Tuyển tập 20 câu trích dẫn hay ý nghĩa sâu sắc nhất về cuộc sống và tình yêu của nhà văn Haruki Murakami
Haruki Murakami là nhà văn nổi tiếng thế giới người Nhật Bản, danh tiếng của ông vang xa với những cuốn tiểu thuyết mang đậm chủ nghĩa hiện thực ma thuật, những con người bí ẩn và những triết lý nhân sinh quan kì lạ, bí ẩn nhưng sâu sắc đến vô cùng. Với những câu chuyện của mình, Murakami đã thể ...
Haruki Murakami là nhà văn nổi tiếng thế giới người Nhật Bản, danh tiếng của ông vang xa với những cuốn tiểu thuyết mang đậm chủ nghĩa hiện thực ma thuật, những con người bí ẩn và những triết lý nhân sinh quan kì lạ, bí ẩn nhưng sâu sắc đến vô cùng. Với những câu chuyện của mình, Murakami đã thể hiện vốn hiểu biết sâu sắc vào trong cuộc đời, tình yêu, kiến thức và sự mất mát mà chúng ta thường sẽ nhận thấy thông qua các nhân vật của ông. Hãy đến với bài viết sau đây của loinoihay.net để cùng chiêm nghiệm, bạn nhé!
Về cuộc sống
“Mọi thứ bạn tìm kiếm sẽ đến vào lúc bạn không ngờ tới” (Kafka bên bờ biển)
“Cuộc đời không như dòng nước. Sự vật hiện tượng trong cuộc sống chưa chắc đã chảy xuống theo con đường ngắn nhất” (1Q84)
“Ngay cả khi bạn có thể quay ngược thời gian thì bạn cũng không kết thúc được nơi đã bắt đầu” (1Q84)
“Nhưng có ai dám bảo chỉ thế mới là tốt đẹp nhất đâu? Cho nên cậu cần phải chộp lấy bất kì cơ hội hạnh phúc nào mà cậu có, và đừng áy náy vì người khác nhiều quá. Kinh nghiệm của tôi là chúng ta chỉ có độ hai hoặc ba cơ hội như thế trong đời và nếu để lỡ thì sẽ phải ân hận cho đến chết vậy.” (Rừng Na Uy)
“Cái chúng ta gọi là hiện tại thì được hình thành từ sự tích lũy của quá khứ” (1Q84)
Về kiến thức
“Nếu bạn chỉ đọc những quyển sách mà mọi người đang đọc thì bạn cũng chỉ nghĩ những gì mọi người đang nghĩ” (Rừng Na Uy)
“Sự thật không hẳn là chân lý, những chân lý cũng không phải lúc nào cũng có thật” (Biên niên ký chim vặn dây cót)
“Điều quan trọng nhất mà chúng ta học được ở trường đó là những thứ quan trọng nhất đều không thể học được ở trường” (Tôi nói gì khi nói về chạy bộ)
“Ngay cả những lâu đài trên bầu trời cũng có thể vừa ý với một chiếc áo khoác sơn màu mới” (Phía nam biên giới, phía tây mặt trời)
“Sự thật thỉnh thoảng vẫn nhắc nhở tôi về một thế giới bị chôn vùi dưới cát. Khi thời gian trôi đi, phủ lớp cát trở nên dày thêm, và thỉnh thoảng nó bị thổi bay để rồi hiện lên những gì chôn cất bên dưới” (Tsukuru Tazaki không màu và những năm tháng hành hương)
Trong tình yêu
“Bất kì ai đang yêu đều tìm cái phần thiếu hụt của bản ngã mình. Cho nên họ cảm thấy buồn khi nghĩ đến người mình yêu. Giống như khi ta bước vào một căn phòng đầy kỷ niệm thân thương mà đã bao lâu ta không trở lại.” (Kafka bên bờ biển)
“Lòng người là cánh chim đêm. Nó âm thầm chờ đợi điều gì, rồi khi thời cơ đến nó sẽ bay vút đi thẳng tắp về phía đó” (Tsukuru Tazaki không màu và những năm tháng hành hương)
“Tôi vẫn luôn thèm được yêu. Dù chỉ một lần thôi. Tôi muốn biết được yêu đầy phần mình nó ra sao, đầy đến mức không thể chịu được nữa ấy. Chỉ một lần thôi.” (Rừng Na Uy)
“Không có gì sai cả. Băng thì luôn giá lạnh, hoa hồng luôn đỏ và tôi đang yêu. Tình yêu này dẫn lối tôi đến nơi nào đó. Lúc này nó chế ngự tôi. Tôi chẳng có sự lựa chọn. Có thể nó sẽ khá ổn nếu đó là một nơi đặc biệt, một nơi mà tôi chưa từng nhìn thấy.” (Người tình Sputnik)
“Điều quan trọng khi bạn quyết định chấp nhận tuyệt đối một ai khác trong tim mình. Khi bạn làm điều đó, luôn luôn là lần đầu tiên và là lần cuối cùng” (Cây liễu mù, cô gái ngủ)
Đối với mất mát
“Nỗi đau là điều không thể tránh khỏi, nhưng chịu đựng nó hay không lại là sự chọn lựa” (Tôi nói gì khi nói về chạy bộ)
“Nhưng không có tranh đấu, ganh ghét và thèm muốn thì cũng không có đối trọng của chúng – nghĩa là không có niềm vui, không có hạnh phúc, không có tình yêu. Chính vì có thất vọng, phiền muộn và buồn thảm mà sinh ra niềm vui. Không có thất vọng thì cũng không có hy vọng.” (Xứ sở diệu kì tàn bạo và chốn tận cùng của thế giới)
“Con người ta có thể lấy kí ức làm nhiên liệu để sống” (Sau nửa đêm)
“Tại sao mọi người cứ phải cô đơn như thế này? Mục đích của nó là gì? Hàng triệu con người trên thế giới này, tất cả đều đang mong mỏi khát khao, đang tìm kiếm những người khác để thỏa mãn mình nhưng lại tự họ cô lập họ. Vì sao? Phải chăng Trái Đất sinh là chỉ để nuôi dưỡng sự cô đơn của loài người?” (Người tình Sputnik)
“Mỗi người trong chúng ta đều đánh mất đi những thứ vô cùng quý giá. Mất đi cơ hội, mất đi khả năng, những cảm xúc mà không bao giờ ta kiếm tìm lại được. Đó chính là ý nghĩa tận cùng của sự sống” (Kafka bên bờ biển).
Tiểu thuyết và những triết lý về cuộc sống, tình yêu, về con người và những nỗi mất mát trong các tác phẩm của Haruki Murakami luôn để lại trong lòng người đọc một sự trống vắng và cả những sự lấp đầy không thể diễn tả được thành lời. Đọc Haruki, sẽ thấy mọi thứ thật lạ kì nhưng tuyệt diệu và đáng nhớ. Có lẽ không phải ai cũng có thể hiểu rõ được những điều mà ông muốn truyền tải trong các tác phẩm để đời của mình, nhưng những nhân vật và tình tiết trong truyện thì thật sự quá khó để có thể lãng quên. Hy vọng bài viết trên đây của loinoihay.net đã giúp bạn có những phút giây lắng đọng đầy ý nghĩa. Hãy luôn đồng hành cùng chúng tôi, bạn nhé!