Truyện cười: DÊ ĐỰC CHƯA

DÊ ĐỰC CHƯA Quan tư thiên xem thiên văn, thấy về địa phận tỉnh Thanh có một ngôi sao sáng, chắc ở đấy có người tài, nhưng không biết làng nào, mới tâu vua. Vua giao cho đinh thần xét. Có một vị tâu: – Xin tư cho tỉnh thần Thanh Hoá sức mỗi làng phải tiến một con dê ...

DÊ ĐỰC CHƯA
Quan tư thiên xem thiên văn, thấy về địa phận tỉnh Thanh có
một ngôi sao sáng, chắc ở đấy có người tài, nhưng không biết làng
nào, mới tâu vua. Vua giao cho đinh thần xét. Có một vị tâu:
– Xin tư cho tỉnh thần Thanh Hoá sức mỗi làng phải tiến một
con dê đực chửa, hạn một tháng, không có thì trị tội.
Trát về đến làng, các cụ kỳ lão lo sốt vó, nhất là ông thân sinh
ra Quỳnh lại càng sợ, ông ta là huynh thứ trong làng, tất phải tội
trước. Ông ta về phàn nàn nhà vua đòi những chuyện oái oăm.
Quỳnh thấy bố buồn rầu mới hỏi:
– Hôm nay thầy có việc gì mà không được vui?
Ông bố đương bực mình liền mắng:
– Việc làng, việc nước, trẻ con biết gì mà hỏi?
Quỳnh nhất định hỏi cho ra, ông bố phải kể thực cho nghe.
Quỳnh nghe xong, thưa:
– Con tưởng việc gì, chứ việc ấy thì thầy không phải lo! Nhà vua
bắt mua một con, chứ bắt mua mười con cũng có. Xin thầy cứ ra
nhận lời với làng, chồng cho con trăm quan tiền để con đi mua.
Không thì mình chịu tội cho cả làng.
Ông bố thấy con nói thế, lạ lắm, nhưng nghĩ bụng: “Ta thử
nghe trẻ con xem sao!” mới đánh liều ra nhận với làng, làm tờ cam
đoan, đem tiền về bảo con đi mua. Sáng sớm, hai bố con khăn gói,
cơm nắm, vác chục quan tiền ra Thăng Long mua dê. Đến nơi,
Quỳnh nói với bố hỏi dò xem hôm nào vua ngự chơi phố. Hôm đó,
Quỳnh dậy thật sớm, lén xuống dưới cổng cửa Đông nằm chực. Đợi
đến quá ngọ, nghe tiếng xe ngựa quan quân đi xình xịch trên cổng,
Quỳnh liền khóc oà lên. Vừa lúc xa giá đi qua, vua nghe tiếng trẻ
khóc mà không thấy người, sai lính đi tìm, lôi được Quỳnh ở dưới
cống lên. Vua hỏi:
– Sao mày lại chui xuống cống?
Quỳnh giả vờ không biết là vua, nói:
– Thưa ông, tôi thấy xe ngựa đông, sợ chết chẹt nên tránh xuống
cống. – Thế tại sao khóc? – Thưa ông, mẹ tôi chết đã ba năm nay mà
mãi không thấy bố tôi đẻ để có em mà ẵm nên tôi khóc! – Thằng này
mới dở hơi chứ! Làm gì có đàn ông đẻ bao giờ. – Thưa ông, mới rồi tôi
thấy các cụ làng tôi rủ nhau đi mua dê đực chửa để tiến vua. Dê đực
chửa được thì chắc bố tôi cũng đẻ được.
Vua và các quan đi hộ giá đều bật cười, biết đứa bé này có tài,
ứng vào ngôi sao sáng, liền thưởng tiền và tha cho dân làng không
phải cống dê đực chửa nữa.

0