuống
Anh đi mất không còn ai chiều chuộng
Em dỗi hờn nên chẳng muốn rong chơi

Thu đã sang anh chẳng ở bên đời
Làm giọt lệ cứ tuôn rơi hối hả
Phố đông đúc nhưng sao toàn người lạ
Thèm nụ hôn vào đôi má ấm nồng

Thu về rồi anh hỡi có biết không
Dù xa cách mối duyên hồng em giữ
Anh cứ bảo chuyện mình là quá khứ
Nhưng với em nó luôn ngự tim này

Mùa thu về trời đất bỗng hoá say
Nắng mỏng mảnh làm dày thêm nỗi nhớ
Cuộc tình ấy chẳng biết tròn hay lỡ
Nhưng với em trót nặng nợ mất rồi

Thu đã về ôm một trái tim côi
Lời anh nói em cứ ngồi mơ tưởng
Thơ anh viết toàn những lời vay mượn
Hay thật lòng...để thu vướng trầm tư.

thơ mùa Thu buồn bát ngôn
thơ mùa Thu buồn với thể thơ bát ngôn (ảnh: internet)

BUÔNG TAY ĐI EM SẼ THẤY YÊN BÌNH
Thơ: Thổ Địa
Hai chúng mình vốn chẳng thuộc về nhau
Em dừng nhé kẻo nỗi sầu giăng kín
Lúc em ngã không một người để vịn
Lúc em buồn cũng câm nín riêng em

Mùa thu sang thổi cơn gió ngoài thềm
Lá Phong đỏ như máu lem trời đất
Ba mươi tuổi em biết mình yêu thật
Nhưng trái ngang duyên muộn mất anh à

Những ưu phiền xin lần cuối thứ tha
Rồi em sẽ như sóng hoà vào biển
Cuộc tình ảo theo gió thu tan biến
Hình bóng anh thôi xuất hiện trong đời

Em vô tình nhặt duyên hụt bị rơi
Tưởng duyên đẹp nên một thời đắm đuối
Tình chưa thắm đã tàn như tro nguội
Em đành buông tiễn cái buổi dại khờ

Thu sang rồi em đứng đó chơ vơ
Nhìn cảnh vật đang từng giờ đổi mới
Này cô bé đâu còn chi mà đợi
Buông tình hờ để tìm tới bình yên.





TÌNH LỠ GIỮA TRỜI THU

Thơ: Trần Ngọc Yến Dung
Dở dang rồi lưu luyến nữa chi anh
Tình Thu cũ nay đã thành kỉ niệm
Ta mãi đợi trong chiều mây loang tím
Thả hồn trôi chết lịm mảnh tim khờ.

Chẳng bao giờ ta trọn vẹn giấc mơ
Khi lỡ hẹn một giờ, xa suốt kiếp
Chia đôi nhé mộng uyên ương hồ điệp
Vấn vương chi ? bước tiếp đoạn đường dài.

Đã bao lần mùa Thu rớt trên vai
Em góp nhặt cánh hoa cài mái tóc
Ngày xưa hỡi ! Tuổi thanh xuân ngà ngọc
Nỡ trôi đi, chợt mưa khóc ngàn sầu.

Gió chuyển mùa, người thương mãi nơi đâu
Ta cứ mãi ôm một bầu tủi hận
Buồn tim nhớ xuôi về tim chen lấn
Đến bạc đầu, ta mãi vẫn chờ nhau.

ĐỪNG ĐỔ LỖI MÙA THU...

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Chiếc lá nào! rơi rụng dưới cơn mưa
Treo lơ lửng nơi hàng dừa trước ngõ
Giữa dòng sông con đò ôm sóng gió
Đang oằn lưng vượt khó vẫn chưa về.

Đêm Thu buồn nghe dế khóc thảm thê
Người yêu hởi! nguyện thề xin nhớ giữ
Đời phong sương lạc loài thân lữ thứ
Vẫn thủy chung không do dự chia tình.

Em đau buồn cảnh vật cũng lặng thinh
Tay vội dắt con chúng mình lặng bước
Gió Thu mang lá ngược xuôi mấy lượt
Cắt con tim vết xước chẳng chịu dừng.

Vắng nhau rồi ngồi đứng lệ rưng rưng
Tim đau đớn tưởng chừng như bão nỗi
Đường vào yêu suốt một đời không tội
Ngang trái tình chẳng phải lỗi mùa Thu.

thơ mùa Thu cô đơn
thơ mùa Thu cô đơn (ảnh: internet)

MỘT MÙA THU Ở MÃI TRONG TÔI
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Mắt thẫn thờ nhìn lá rơi lối nhỏ
Dạ buâng khuâng khi vạt đổ nắng chiều
Mùi hoa sữa thoảng nhẹ đưa trước gió
Chợt nhớ về ngày xưa đó...mới yêu!

Mùa thu ấy...biết bao điều muốn nói
Canh cánh lòng...vương câu hỏi tại sao
Vì nghĩ rằng...một tình yêu vẫy gọi
Nên bỏ qua những lỗi phải không nào?

Trăng ngày rằm...treo trên cao sáng tỏ
Lần đầu tiên nghe ai ngỏ lời thương
Vầng trăng ấy...giờ nơi đâu chẳng rõ
Để cho ta...lệ cứ nhỏ canh trường?

Dẫu đã biết...đời vẫn thường như thế
Nhớ nhung nhiều thì lệ chảy vào trong
Tim đau nhói nhưng vẫn cười như thể
Hạnh phúc ư? Chỉ là để dối lòng...

Chẳng trách chi...vì ai mong điều đó
Duyên hết rồi nên buông bỏ đi thôi
Thu cũng vậy...hay trăng mờ, trăng tỏ
Đến và đi...đã có tự lâu rồi.

Nhưng in đậm ở nơi tôi thật rõ
Một mùa thu mở cửa ngõ vườn yêu
Được cùng ai ngắm trăng rằm vừa ló
Người xưa ơi...thương thu đó rất nhiều!





NHẶT LÁ CHIỀU THU

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em luôn đứng...chờ anh nơi cuối phố
Nhìn Thu buồn lá đổ ngập đường xưa
Bao lời yêu chan chứa cũng mới vừa
Cùng kỷ niệm! theo mưa về với biển.

Phía trời xa con thuyền đang ẩn hiện
Sóng vỗ bờ...chim yến lượn vờn nhau.
Dưới trời Thu chiếc lá cũng phai màu
Gió chợt thổi thi nhau rơi rụng xuống.

Đường vào yêu nào ai mong sầu muộn
Bên nhau rồi ước muốn mãi đừng phai
Nhưng giờ đây mình phải đứng thở dài
Tình đã cạn...chia hai...không còn nữa.

Em lang thang một mình ngày hai bữa
Đứng thẩn thờ...giữ câu hứa thời yêu
Đường thiếu anh giờ lá cũng đổ nhiều
Em gom nhặt chắt chiu từng chiếc rớt.

THU BUỒN
Thơ: Hoàng Lan
Bước chân anh xuôi theo mùa lá rụng
Vương giọt buồn rơi đọng ướt bờ mi
Thu qua rồi, thu đến thu lại đi
Để cho em, ước gì...? Chưa kịp nói

Vần thơ xưa ánh trăng soi chờ đợi
Câu hẹn hò anh gửi cả đêm mơ
Ôm tình em năm canh bóng trăng mờ
Ru nỗi niềm tình thơ lời không tiếng

Vần thơ nay mắt môi em hòa quyện
Giọt sương đêm đưa tiễn ánh trăng ngà
Đêm lạnh buồn vang vọng tiếng thu ca
Nửa bài thơ em xót xa để lại

Bức tranh thu nhớ anh buồn tê tái
Lá rơi nhiều có phải tại mùa thu?

thơ nhớ mùa Thu xưa khi còn bên nhau
thơ nhớ mùa Thu xưa khi còn bên nhau (ảnh: internet)

EM TÌM VỀ LỐI CŨ GIỮA CHIỀU THU
Thơ: Diệp Ly
Thu trở mình xao xác lá vàng rơi
Em đếm bước chơi vơi trên đường cũ
Những yêu thương có bao giờ là đủ
Khi chiều buông sương phủ mảnh vai gầy.

Đêm lạnh buồn nhớ lắm một vòng tay
Biển tình sâu lạc loài từng ký ức
Nửa vầng trăng bên em còn thao thức
Đợi lời thơ ẩn khuất giữa canh sầu.

Thu đây mà khung trời cũ giờ đâu ?
Tàn mùa ngâu nhịp cầu còn dang dở
Tại thiếu duyên nên tình mình cách trở
Hay tại mình vương nợ buổi đầu xanh .

Nhìn sao trời cứ ngỡ ánh mắt anh
Trong đêm tối long lanh từ cõi nhớ
Lối mòn quen đôi chân trần bỡ ngỡ
Người nơi nào than thở chỉ mình em.

Tiếng nhạc buồn đau buốt cả lòng đêm
Em loay hoay kiếm tìm trong vô vọng
Con tim yêu biết khi nao lắng đọng
Để bình yên ươm mộng lúc canh tàn.

Có nỗi niềm thầm lặng đợi mùa sang
Để nhặt chiếc lá vàng chiều sương phủ
Xếp lời thơ khi hoàng hôn mưa đổ
Em tìm về lối cũ giữa chiều thu.

(đang cập nhật...)
0