01/03/2018, 16:54
Thơ Mẹ và Mùa Xuân hay, chùm thơ Xuân về nhớ Mẹ yêu thương
(iini.net) Tuyển chọn những bài thơ viết về Mẹ và Mùa Xuân hay với những sáng tác mới nhất. Chùm thơ Xuân về nhớ Mẹ yêu thương này là chủ đề tiếp theo sau loạt - ngày Tết nhớ cha mẹ và gia đình mà iini.net đã chia sẽ. thơ mẹ và mùa xuân hay (ảnh: internet) Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 01 ...
(iini.net) Tuyển chọn những bài thơ viết về Mẹ và Mùa Xuân hay với những sáng tác mới nhất. Chùm thơ Xuân về nhớ Mẹ yêu thương này là chủ đề tiếp theo sau loạt - ngày Tết nhớ cha mẹ và gia đình mà iini.net đã chia sẽ.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 01
MẸ
Thơ: An Kiều
Xuân về lộc biếc nở hoa
Mai đào khoe sắc chan hòa mến thương
Con giờ xa khuất dặm đường
Dõi theo dáng mẹ vấn vương nỗi niềm
Cây cành rũ lá buồn thêm
Như tình mẹ đó êm đềm nhớ mong
Gió sương rong ruổi chạnh lòng
Trọn câu hiếu đạo trả xong bao giờ
Nghĩ về cái thuở còn thơ
Mẹ hoài lam lũ từng giờ gánh mang
Cũng vì cảnh sống cơ hàn
Nuôi đàn con nhỏ chẳng than nữa lời
Từng đêm nước mắt tuôn rơi
Cam đành chấp nhận mặc đời dèm pha
Từ ngày cha bỏ cửa nhà
Neo đơn chiếc bóng vào ra một mình
Khổ thân mẹ đã hy sinh
Sớm hôm vất vả tận tình vì con
Công lao dạy dỗ mẹ tròn
Phần con chưa thể trả ơn đáp đền
Ước rằng mẹ được kề bên
Lắng lo chăm sóc chẳng quên ân này
Nghĩa tình ấm áp đẹp thay
Con còn có mẹ còn hoài mùa Xuân.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 02
HẠNH PHÚC TRONG CON
Thơ: Cao Hằng
Con muốn về cho kịp chuyến đò sang
Để giúp Mẹ bầy sập hàng ngày tết
Bởi con biết giờ Mẹ đang mỏi mệt
Tóc pha sương dần bạc hết mái đầu.
Con muốn về để san sẻ lo âu
Được bên Mẹ cho tủi sầu trôi mãi
Muốn trở lại vơi từng đêm khắc khoải
Vơi thật nhiều những hoang hoải con tim.
Con muốn về xua ngày tháng lặng im
Nghe điệu ví con say chìm giấc mộng
Xua lặng lẽ sau bao ngày gió lộng
Thôi thở dài lo cuộc sống ra sao.
Trước thềm xuân cùng cảnh sắc ngọt ngào
Con mong Mẹ thôi sớm nao cũng vậy
Quên trời tối hay mặt trời chưa dậy
Mong Mẹ hiền vơi đầy dẫy lo toan.
Xuân đã về thôi mỏi ngóng chứa chan
Con trở lại trong ngập tràn hạnh phúc
Được cùng Mẹ vui những ngày sung túc
Cả gia đình...ta thỏa sức đoàn viên.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 03
Xuân lại đến Mẹ thêm tuổi mới
Cả cuộc đời bao nỗi gian nan
Khổ đau gian khó vô vàn
Mẹ không oán trách chẳng than vãn gì
Cả đời Mẹ từ khi lấy Bố
Gia cảnh nghèo nỗi khổ bủa vây
Đôi vai bé nhỏ hao gầy
Mẹ tôi gắng gượng còn đây vết hằn
Đời giông bão khó khăn chồng chất
Giữa dòng đời tất bật mưu sinh
Mẹ luôn vẹn đạo nghĩa tình
Lo từng công việc phân minh rõ ràng
Trong tâm tưởng Mẹ mang chữ ước
Chỉ cầu mong con được đủ đầy
Bình an sức khoẻ vui may
Ấm êm cuộc sống những ngày đẹp tươi.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 04
Mùa xuân lại tới mẹ ơi
Xuân này chẳng được cùng ngồi bên nhau
Mẹ ơi cuộc sống muôn màu
Tha phương đất khách lòng đau mẹ à
Chưa khôn con đã lìa cha
Một tay vất vả mẹ là nuôi con
Đến nay thân xác hao mòn
Mái đầu điểm bạc mẹ còn khổ tâm
Xuân về mẹ lại âm thầm
Đón xuân vui tết lặng câm tuổi già
Mẹ ơi con ở phương xa
Nhớ mâm cơm nhỏ mặn mà tình thương
Xuân về tràn khắp phố phường
Con và mẹ lại vấn vương u sầu
Đời sao quá lắm bể dâu
Mẹ con biền biệt một màu ly tan
Trong con nỗi nhớ vô vàn
Nhớ người con lại lệ chan đắng lòng
Mẹ ơi con chỉ ước mong
Mẹ thêm tuổi mới sống trong an bình.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 05
NGHĨA MẸ
Thơ: Phạm Hồng
Quê nghèo nắng nhạt mưa thưa
Cánh đồng nước ngập mới vừa hôm qua
Mẹ tôi thân yếu tuổi già
Gánh trên vai những sương sa bụi trần
Bỏng bàn tay, buốt lạnh chân
Cuộc sống túng bần no ấm dành con
Nhẹ ru những giấc vuông tròn
Nắn in nét chữ vàng son ở đời
Lưng còng bươn trải khắp nơi
Nhặt từng chai nhựa kiếm lời mưu sinh
Từ xa con vẫn đứng rình
Núp sau giếng nước lặng thinh nghẹn ngào
Xóm làng nhộn nhịp xôn xao
Mai ùa nở rộ đón chào sắc xuân
Con mong mãi được quây quần
Dù cho trắc trở gian truân xứ người
Nguyện cầu chúc mẹ vui tươi
Phúc trường lộc thọ cháu cười chắt mong
Lớn khôn con vẫn một lòng
khắc ghi chữ hiếu đầy đong chữ tình.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 06
XUÂN VẮNG MẸ
Thơ: Quỳnh Phương
Không khí tết trong nhà vắng Mẹ
Trước huyên đường con trẻ buồn đau
Nhìn lên di ảnh bạc màu
Rưng rưng nước mắt như dao xé lòng.
Con thèm lắm từng dòng sữa ngọt
Hương mặn mà thấm giọt mồ hôi
Nuôi con khôn lớn nên người
Để trong tiềm thức nhớ lời Mẹ ru.
Xuân vắng Mẹ mịt mù nhang khói
Tiết thanh minh con đội tang đầu
Bấy giờ Mẹ ở nơi đâu
Âm dương chia cách ai sầu biệt ly.
Tình Mẫu tử phân kỳ quá sớm
Con mãi còn nghịch ngợm ham chơi
Mà nay mất Mẹ trên đời
Con chưa báo hiếu Mẹ rời nhân gian.
Miền cực lạc an nhàn Mẹ nhé
Chốn dương trần con sẽ sống vui
Sống sao cho hết tình người
Sống theo đạo nghĩa như lời Mẹ răn.
Trong tâm trí in hằn bóng cũ
Tình Mẹ hiền ấp ủ không quên
Đường đi dẫu có ghập ghềnh
Ngàn năm nghĩa Mẹ vững bền trong con.
Mùa xuân Mẹ vẫn còn vĩnh cửu
Khúc ca dao bất hữu ngàn đời
Nghĩa tình sánh tựa biển khơi
Đố ai trả hết những lời yêu thương.
Mùa xuân Mẹ mặt đường hoa trải
Trước mộ người cúng bái hương linh
Trời cao sao quá vô tình
Cơn mưa lất phất ướt hình Mẹ tôi.
➥ xem thêm:
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 07
NỢ
Thơ: Nguyễn Yến
Xuân đã đến lòng thêm nức nở
Xin lỗi người con nợ nàng dâu
Mẹ à đừng để đêm thâu
Gieo vào trong mắt nỗi sầu mẹ ơi
Tóc mẹ bạc bên đời quá nửa
Con biết rằng tuổi giữa tử, sinh
Nhưng con vẫn nợ cuộc tình
Xuân này đau đáu một mình con thôi
Và có lẽ duyên trời sắp đặt
Để mẹ hiền trong mắt lệ cay
Trời ơi kẻ bất hiếu này
Làm sao trả hết ân dày mẹ cha
Cánh đào thắm nhạt nhòa với gió
Nợ thêm rồi, thật rõ con hư
Mấy mùa Xuân Hạ tới Thu
Nàng dâu vẫn nợ mịt mù tháng năm.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 08
Cơn gió thoảng trong chiều dịu mát
Nhẹ nhàng bay đón hạt xuân về
Nay đào trải khắp đường quê
Ban đời rực đỏ, trao bề nét xanh!
Từ mảnh cỗi se thành luống đẹp
Đến tâm hồn được ghép vào xuân
Hòa theo cảnh sắc trong ngần
Là công của Mẹ vùi thân tháng ngày
Vì cuộc sống bàn tay dẫu mỏi...
Cũng không màng Mẹ trói mình thêm
Nhiều khi bất chợt bên thềm
Mà lo chẳng ngủ, tàn đêm Mẹ ngồi
Lo đến vụ đào thôi hé nở
Ngại xuân về cảnh sợ buồn đi
Rồi lo tết chẳng ra gì
Niềm vui hụt hẫng, làm mi Mẹ nhòa
Con rất hiểu vì cha đã vắng
Mẹ thân gầy vẫn nặng vì con
Trời cho hạnh phúc không tròn
Còn gieo nỗi khổ ngày non tháng dài
Nhiêu thế đó nào ai hiểu nổi
Một thân mình sớm tối cùng cây
Thầm mong cuộc sống no, đầy
Mà không quản ngại, còn xây mộng đời.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 09
CON YÊU MẸ
Thơ: Lương Đức Bảo
Mẹ sinh được bốn đứa con
Trong thời bao cấp hao mòn tuổi xuân
Cha thì chinh chiến xa gần
Còn riêng mình mẹ bước chân âm thầm
Gian nan khó nhọc lặng câm
Nuôi đàn con nhỏ cơm dầm độn khoai
Nhiều khi vất vả mệt nhoài
Mẹ cười tươi tắn hỏi ai biết nào
Sớm ngày trăng vẫn còn cao
Mẹ ra ngoài ruộng rồi vào rừng sâu
Cấy cày, kiếm củi bù đầu
Tối về manh vải mẹ khâu áo lành
Bây giờ mấy chục xuân xanh
Tình mẹ vẫn thế trao dành bao la
Dẫu rằng tuổi mẹ đã già
Vẫn trông các cháu tại gia không buồn
Mẹ ơi! Con muốn nói luôn
Con yêu mẹ nhất cội nguồn đời con.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 10
NHÌN CÂY THƯƠNG MẸ
Thơ: Anh Nguyên
Lưng trời biếc dập dìu cánh én
Mang mùa xuân tươi đến dâng đời.
Bạt ngàn cây cỏ muôn nơi
Ngậm sương nảy lộc, đâm chồi, thay da.
Bên thềm ngó bàng già...chợt mủi
Cành khẳng khiu, lá trụi, thân còng.
Oằn mình vượt giá lạnh đông
Vỏ mồi bao lớp chất chồng nắng mưa.
Trải qua biết bao mùa thay lá
Sinh nở, chăm sóc quả trưởng thành.
Quản gì hương sắc tàn nhanh
Thấy con trẻ được yên lành làm vui.
Nhìn cây...dạ bùi ngùi thương mẹ
Tóc bạc thưa lại sẽ rụng thêm.
Lòng con ước mãi đáp đền
Xuân tràn nhựa sống nguyện đem dâng Người!
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 11
MẸ
Thơ: An Kiều
Chào tạm biệt con đi nữa nhé
Hẹn xuân sang rồi sẽ quay về
Mưu sinh kiếp sống xa quê
Buồn vương mắt mẹ ê chề phận con
Bởi đạo hiếu chưa tròn bổn phận
Để mẹ hiền lận đận vì con
Ngày đêm trông ngóng mỏi mòn
Niềm thương tràn ngập nơi con phủ đầy
Nghĩ đến mẹ hằng ngày mong nhớ
Đứa con khờ nức nở từng đêm
Nhiều khi chiếu ướt gối mềm
Biết bao ước muốn lòng thêm nặng lòng
Lúc cha bỏ con trong sầu tủi
Mẹ gánh gồng ôm nỗi niềm đau
Một đời mưa nắng dãi dầu
Sớm hôm vất vả chẳng câu trách phiền
Mẹ ví tựa phật tiên cứu rỗi
Soi sáng đường dẫn lối cho con
Làm sao đền đáp vuông tròn
Công ơn to lớn như non biển trời
Tình cảm ấy trọn đời ghi khắc
Nghĩa cao dầy giữ chặt trong tâm
Dù bao sóng gió thăng trầm
Vẫn luôn bền vững ngàn năm chẳng rời
Cầu khấn nguyện xin trời ban phước
Rằng mẹ hiền luôn được bình an
Là niềm hạnh phúc vô vàn
Con còn có mẹ hơn ngàn sắc xuân.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 12
XUÂN VẮNG MẸ
Thơ: Phạm Chiến
Sáu mùa, con đón xuân buồn
Vì không có mẹ, bên con mẹ à!
Sáu năm mẹ bước đi xa
Lòng con như đã héo già vì đau.
Mắt rưng ngân ngấn lệ sầu
Xuân về thiếu mẹ, xuân đâu vui gì
Ngồi buồn con nhớ những khi
Đang còn có mẹ, xuân thì còn xuân.
Nhà ta vui vẻ quây quần
Cho dù đơn giản không mâm cỗ đầy
Chỉ là những món dưa cay
Cá đồng kho muối với vài củ khoai
Mâm cơm nhìn thật sơ sài
Nhưng con lại thấy tràn đầy tình thương
Bây giờ con lớn tha phương
Đôi chân vững bước trên đường công danh
Con chưa đền đáp sinh thành
Cả đời vất vả mẹ dành cho con
Vì con thân mẹ héo mòn
Vì con mẹ phải ốm on hao gầy
Chiều xuân con trở về đây
Nhìn vào di ảnh lòng đầy nhớ mong
Bổng dưng mắt lệ chảy dòng...
Xuân về mà mẹ...lại không thấy về!
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 13
Chiều xuân nắng nhạt pha đầu núi
Sương mù lan tỏa cúi chân đồi
Xuân về trên khắp mọi nơi
Ngàn hoa đua nở đâm chồi lộc non.
Dẫu biết mẹ trông con nhiều lắm
Khi mai đào săc thắm bên nương
Giờ đây con ở biên cương
Tuần tra canh giữ hậu phương yên bình
Con vẫn nhớ bóng hình của mẹ
Bên ánh đèn mình mẹ đêm thâu
Cuộc đời mẹ chẳng mong cầu
Quanh năm suốt tháng giãi dầu nắng mưa.
Tết quê mình có mưa không mẹ?
Ở trên nầy sương nhẹ trắng rơi
Xuân về con có vài lời
Nguyện cầu cho mẹ sống đời với con.
Xuân năm nay tuy con xa mẹ
Có bạn bè thăm ghé tới lui
Trên nầy con tết vẫn vui
Bà con bản thượng cùng vui với mình
Bà con sống thật tình mẹ ạ!
Tuy họ nghèo nhưng dạ thảo tâm
Ấm lòng tình thắm quân dân
Thư xuân gửi mẹ vơi phần nhớ thương...
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 14
Người đàn bà chùn gối giữa trời xuân
Đầu đội nắng... làn da nhăn tóc rối
Đôi đòn gánh in vai trần mệt mỏi
Tấm lưng còng mặc gió thổi mưa giăng
Mấy mươi năm gian khổ bám bụi trần
Môi run rẩy cùng bước chân loạng choạng
Bóng nghiêng ngả tuổi xế chiều chạng vạng
Mẹ nhọc nhằn bao năm tháng gieo neo
Ánh trăng mờ... tỏa ánh sáng dõi theo
Từng hơi thở cố trèo đèo lội suối
Mẹ bương trải kiếm cơm vừa hai buổi
Con no lòng... ăn cơm nguội cũng ngon...
Giọt mồ hôi sao chẳng thấy giọt tròn?
Cứ méo mó làm hao mòn vầng trán
Cứ chảy mãi không bao giờ gián đoạn
Suốt một đời tay chai sạn vì con
Mùa xuân ơi... trong mắt mẹ chẳng còn
Mùa đầm ấm... yêu thương vờn theo gió
Chỉ còn lại đôi vai bao đày đọa
Mẹ mỉm cười... à! Xuân đã đi qua...
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 15
NHÁNH ĐÀO PHAI
Thơ: Diễm Hằng
Con nhớ lắm mẹ ơi rất nhớ
Mái tranh nghèo những thuở còn thơ
Quê mình đẹp tựa giấc mơ
Vòng tay của mẹ ầu ơ ấm hiền
Nay con bước trên miền đất mới
Đã lâu chưa về với mẹ yêu
Lòng con xin lỗi mẹ nhiều
Chẳng về bên mẹ sớm chiều nắng lên
Giờ này mẹ đứng bên hiên cửa
Nhìn trông xa bếp lửa khói cay
Xuân sang đào nở mưa dày
Ngẫm sao chưa thấy con nay trở về
Chiều hai chín lịch mẹ chưa xé
Con chưa về ngày sẽ ngừng trôi
Vẳng nghe "Con đã về rồi"
Mẹ mừng khôn siết mấp môi thành lời
Gian nhà nhỏ ngập trời hơi ấm
Nồi bánh chưng xanh thấm sôi rền
Tết này có mẹ ở bên
Lòng con được sưởi ấm lên diệu kì
Năm cũ hết thay vì năm mới
Chúc mẹ yêu sống tới vạn niên
Khoẻ vui khang thịnh ấm yên
Mẹ sang tuổi mới an duyên đời đời.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 16
Con lỗi hẹn thêm xuân này nữa
Tết không về thất hứa mẹ ơi
Giờ con xa tận phương trời
Năm canh thao thức lệ rơi khóc òa
Vì hoàn cảnh nên xa đất mẹ
Sống tha phương riêng lẻ một mình
Xuân trên đất khách lặng thinh
Nhớ sao bóng mẹ nặng tình yêu thương
Con biết mẹ vẫn thường ra ngõ
Ngóng chờ con khi gió sang mùa
Đàn gà giờ đã lớn chưa
Để phần con gái mẹ chừa hổng ăn
Mẹ nói rằng, tết về con nhé
Nếu con về mẹ khỏe vui theo
Mẹ qua bao dốc bao đèo
Gian nan vất vả gieo neo cuộc đời
Giờ sức yếu chưa thôi chờ đợi
Trông con về vui với mẹ yêu
Mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều
Nhưng đành lỗi hẹn khóc kêu não lòng
Cầu cho mẹ xuân trong nắng ấm
Sống thọ thêm phúc đậm tràn trề
Thương con mẹ ráng chờ nghe
Xuân sau con hứa sẽ về quê hương.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 17
XIN LỖI MẸ
Thơ: Nguyễn Quang Định
Nơi xa xứ, con ngồi nhớ Mẹ
Hứa nhiều mà, chẳng thể về thăm
Để cho Mẹ cứ âm thầm
Vào ra trông ngóng tháng năm mỏi mòn.
Xin lỗi Mẹ, đứa con bất hiếu
Để Mẹ già, phải chịu cô đơn
Ngày đêm Mẹ lại tủi hờn
Vì con chưa đáp công ơn Mẹ hiền.
Con mong tết, đoàn viên có Mẹ
Đón giao thừa, Mẹ kể chuyện vui
Thế nhưng con cứ xa người
Đón xuân Mẹ phải mắt rơi lệ sầu.
Nhà tranh đó, trước sau xiêu vẹo
Xuân đã về, lại thiếu bóng con
Nghĩ suy Mẹ đã hao mòn
Hằng đêm giấc ngủ chẳng ngon tý nào.
Có những lúc, Mẹ đau ốm nặng
Con gọi về, Mẹ chẳng nói cho
Hỏi thăm Mẹ cứ giả đò
Nói ra lại sợ con lo lắng nhiều.
Con xin lỗi, Mẹ yêu nhiều lắm
Việc đáp đền, xin chậm Mẹ ơi
Chỉ mong Mẹ khỏe yêu đời
Thì con hạnh phúc niềm vui ngập tràn.
...
Chùm thơ Mẹ và Mùa Xuân hiện vẫn đang còn cập nhật. Xin mời bạn xem tiếp loạt , xuân này con không về tâm trạng nhất mà chúng tôi đã chia sẽ..
thơ mẹ và mùa xuân hay (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 01
MẸ
Thơ: An Kiều
Xuân về lộc biếc nở hoa
Mai đào khoe sắc chan hòa mến thương
Con giờ xa khuất dặm đường
Dõi theo dáng mẹ vấn vương nỗi niềm
Cây cành rũ lá buồn thêm
Như tình mẹ đó êm đềm nhớ mong
Gió sương rong ruổi chạnh lòng
Trọn câu hiếu đạo trả xong bao giờ
Nghĩ về cái thuở còn thơ
Mẹ hoài lam lũ từng giờ gánh mang
Cũng vì cảnh sống cơ hàn
Nuôi đàn con nhỏ chẳng than nữa lời
Từng đêm nước mắt tuôn rơi
Cam đành chấp nhận mặc đời dèm pha
Từ ngày cha bỏ cửa nhà
Neo đơn chiếc bóng vào ra một mình
Khổ thân mẹ đã hy sinh
Sớm hôm vất vả tận tình vì con
Công lao dạy dỗ mẹ tròn
Phần con chưa thể trả ơn đáp đền
Ước rằng mẹ được kề bên
Lắng lo chăm sóc chẳng quên ân này
Nghĩa tình ấm áp đẹp thay
Con còn có mẹ còn hoài mùa Xuân.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 02
HẠNH PHÚC TRONG CON
Thơ: Cao Hằng
Con muốn về cho kịp chuyến đò sang
Để giúp Mẹ bầy sập hàng ngày tết
Bởi con biết giờ Mẹ đang mỏi mệt
Tóc pha sương dần bạc hết mái đầu.
Con muốn về để san sẻ lo âu
Được bên Mẹ cho tủi sầu trôi mãi
Muốn trở lại vơi từng đêm khắc khoải
Vơi thật nhiều những hoang hoải con tim.
Con muốn về xua ngày tháng lặng im
Nghe điệu ví con say chìm giấc mộng
Xua lặng lẽ sau bao ngày gió lộng
Thôi thở dài lo cuộc sống ra sao.
Trước thềm xuân cùng cảnh sắc ngọt ngào
Con mong Mẹ thôi sớm nao cũng vậy
Quên trời tối hay mặt trời chưa dậy
Mong Mẹ hiền vơi đầy dẫy lo toan.
Xuân đã về thôi mỏi ngóng chứa chan
Con trở lại trong ngập tràn hạnh phúc
Được cùng Mẹ vui những ngày sung túc
Cả gia đình...ta thỏa sức đoàn viên.
thơ xuân về nhớ mẹ yêu (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 03
MẸ TÔI
Thơ: Nguyễn Quốc LuậnXuân lại đến Mẹ thêm tuổi mới
Cả cuộc đời bao nỗi gian nan
Khổ đau gian khó vô vàn
Mẹ không oán trách chẳng than vãn gì
Cả đời Mẹ từ khi lấy Bố
Gia cảnh nghèo nỗi khổ bủa vây
Đôi vai bé nhỏ hao gầy
Mẹ tôi gắng gượng còn đây vết hằn
Đời giông bão khó khăn chồng chất
Giữa dòng đời tất bật mưu sinh
Mẹ luôn vẹn đạo nghĩa tình
Lo từng công việc phân minh rõ ràng
Trong tâm tưởng Mẹ mang chữ ước
Chỉ cầu mong con được đủ đầy
Bình an sức khoẻ vui may
Ấm êm cuộc sống những ngày đẹp tươi.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 04
XUÂN VẮNG MẸ
Thơ: Nguyễn Quốc LuậnMùa xuân lại tới mẹ ơi
Xuân này chẳng được cùng ngồi bên nhau
Mẹ ơi cuộc sống muôn màu
Tha phương đất khách lòng đau mẹ à
Chưa khôn con đã lìa cha
Một tay vất vả mẹ là nuôi con
Đến nay thân xác hao mòn
Mái đầu điểm bạc mẹ còn khổ tâm
Xuân về mẹ lại âm thầm
Đón xuân vui tết lặng câm tuổi già
Mẹ ơi con ở phương xa
Nhớ mâm cơm nhỏ mặn mà tình thương
Xuân về tràn khắp phố phường
Con và mẹ lại vấn vương u sầu
Đời sao quá lắm bể dâu
Mẹ con biền biệt một màu ly tan
Trong con nỗi nhớ vô vàn
Nhớ người con lại lệ chan đắng lòng
Mẹ ơi con chỉ ước mong
Mẹ thêm tuổi mới sống trong an bình.
thơ xuân về nhớ Mẹ (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 05
NGHĨA MẸ
Thơ: Phạm Hồng
Quê nghèo nắng nhạt mưa thưa
Cánh đồng nước ngập mới vừa hôm qua
Mẹ tôi thân yếu tuổi già
Gánh trên vai những sương sa bụi trần
Bỏng bàn tay, buốt lạnh chân
Cuộc sống túng bần no ấm dành con
Nhẹ ru những giấc vuông tròn
Nắn in nét chữ vàng son ở đời
Lưng còng bươn trải khắp nơi
Nhặt từng chai nhựa kiếm lời mưu sinh
Từ xa con vẫn đứng rình
Núp sau giếng nước lặng thinh nghẹn ngào
Xóm làng nhộn nhịp xôn xao
Mai ùa nở rộ đón chào sắc xuân
Con mong mãi được quây quần
Dù cho trắc trở gian truân xứ người
Nguyện cầu chúc mẹ vui tươi
Phúc trường lộc thọ cháu cười chắt mong
Lớn khôn con vẫn một lòng
khắc ghi chữ hiếu đầy đong chữ tình.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 06
XUÂN VẮNG MẸ
Thơ: Quỳnh Phương
Không khí tết trong nhà vắng Mẹ
Trước huyên đường con trẻ buồn đau
Nhìn lên di ảnh bạc màu
Rưng rưng nước mắt như dao xé lòng.
Con thèm lắm từng dòng sữa ngọt
Hương mặn mà thấm giọt mồ hôi
Nuôi con khôn lớn nên người
Để trong tiềm thức nhớ lời Mẹ ru.
Xuân vắng Mẹ mịt mù nhang khói
Tiết thanh minh con đội tang đầu
Bấy giờ Mẹ ở nơi đâu
Âm dương chia cách ai sầu biệt ly.
Tình Mẫu tử phân kỳ quá sớm
Con mãi còn nghịch ngợm ham chơi
Mà nay mất Mẹ trên đời
Con chưa báo hiếu Mẹ rời nhân gian.
Miền cực lạc an nhàn Mẹ nhé
Chốn dương trần con sẽ sống vui
Sống sao cho hết tình người
Sống theo đạo nghĩa như lời Mẹ răn.
Trong tâm trí in hằn bóng cũ
Tình Mẹ hiền ấp ủ không quên
Đường đi dẫu có ghập ghềnh
Ngàn năm nghĩa Mẹ vững bền trong con.
Mùa xuân Mẹ vẫn còn vĩnh cửu
Khúc ca dao bất hữu ngàn đời
Nghĩa tình sánh tựa biển khơi
Đố ai trả hết những lời yêu thương.
Mùa xuân Mẹ mặt đường hoa trải
Trước mộ người cúng bái hương linh
Trời cao sao quá vô tình
Cơn mưa lất phất ướt hình Mẹ tôi.
➥ xem thêm:
thơ mùa xuân nhớ mẹ (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 07
NỢ
Thơ: Nguyễn Yến
Xuân đã đến lòng thêm nức nở
Xin lỗi người con nợ nàng dâu
Mẹ à đừng để đêm thâu
Gieo vào trong mắt nỗi sầu mẹ ơi
Tóc mẹ bạc bên đời quá nửa
Con biết rằng tuổi giữa tử, sinh
Nhưng con vẫn nợ cuộc tình
Xuân này đau đáu một mình con thôi
Và có lẽ duyên trời sắp đặt
Để mẹ hiền trong mắt lệ cay
Trời ơi kẻ bất hiếu này
Làm sao trả hết ân dày mẹ cha
Cánh đào thắm nhạt nhòa với gió
Nợ thêm rồi, thật rõ con hư
Mấy mùa Xuân Hạ tới Thu
Nàng dâu vẫn nợ mịt mù tháng năm.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 08
BÊN VƯỜN XUÂN MẸ
Thơ: Phạm VượngCơn gió thoảng trong chiều dịu mát
Nhẹ nhàng bay đón hạt xuân về
Nay đào trải khắp đường quê
Ban đời rực đỏ, trao bề nét xanh!
Từ mảnh cỗi se thành luống đẹp
Đến tâm hồn được ghép vào xuân
Hòa theo cảnh sắc trong ngần
Là công của Mẹ vùi thân tháng ngày
Vì cuộc sống bàn tay dẫu mỏi...
Cũng không màng Mẹ trói mình thêm
Nhiều khi bất chợt bên thềm
Mà lo chẳng ngủ, tàn đêm Mẹ ngồi
Lo đến vụ đào thôi hé nở
Ngại xuân về cảnh sợ buồn đi
Rồi lo tết chẳng ra gì
Niềm vui hụt hẫng, làm mi Mẹ nhòa
Con rất hiểu vì cha đã vắng
Mẹ thân gầy vẫn nặng vì con
Trời cho hạnh phúc không tròn
Còn gieo nỗi khổ ngày non tháng dài
Nhiêu thế đó nào ai hiểu nổi
Một thân mình sớm tối cùng cây
Thầm mong cuộc sống no, đầy
Mà không quản ngại, còn xây mộng đời.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 09
CON YÊU MẸ
Thơ: Lương Đức Bảo
Mẹ sinh được bốn đứa con
Trong thời bao cấp hao mòn tuổi xuân
Cha thì chinh chiến xa gần
Còn riêng mình mẹ bước chân âm thầm
Gian nan khó nhọc lặng câm
Nuôi đàn con nhỏ cơm dầm độn khoai
Nhiều khi vất vả mệt nhoài
Mẹ cười tươi tắn hỏi ai biết nào
Sớm ngày trăng vẫn còn cao
Mẹ ra ngoài ruộng rồi vào rừng sâu
Cấy cày, kiếm củi bù đầu
Tối về manh vải mẹ khâu áo lành
Bây giờ mấy chục xuân xanh
Tình mẹ vẫn thế trao dành bao la
Dẫu rằng tuổi mẹ đã già
Vẫn trông các cháu tại gia không buồn
Mẹ ơi! Con muốn nói luôn
Con yêu mẹ nhất cội nguồn đời con.
thơ thương mẹ vất vã khi xuân về (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 10
NHÌN CÂY THƯƠNG MẸ
Thơ: Anh Nguyên
Lưng trời biếc dập dìu cánh én
Mang mùa xuân tươi đến dâng đời.
Bạt ngàn cây cỏ muôn nơi
Ngậm sương nảy lộc, đâm chồi, thay da.
Bên thềm ngó bàng già...chợt mủi
Cành khẳng khiu, lá trụi, thân còng.
Oằn mình vượt giá lạnh đông
Vỏ mồi bao lớp chất chồng nắng mưa.
Trải qua biết bao mùa thay lá
Sinh nở, chăm sóc quả trưởng thành.
Quản gì hương sắc tàn nhanh
Thấy con trẻ được yên lành làm vui.
Nhìn cây...dạ bùi ngùi thương mẹ
Tóc bạc thưa lại sẽ rụng thêm.
Lòng con ước mãi đáp đền
Xuân tràn nhựa sống nguyện đem dâng Người!
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 11
MẸ
Thơ: An Kiều
Chào tạm biệt con đi nữa nhé
Hẹn xuân sang rồi sẽ quay về
Mưu sinh kiếp sống xa quê
Buồn vương mắt mẹ ê chề phận con
Bởi đạo hiếu chưa tròn bổn phận
Để mẹ hiền lận đận vì con
Ngày đêm trông ngóng mỏi mòn
Niềm thương tràn ngập nơi con phủ đầy
Nghĩ đến mẹ hằng ngày mong nhớ
Đứa con khờ nức nở từng đêm
Nhiều khi chiếu ướt gối mềm
Biết bao ước muốn lòng thêm nặng lòng
Lúc cha bỏ con trong sầu tủi
Mẹ gánh gồng ôm nỗi niềm đau
Một đời mưa nắng dãi dầu
Sớm hôm vất vả chẳng câu trách phiền
Mẹ ví tựa phật tiên cứu rỗi
Soi sáng đường dẫn lối cho con
Làm sao đền đáp vuông tròn
Công ơn to lớn như non biển trời
Tình cảm ấy trọn đời ghi khắc
Nghĩa cao dầy giữ chặt trong tâm
Dù bao sóng gió thăng trầm
Vẫn luôn bền vững ngàn năm chẳng rời
Cầu khấn nguyện xin trời ban phước
Rằng mẹ hiền luôn được bình an
Là niềm hạnh phúc vô vàn
Con còn có mẹ hơn ngàn sắc xuân.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 12
XUÂN VẮNG MẸ
Thơ: Phạm Chiến
Sáu mùa, con đón xuân buồn
Vì không có mẹ, bên con mẹ à!
Sáu năm mẹ bước đi xa
Lòng con như đã héo già vì đau.
Mắt rưng ngân ngấn lệ sầu
Xuân về thiếu mẹ, xuân đâu vui gì
Ngồi buồn con nhớ những khi
Đang còn có mẹ, xuân thì còn xuân.
Nhà ta vui vẻ quây quần
Cho dù đơn giản không mâm cỗ đầy
Chỉ là những món dưa cay
Cá đồng kho muối với vài củ khoai
Mâm cơm nhìn thật sơ sài
Nhưng con lại thấy tràn đầy tình thương
Bây giờ con lớn tha phương
Đôi chân vững bước trên đường công danh
Con chưa đền đáp sinh thành
Cả đời vất vả mẹ dành cho con
Vì con thân mẹ héo mòn
Vì con mẹ phải ốm on hao gầy
Chiều xuân con trở về đây
Nhìn vào di ảnh lòng đầy nhớ mong
Bổng dưng mắt lệ chảy dòng...
Xuân về mà mẹ...lại không thấy về!
thơ xuân gửi mẹ yêu (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 13
THƯ XUÂN GỬI MẸ
Thơ: Xuân Chánh TrầnChiều xuân nắng nhạt pha đầu núi
Sương mù lan tỏa cúi chân đồi
Xuân về trên khắp mọi nơi
Ngàn hoa đua nở đâm chồi lộc non.
Dẫu biết mẹ trông con nhiều lắm
Khi mai đào săc thắm bên nương
Giờ đây con ở biên cương
Tuần tra canh giữ hậu phương yên bình
Con vẫn nhớ bóng hình của mẹ
Bên ánh đèn mình mẹ đêm thâu
Cuộc đời mẹ chẳng mong cầu
Quanh năm suốt tháng giãi dầu nắng mưa.
Tết quê mình có mưa không mẹ?
Ở trên nầy sương nhẹ trắng rơi
Xuân về con có vài lời
Nguyện cầu cho mẹ sống đời với con.
Xuân năm nay tuy con xa mẹ
Có bạn bè thăm ghé tới lui
Trên nầy con tết vẫn vui
Bà con bản thượng cùng vui với mình
Bà con sống thật tình mẹ ạ!
Tuy họ nghèo nhưng dạ thảo tâm
Ấm lòng tình thắm quân dân
Thư xuân gửi mẹ vơi phần nhớ thương...
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 14
LƯNG CÒNG GÁNH CẢ TRỜI XUÂN
Thơ: Kiều DiễmNgười đàn bà chùn gối giữa trời xuân
Đầu đội nắng... làn da nhăn tóc rối
Đôi đòn gánh in vai trần mệt mỏi
Tấm lưng còng mặc gió thổi mưa giăng
Mấy mươi năm gian khổ bám bụi trần
Môi run rẩy cùng bước chân loạng choạng
Bóng nghiêng ngả tuổi xế chiều chạng vạng
Mẹ nhọc nhằn bao năm tháng gieo neo
Ánh trăng mờ... tỏa ánh sáng dõi theo
Từng hơi thở cố trèo đèo lội suối
Mẹ bương trải kiếm cơm vừa hai buổi
Con no lòng... ăn cơm nguội cũng ngon...
Giọt mồ hôi sao chẳng thấy giọt tròn?
Cứ méo mó làm hao mòn vầng trán
Cứ chảy mãi không bao giờ gián đoạn
Suốt một đời tay chai sạn vì con
Mùa xuân ơi... trong mắt mẹ chẳng còn
Mùa đầm ấm... yêu thương vờn theo gió
Chỉ còn lại đôi vai bao đày đọa
Mẹ mỉm cười... à! Xuân đã đi qua...
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 15
NHÁNH ĐÀO PHAI
Thơ: Diễm Hằng
Con nhớ lắm mẹ ơi rất nhớ
Mái tranh nghèo những thuở còn thơ
Quê mình đẹp tựa giấc mơ
Vòng tay của mẹ ầu ơ ấm hiền
Nay con bước trên miền đất mới
Đã lâu chưa về với mẹ yêu
Lòng con xin lỗi mẹ nhiều
Chẳng về bên mẹ sớm chiều nắng lên
Giờ này mẹ đứng bên hiên cửa
Nhìn trông xa bếp lửa khói cay
Xuân sang đào nở mưa dày
Ngẫm sao chưa thấy con nay trở về
Chiều hai chín lịch mẹ chưa xé
Con chưa về ngày sẽ ngừng trôi
Vẳng nghe "Con đã về rồi"
Mẹ mừng khôn siết mấp môi thành lời
Gian nhà nhỏ ngập trời hơi ấm
Nồi bánh chưng xanh thấm sôi rền
Tết này có mẹ ở bên
Lòng con được sưởi ấm lên diệu kì
Năm cũ hết thay vì năm mới
Chúc mẹ yêu sống tới vạn niên
Khoẻ vui khang thịnh ấm yên
Mẹ sang tuổi mới an duyên đời đời.
thơ xuân xa vắng mẹ (ảnh: internet) |
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 16
XUÂN XA MẸ
Thơ: Liên QuỳnhCon lỗi hẹn thêm xuân này nữa
Tết không về thất hứa mẹ ơi
Giờ con xa tận phương trời
Năm canh thao thức lệ rơi khóc òa
Vì hoàn cảnh nên xa đất mẹ
Sống tha phương riêng lẻ một mình
Xuân trên đất khách lặng thinh
Nhớ sao bóng mẹ nặng tình yêu thương
Con biết mẹ vẫn thường ra ngõ
Ngóng chờ con khi gió sang mùa
Đàn gà giờ đã lớn chưa
Để phần con gái mẹ chừa hổng ăn
Mẹ nói rằng, tết về con nhé
Nếu con về mẹ khỏe vui theo
Mẹ qua bao dốc bao đèo
Gian nan vất vả gieo neo cuộc đời
Giờ sức yếu chưa thôi chờ đợi
Trông con về vui với mẹ yêu
Mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều
Nhưng đành lỗi hẹn khóc kêu não lòng
Cầu cho mẹ xuân trong nắng ấm
Sống thọ thêm phúc đậm tràn trề
Thương con mẹ ráng chờ nghe
Xuân sau con hứa sẽ về quê hương.
Thơ Mẹ Và Mùa Xuân 17
XIN LỖI MẸ
Thơ: Nguyễn Quang Định
Nơi xa xứ, con ngồi nhớ Mẹ
Hứa nhiều mà, chẳng thể về thăm
Để cho Mẹ cứ âm thầm
Vào ra trông ngóng tháng năm mỏi mòn.
Xin lỗi Mẹ, đứa con bất hiếu
Để Mẹ già, phải chịu cô đơn
Ngày đêm Mẹ lại tủi hờn
Vì con chưa đáp công ơn Mẹ hiền.
Con mong tết, đoàn viên có Mẹ
Đón giao thừa, Mẹ kể chuyện vui
Thế nhưng con cứ xa người
Đón xuân Mẹ phải mắt rơi lệ sầu.
Nhà tranh đó, trước sau xiêu vẹo
Xuân đã về, lại thiếu bóng con
Nghĩ suy Mẹ đã hao mòn
Hằng đêm giấc ngủ chẳng ngon tý nào.
Có những lúc, Mẹ đau ốm nặng
Con gọi về, Mẹ chẳng nói cho
Hỏi thăm Mẹ cứ giả đò
Nói ra lại sợ con lo lắng nhiều.
Con xin lỗi, Mẹ yêu nhiều lắm
Việc đáp đền, xin chậm Mẹ ơi
Chỉ mong Mẹ khỏe yêu đời
Thì con hạnh phúc niềm vui ngập tràn.
...
Chùm thơ Mẹ và Mùa Xuân hiện vẫn đang còn cập nhật. Xin mời bạn xem tiếp loạt , xuân này con không về tâm trạng nhất mà chúng tôi đã chia sẽ..