Truyện cười: Thư gửi người yêu cũ

húng mình đã gắn bó trong một thời gian cũng chưa lâu nhưng cũng đủ để hiểu được rằng anh cần em như thế nào . Anh luôn luôn biết chia sẻ , cảm thông với em mọi thứ mà không hề tính toán . Nhưng tại sao …tại sao em lại bỏ anh mà ra đi 1 cách đột ngột như vậy đúng những cái lúc mà anh cần em ...

húng mình đã gắn bó trong một thời gian cũng chưa lâu nhưng cũng đủ để hiểu được rằng anh cần em như thế nào . Anh luôn luôn biết chia sẻ , cảm thông với em mọi thứ mà không hề tính toán . Nhưng tại sao …tại sao em lại bỏ anh mà ra đi 1 cách đột ngột như vậy đúng những cái lúc mà anh cần em nhất … khi trái đất vẫn còn quay … khi máy bay còn chưa hạ cánh … khi cái bánh còn chưa được ăn … khi cái chăn còn chưa kịp đắp … khi cái cặp còn chưa thèm cài … khi đá mài còn chưa nhẵn … khi số chẵn vẫn nhiều hơn số lẻ … khi gạo tẻ vẫn có thể nấu thành cơm … khi bó rơm vẫn dùng để đun bếp … khi gạo nếp vẫn nấu thành xôi … khi trẻ mồ côi vẫn được đi học …khi cái móc vẫn dùng để treo … khi cái kẹo còn chưa kịp mút … khi cái bút vẫn còn viết được … khi cái lược vẫn dùng để trải đầu … khi máy khâu vẫn dùng để may áo … khi con cáo vẫn còn ran manh … khi quả chanh vẫn còn chua lắm … khi nước mắm vẫn còn mặn … khi con trăn vẫn dài thế … khi cái ghế vẫn dùng để ngồi … khi gói xôi vẫn còn đang nóng … khi căn phòng vẫn còn lầy lội … khi kẻ phạm tội vẫn được xử láo … khi cái giáo vẫn dùng để đâm … khi váy đầm vẫn dùng để điệu … khi uống rượu mà vẫn chưa say … khi loay hoay mà chẳng hiểu vì sao lại thế … Vì sao ???

Hay là vì chúng mình không có duyên có phận, vì quả mận vẫn còn mặn chát, vì cái dát giường đã quá cũ, vì cái dù đã hỏng mất rồi, vì quả đồi đã bị chặt trụi cây, hay vì thằng thợ xây đã bỏ việc, vì rạp xiếc đã đóng cửa, hay vì ngày xửa ngày xưa đã có cái cưa để xẻ gỗ, có cái rổ để đựng rau , có quả cau để ãn hỏi, có củ tỏi để xào rau muống , có cái xuồng để bơi sông, có ông bao công biết xử án, có con gián biết bay, hay vì ngày nảy ngày nay có cái máy xay để pha sinh tố, có xổ số, có lô đề, có lời thề bị lãng quên, có những buổi đêm mưa tầm tã, có những con gà mắc bệnh, mênh mông và xa tít tận chân trời …. anh hỏi em tại sao ??? Tại sao ?

Hay vì anh cao số … hay vì bố em nghiêm … hay vì que diêm vẫn còn đang cháy dở … hay vì sở thú anh đã chán đi … hay là vì cái gì … vì cái gì …em nói đi … vì anh thích ăn mì còn em thích ăn rau … hay vì em thích chơi châu chấu còn anh chỉ thích đi câu … hay vì em thích đi tàu còn anh lại thích đi xe máy … vì em thích ăn cháy còn anh thích ăn cơm … hay vì em thích dậy sớm còn anh chỉ thích ngủ thêm … hay vì đêm đêm em cứ quấy rối, vì cái gối làm anh ngủ không yên … triền miên … triền miên suốt mấy đêm liền , tiền không có , gió thổi lạnh buốt cả chân tay …cũng may có em ở đó … khiến chó không dám sủa gâu gâu … đến cái cầu cũng không có người qua lại … cũng chỉ tại anh vô tâm … không biết làm em ấm … ấm lòng như căn phòng có lò sưởi, như quả bưởi trái mùa, như cái chùa bà Ðanh, như Thạch Sanh bắt yêu quái, cũng chỉ tại em dại em ngu … như chiếc xe lu ngoài kia ấy, đấy em thấy chưa, buổi trưa trời vẫn còn nắng, buổi tối trãng vẫn tròn, còn em đã đi mất, khiến anh chưa kịp đi tất, lạnh quá em ơi … ngoài khơi còn có sóng không, con công nó còn biết múa, lúa còn chưa kịp trổ bông, công nông vẫn đầy ngoài chợ, và anh sẽ mơ, sẽ mơ về em …

Ôi nhớ quá … lâu rồi chưa được ăn cá , áo rách mà có ai vá đâu, mưa ngâu làm người ta sầu …ôi … gió đã thổi, lạnh quá em ơi , anh bị em bỏ rơi, như con dơi gẩy cánh, lạnh lẽo và cô đơn, sơn sơn rồi lại xóa, xóa xóa rồi lại sơn …

ôi lại cơn gió lạnh, thổi đến mà buốt lòng, mặc dù đã đề phòng, mặc liền ba cái áo, đâu đó có tiếng sáo, cao vút tận trời xanh , cánh diều chao mong manh, như tấm lòng anh đó, hay vì anh nghèo khó … khiến em bỏ anh đi … giờ anh chẳng còn gì … ngoài tâm hồn trong trắng … và cái tính bắng nhắng … hiếu thắng nữa em ơi, cứ mắng anh xơi xơi, miễn em đừng xa rời, không lòng anh tan nát, như vết thương bỏng dát … mát quá em ơi, mưa lại rơi, trời rồi sẽ quang đãng, và anh lại đi làm, mua cam cho em uống, mua quýt cho em ăn, mua chăn cho em đắp, mua cho em tất cả … miễn là em ở đây, mọi người được xum vầy, bên cái chầy giã gạo, bên cái gáo múc canh, rồi anh sẽ yên lành, rồi em sẽ hạnh phúc, như tổ chim cúc cu, như cái đồi gió hú …

Nhưng tại sao em cứ … dứt lòng mà ra đi, miệng thì cứ cười hì, mà lòng thì đau cắt, như miếng sắt bị rỉ, như cầu chì bị đứt, như thằng bé sứt răng, chạy loăng quăng ngã quỵ, ngã rồi thì lại dậy … cao vút tận trên mây, anh vẫn mong có ngày , em về với anh nhé, nhé em, rồi anh cho ăn kem, em nhé, rồi anh cho ăn ghẹ ,không thì ô mai mơ, rồi anh lại làm thơ, có anh ở trong đấy, có cả em nữa vậy , không thì anh cô đơn, như con cá thờn bõn, bơi giữa dòng nước ngược …

Nhưng đời là như thế, như quả khế trên cây, như đèn cầy tắt lịm, như con chim thôi hót, như rau ngót chín nhừ, như cá ngừ đông lạnh, như em, như anh, như cái kem mút dở, nhưng biết đâu mà ngờ, biết đâu sẽ lại tốt, cho em, cho anh, cho những đôi mắt nhem mọng nước .. em bắt đầu cuộc đời, mới mẻ và vui vẻ, nhiều dự định tương lai, rồi em sẽ thành tài, rồi em sẽ hạnh phúc, như lời chúc của anh … của anh ….!!!!

xem thêm truyện tiếu lâm hay nhất

0