Tả một cơn mưa dông – Văn mẫu hay lớp 6
Xem nhanh nội dung Hãy tả cảnh một cơn mưa rào hoặc một cơn dông mà em đã được chứng kiến – Bài làm 1 của một học sinh giỏi Văn tỉnh Quảng Ngãi Suốt mấy tháng nay, trời không lấy một trận mưa. Thời tiết ngột ngạt, oi bức, thật là khó chịu. Ao hồ, mặt ruộng cạn khô, nức nẻ. ...
Xem nhanh nội dung
Hãy tả cảnh một cơn mưa rào hoặc một cơn dông mà em đã được chứng kiến – Bài làm 1 của một học sinh giỏi Văn tỉnh Quảng Ngãi
Suốt mấy tháng nay, trời không lấy một trận mưa. Thời tiết ngột ngạt, oi bức, thật là khó chịu. Ao hồ, mặt ruộng cạn khô, nức nẻ. Cây cối ủ rũ, héo khô dưới cái nóng như tiêu như đốt . Ai ai cũng uể oải , mồ hôi nhễ nhại, đều thở dài than vắn, khao khát có một cơn mưa to thật là to để cho đồng lúa, cây cối tươi nhuần trở lại và xoá bớt cơn nóng ấy đi
Thế rồi cơn mưa mong chờ ấy cũng đã đến . Chiều tà, bầu trời bất chợt tối sầm lại như ta đang ở tronh nha có ai đóng hết cửa sổ lại.Những ngã hung thần choàng chiếc áo đen đặc xịt, từ đâu kéo đến, đuổi những tia nắng vàng chói, che lấp cả bầu trời.Gió bắt đầu thổi dậy và càng lúc càng mạnh hơn mang theo khí lạnh. Chơp nhoáng nhoàng rạch nát cả một bầu trời mặc áo giáp đen . Cây cối ngả nghiêng, vật vã. Đàn mối vỡ tổ bay tán loạn . Gà con hoảng hốt, cuống quýt kêu chiêm chiếp chạy tìm nơi ẩn nấp. Kiến đen , kiến vàng như biết được tai hoạ sắp ập đến, cứ thế nối đuôi nhau, hối hả đưa trứng lên những nơi cao ráo. Những cơn lốc nhỏ cuốn lá khô bay ràn rạt. Muôn ngàn cây mía múa gươm. Những luỹ tre tần ngần gỡ tóc. Những cây dừa reo vui, dang tay đón gió nhìn xuống mặt đường . Khách đi xe tăng tốc độ để kịp về nhà tránh mưa. Những chiếc nấm đo đỏ từ từ khép cửa lại. Người bán hàng vội vã dọn hàng . Các cô bác nông dân nghỉ tay, đi về.
Lộp bộp ! Lộp bộp . Trời đã đổ mưa . Mưa giáo đầu. Những hạt mưa nhỏ bé nhưng mọng nước mếm mại, rơi mà cứ như nhảy nhót. Mặt đất đang kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm, đón nhận những hạt mưa ấm áp , tronh lành. Chỉ vài phút sau, đất trời mù trắng nước trong màn mưa dày đặc. Các giọt nước như những hạt pha lê , đua nhau rơi xuống, đan vào nhau tạo thành một bưc màng trong suốt. Mưa tuôn xả như ông trời có bao nhiêu nước trút xuống mặt đường làm cho đất trời mù trắng nước. Mưa sàm sạp, giọt ngã, giọt bay, bụi nước toả trắng xoá ngần. Mùi nước mưa mới ấm và ngòn ngọt, ngai ngái làm sao. Mùi man mác, xa lạ của trận mưa đầu tháng đen về. Mưa rèo rèo trên sân, gõ lộp độp trên mái nhà đâp lùng tùng liên miên lên tàu lá chuối. Mưa như những mũi tên lao, đâm vào cây cối làm chúng cứ nghiêng ngả như đang bị cù. Những ngườikhách lỡ đường thì trú mưa trong quán hàng cóc, bụi tre. Có những người thì ướt, run lên vì rét.
Mùi nồng của đất là lạ thỉnh thoảng lại cứ bốc lên. Từ trong nhà, lũ trẻ nối đuôi nhau chạy ra đồng tắm mưa và đi bắt cá đồng . Đứa nào cũng cởi trần trùng trục, mang giỏ, mang rổ để đi bắt cá. Còn những đứa trẻ không được mẹ cho đi tắm mưa thì ủ rũ, buồn bã, nhìn thèm thuồn những bạn được tắm mưa, thỉnh thoảng đưa bàn tay ra hứng nước mưa rồi tự nhiên bật khóc. Từ trong ao hồ, tiếng ếch nhái kêu lên vang động cả xóm làng. Nước như cái chổi chà quét sạch rác rưỡi mà chúng đi qua.
Trận mưa chợt tới rồi cũng chợt đi bất ngờ. Bầu trời lại sáng dần ra, sạch như tấm kính lau hết mây, hết bụi. Ông mặt trời đang núp sau cô mây hồng lại hiện lên hiền hoà, rãi những giọt nắng vàng chói lọi. Bầu trời quang đãng hẳn lên .Cầu vòng xuất hiện như một cây cầu bảy sắc bắt ngang chân trời. Cây lá hả hê, reo hò vui sướng vì được tắm mát .Trong tán lá, chích choè huyên náo, chim sẻ tung hoành, gõ kiến leo dọc theo cây dẻ bửa mỏ lách cách trên mỏ. Mọi sinh hoạt lại diễn ra bình thường. Mặt đường loang loáng, những tia nắng tinh nghịch nhảy xuống trong các vũng nước đọng, rồi dùng miếng gương sáng ấy chói vào mặt những người đi đường. Những người trú mưa vội vã lên xe tiếp tục công việc, dân làng lại ra đồng cấy lúa. Cảnh vật như được đổi mới.
Cơn mưa ấy đen lại niễn vui cho mọi người sau những ngày oi bức. Giờ đây, không khí trờ nên mát mẻ, mọi vật như được hồi sinh. Mưa tiếp thêm sức sống cho con người động vật, cây cối. Khí trời mát mẻ sau cơn mưa làm cho mọi người đễ chịu. Em thấy cuộc đời này rất thơ mộng và thật đáng yêu.
Tả một cơn dông – Bài làm 2
Trưa hè, mặt trời chói chang và gắt đặc hơi nóng. Ánh nắng từ trên chụp xuống quyện cùng hơi nước bị nung hầm hập bốc lên từ các đám ruộng nồi váng phèn.
Đằng đông, một mảng mây đen kịt, to và nặng lan tỏa mọi phía. Gió nổi lên với nhịp độ ngày một tăng. Gió mang hơi nóng bao trùm mọi vật rồi nhanh chóng đẩy chúng biến đi. Lúc này, mảng mây trên bầu trời sâu hút dần to ra, biến dạng rất nhanh rồi bao trùm cả mặt đất.
Trên đồng, mọi người hối hả thu dọn nông cụ, chạy vội vào các chòi gần đấy. Từng đợt sóng lúa rào rào khua vang từ đám này qua đám khác. Trên đường, cây cối nghiêng ngả, nhành lá như dựng đứng cả lên. Không thấy bóng dáng chim chóc đâu nữa, có lẽ chúng đã biết trước mà lẩn tránh đâu đó.
Đằng xa, một trốt xoáy xoắn ốc hình phễu to và đen mun di chuyển với tốc độ chóng mặt. Đến đâu con trốt ấy cuốn hút tất cả các vật trong luồng chuyển động của nó đến đấy. Trong thân hình uốn éo đen sệt của cơn lốc có đủ thứ: lá cây nhiều như bướm, thân cành còn nguyên cả rễ của điên điển, lát, những bó mạ chưa kịp cấy, có luôn cả chiếc nón lá của ai đó quên chưa kịp lấy. Tất cả những thứ ấy được xốc lên, kéo xuống như trò tung hứng của các diễn viên xiếc. Mưa bắt đầu rơi một cách thưa thớt nhưng nặng hạt.
Vài phút sau, gió có vẻ thấm mệt nên dịu dần rồi dừng hẳn. Cơn lốc đã tan biến tự lúc nào không rõ, mây mỏng dần rồi đứt chân, hé lộ ánh sáng hanh vàng. Mọi vật như bừng tỉnh sau cơn dông.
Tả một cơn mưa dông bất ngờ mà em chứng kiến – Bài làm 3
Con phố tôi ở mang tên nhà chí sĩ yêu nước nổi tiếng nhất đầu thế kỉ XX của đất nước: Phan Bội Châu. Nó đã cùng tôi trải qua thời thơ ấu, những ngày nắng đẹp và cả những khi dông bão. Bây giờ đang là mùa hè, cơn dông có thể ập tới bất cứ lúc nào và tôi đã quá quen thuộc với cảnh ấy. Những lức đó, tôi thường ngồi mơ màng nhìn qua cửa sổ ngắm phố phường.
Tiếng gió rít qua khe cửa và mây đen ùn ùn kéo tới che khuất Mặt Trời. Thế là lại một cơn dông sắp đến. Các tia nắng không còn nô đùa với các hàng cây mà rủ nhau chạy trốn những đám mây đen độc ác. Mọi người đang đi trên đường vội tìm chỗ trú dưới mái hiên hay dừng lại mặc áo mưa. Con phố vắng lặng hẳn đi cho dù chỉ mấy phút, nước vẫn còn tấp nập, ồn ào.
Mưa trút xuống ào ào. Hạt mưa thi nhau rơi xuống mặt đường. Con đường như được măc áo mưa, nước không đọng lại mà chảy đến hai rãnh thoát nước đang làm việc một cách thầm lặng, hăng say giúp đường không bị ngập nước.
Không, chỉ có thế, cơn dông còn kèm theo cả gió lốc. Hai hàng cây bên đường nghiêng ngả chống chọi với những cơn gió lăm le bứt tung từng vốc lá, thân cây già cỗi đau đớn nhìn những chiếc lá còn xanh mà đã phải lìa cành.
Cùng với cảnh ấy, tại các cửa hàng bên đường, chủ nhân vội vã đóng cửa như để cố níu kéo chút ấm. Tôi nhìn thấy rõ vẻ mặt lo âu của các bà gánh hàng rong. Họ sợ rằng sẽ không bán được hàng và tối về sẽ phải xoay xở bữa tối cho đàn con như thế nào không biết nói sao với đàn con. Bời vậy, họ đội mưa, cố hối sức mình rảo bước qua các dãy phố, chăm chỉ như những con ong, cái kiến, việc lưu hành giao thông như ngừng lại, thi thoảng có chiếc xe máy rồ ga phóng qua khiến con đường lại càng có vẻ im ắng. Trong các quán cơm, quán phở không có cảnh người ra kẻ vào như mọi ngày. Con phố bị bao trùm một thứ gì đó rất buồn tẻ, đơn địệu, thời gian như ngừng trôi. Có vẻ như cây kim giờ bị sút ra khỏi trục còn anh kim phút và kim giây vừa chạy vừa ngủ gục.
Thế mà cũng đến lúc cơn dông kết thúc. Mưa ngớt hạt rồi tạnh dần. Thay vào những đám mây đen là ông Mặt Trời tươi cười cùng những tia nắng ấm áp. Phố phường lại nhộn nhịp người qua lại.
Cơn dông đã qua, tôi lại phát hiện thêm được một bộ mặt mới của khu phố. Tất cả những gì của khu phố: nhà cửa, cây cối… lại càng gắn bó với tôi hơn. Sau này, dù có đi đâu, về đâu tôi cũng sẽ không quên con phố kể cả những khi thời tiết xấu, có dông như lúc này bởi một lẽ đơn giản: nó đã cùng tôi chia sẻ buồn vui từ lúc còn trong nôi đến bây giờ, khi tôi sắp trở thành thiếu nữ.
Tả một cơn mưa dông – Bài làm 4
Hôm nay, trời có vẻ khác với mọi khi. Trời thật oi bức và dự báo thời tiết hôm qua còn nói là sẽ có mưa nữa. Tiếng chuông nhà thờ báo hiệu giờ cao điểm đã đến. Xe cộ chen chúc nhau, người người qua lại đông nghịt. Ai ai cũng muốn về nhà cho nhanh.
Trời đang có vẻ trong xanh bỗng nhiên từ đâu tới, những đám mây đen hiện ra phủ kín cả bầu trời. Gió bắt đầu thổi, mạnh, mạnh dần. Cây cối trên vỉa hè ngả nghiêng. Lũ chim rủ nhau tìm chỗ trú ẩn. Lũ gà con sợ hãi núp trong cánh mẹ. Sấm chớp ầm trời. Chớp lóe lên một khoảng trắng trên bầu trời. Mưa bắt đầu rơi. “Lộp độp, lộp độp” trên những mái tôn. Mưa như trút nước. Những cống thoát nước đầy tràn cả lên mặt đường. Nhà em bị mất điện. Tuy hơi sợ nhưng em vẫn rất thích. Em nghé đầu một chút ra ngoài cửa, nhìn về phía con phố. Mọi người hối hả tìm chỗ trú mưa.
Khoảng một tiếng sau, mưa nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Sấm chớp cũng không còn nữa. Bầu trời trở lại vẻ trong xanh.Chim ca hát líu lo. Mọi người lại ra đường với vẻ mặt rạng rỡ.
Thu Thủy (Tổng hợp)