Tả khuôn mặt mẹ – Văn hay lớp 6
Tả khuôn mặt mẹ – Văn hay lớp 6 Tả khuôn mặt mẹ – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Khánh Hòa Đã ba ngày nay, tôi bị ốm, phải nghỉ học nằm li bì trên giường. Mỗi khi mệt quá ngủ thiếp đi, tỉnh dậy, tôi lại thấy gương mặt lo âu của mẹ đang ghé sát bên tôi. Nhìn thấy ...
Tả khuôn mặt mẹ – Văn hay lớp 6
Tả khuôn mặt mẹ – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Khánh Hòa
Đã ba ngày nay, tôi bị ốm, phải nghỉ học nằm li bì trên giường. Mỗi khi mệt quá ngủ thiếp đi, tỉnh dậy, tôi lại thấy gương mặt lo âu của mẹ đang ghé sát bên tôi. Nhìn thấy gương mặt mẹ, tôi thấy như khỏe hẳn lên. Gương mặt thân thương, gần gũi của mẹ, tôi đã ghi tạc trong tâm trí từng đường nét nhưng lần nào tôi cũng muốn được ở bên mẹ, nhất là, những lúc ốm đau như thế này, được mẹ âu yếm, vỗ về và để được ngắm nhìn khuôn mặt yêu dấu của mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi sáu tuổi; nhưng khuôn mặt mẹ vẫn lưu lại vẻ đẹp của một thời tuổi trẻ. Ngắm nhìn ảnh mẹ khi còn là sinh viên Trường Đại học Sư phạm, tôi đã nhận thấy rất rõ vẻ đẹp dịu dàng của mẹ hiện trê khuôn mặt. Bố tôi thường kể lại là lần đầu tiên gặp mẹ, bố đã rất ấn tượn bởi khuôn mặt trắng trẻo, bầu bĩnh, tròn như trăng rằm với mái tóc thả xoã ngang vai của mẹ. Khuôn mặt ấy có sống mũi thẳng, gọn và thanh tú, đôi mắt lá răm sáng toát lên sự thộng minh, ánh mắt nhìn đằm thắm, dịu dàng và đôi môi hồng hồng thường nở nụ cười e thẹn, kín đáo nhưng vẫn để 1 chiếc răng khểnh rất có duyên. Hồi bố mẹ mới quen nhau, mỗi khi gặp bố mẹ thường ngượng nghịu, khuôn mặt đỏ bừng lên, hàng mi đen khẽ chớp ánh mắt nhìn lảng ra xa, miệng mím lại rất có duyên.
Đã hơn hai mươi năm trôi qua, cô sinh viên có khuôn mặt ấn tượng ngày ấy, giờ đã trở thành một cô giáo dạn dày kinh nghiệm và làm chủ một gia đình với bộn bề công việc. Khuôn mặt mẹ tôi bây giờ đã có sự thay đổi ít nhiều theo năm tháng. Mặt mẹ gầy hơn với xương cằm, gò má hơi nhô lên nhưng vẫn toát lên vẻ phúc hậu, thân thiện, hiền dịu. Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng như ngà với chiếc răng khểnh như bừng sáng trên khuôn mặt khiến mọi người trong nhà đều thấy vui vui. Những sợi tóc mai ở hai bên thái dương của mẹ cũng đã lốm đốm trắng nên những lúc rảnh rỗi tôi thường nhổ tóc bạc cho mẹ. Trên má mẹ đã nổi lên mấy vết nám sẫm mờ mờ. Mắt mẹ phải nheo lại mỗi khi nhìn xa, những vết chân chim ở khoé mắt cũng xuất hiện ngày càng nhiều và khi đọc sách, mẹ đã phải đeo kính vì mắt đã kém đi nhiều, vầng trán và cả ở khoé miệng của mẹ Xuất hiện những nếp nhăn nhỏ. Mẹ thường bảo tôi: “Mỗi lần các con làm mẹ phiền lòng thì trên mặt mẹ sẽ có thêm một nếp nhăn nữa”. Nghe thế, tôi càng thấy thương mẹ và mong ước những vết nhăn trên khuôn mặt mẹ biến mất. Khi tôi được điểm cao hay làm một việc tốt mẹ khen tôi, ánh mắt mẹ lấp lánh niềm vui, nụ cười tươi tắn của mẹ thường trực nở trên môi, đôi má mẹ ửng hồng, những vết nhăn trên khuôn mặt dường như cũng giảm bớt. Khi tôi mắc lỗi, mẹ dạy bảo tôi với một vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt đượm buồn, những nếp nhăn trên trán mẹ như hằn sâu thêm khiến tôi vô cùng ân hận và thương mẹ. Những ngày tôi ốm đau như thế này, mẹ thức cả đêm chăm sóc tôi, khuôn mặt mẹ hốc hác, nhợt nhạt hẳn đi, lộ rõ vẻ mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng, trũng sâu xuống, ánh mắt lo lắng nhưng tràn đầy vẻ âu yếm, trìu mến và nụ cười của mẹ cũng trở nên gượng gạo.
Buổi tối, mẹ tôi thường soạn bài rất khuya. Khuôn mặt mẹ chứa đựng vẻ suy tư, cúi nghiêng nghiêng bên trang giáo án. sống mũi mẹ thẳng, thanh tú như một đường kẻ. Vầng trán mẹ nhăn lại khi suy nghĩ điều gì đó làm lay động những sợi tóc mai mềm mại loà xoà trên trán. Với chiếc kính trắng trên mắt, mẹ chăm chú nhìn xuống trang sách. Thỉnh thoảng đôi môi mẹ mím lại trông giống như một em bé đang phụng phịu hờn dỗi. Có lúc khuôn mặt mẹ bất động như một pho tượng in hình rõ rệt trên bức tượng. Khi đó, tôi vội vàng phác họa lại khuôn mặt mẹ và lúc rỗi rãi thường đem ra ngắm với một sự thích thú đặc biệt.
Khuôn mặt thân thương của mẹ đã đem đến cho tôi biết bao cảm xúc mới mẻ. Và trong cuộc đời này, cọ thể rất nhiều khuôn mặt trồ thành thân thiết, gần gũi nhưng với tôi, khuôn mặt thân yêu của mẹ vẫn đẹp nhất, hiền dịu nhất bởi tôi vô cùng yêu quý mẹ của tôi,
Tả khuôn mặt mẹ – Bài làm số 2
Với em, gương mặt mẹ là một hình ảnh vô cùng thân thuộc luôn thường trực trong tâm trí. Mẹ em năm nay đã hơn ba mươi tuổi nhưng gương măt mẹ trẻ hơn tuổi rất nhiều. Gương mặt mẹ hình trái xoan được ôm lấy bởi mái tóc đã cắt ngắn, đen và thẳng. Những sợi tóc rất đẹp ấy phủ chéo một phần trên trán mẹ. Đôi mắt của mẹ long lanh như lúc nào cũng ánh lên niềm vui. Đuôi mắt dài nhìn thật đáng yêu biết mấy! Mẹ có chiếc mũi dọc dừa và đôi môi nhỏ nhắn, hồng tươi. Mỗi khi mẹ cười, lại để lộ ra hàm răng trắng và một chiếc răng khểnh thật duyên. Nhưng em thích nhất làn da của mẹ. Da mẹ trắng và mịn, mỗi khi có chuyện gì vui, em chỉ muốn ôm chầm lấy mẹ và thơm nhẹ lên đôi má của mẹ. Gương mặt của mẹ em thật đẹp, em lại thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn được thấy những nụ cười nở tươi trên gương mặt mẹ.
Tả khuôn mặt mẹ – Bài làm số 3
Gia đình em gồm ông bà, cha mẹ, anh chị… gần một chục người nhưng em yêu nhất vẫn là mẹ. Những dịp xa nhà, khuôn mặt mẹ luôn luôn hiện ra trong tâm trí khiến cho em càng thêm nhớ mẹ. Mẹ em năm nay bốn mươi ba tuổi. Quãng đời dạy học gần hai mươi năm đã Đềlại dấu ấn khó phai trên gương mặt mẹ.
Những lúc mẹ ngồi chấm bài hay soạn bài, gương mặt trái xoan thanh tú hơi cúi xuống. Vài sợi tóc loà xoà trên vầng trán rộng đã thấp thoáng mấy nếp nhăn. Đôi mắt đen vừa dịu dàng vừa nghiêm khắc chăm chú đọc từng dòng chữ trong bài viết của học sinh hay đăm chiêu trên từng trang giáo án. Nhiều khi mẹ nhìn em, ánh mắt yêu thương thay cho bao lời động viên, an ủi. Cũng có lúc, đôi mắt ấy lại như muốn nói: Con đừng bao giờ nói dối mẹ bởi mẹ đọc được ý nghĩ của con! Dường như những nét đẹp trong tâm hồn mẹ cứ lặng lẽ toả chiếu ra từ đôi mắt đó.
Trên gương mặt mẹ, các nét hoà hợp với nhau tạo nên vẻ đẹp giản dị, trong sáng, rất dễ gây thiện cảm. Đặc biệt là nụ cười rạng rỡ, tươi tắn luôn nở trên môi, Đềlại cho mọi người một ấn tượng khó quên ngay sau lần đầu gặp mẹ.
Đồng nghiệp và học sinh của mẹ đều quý mến, tôn trọng và đánh giá rất cao về mẹ. Em tự hào về người mẹ đảm đang, tháo vát và cũng rất mực nhân hậu, hiền từ. Hình bóng mẹ kính yêu mãi mãi ln sâu trong tâm trí em, theo em suốt cả cuộc đời.
Tả khuôn mặt mẹ – Bài làm số 4
Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm giác có mẹ là giáo viên, được hạnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.
Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. Vì vậy, dù mới hơn ba mươi tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm. Bao giờ cũng vậy, luôn là tình yêu đong đày dành cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi lần có người khen tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào, hãnh diện. tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó là dấu ấn của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Nghe ngoại kể, này trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố ở làn da ngăm ngăm. Nhưng cái mà mẹ luôn tự hào nhất, chăm chú nhất về bản thân lại là mái tóc. Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái tóc của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài, đen, óng mượt mà ngay cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước. Tôi rất thích ngắm mẹ hong tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ có dáng đi vất vả. Thì cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao công việc để chăm sóc gia đình khiến mẹ không thể thông thả, khoan thai. Hai bàn tay của mẹ gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên.
Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà ba đã sơn màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố mua tặng mỗi dịp về thăm nhà. Ngày nào cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho an hem tôi, cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ còn nhớ được.
Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt của sự yêu thương và hi vọng. Tôi không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui.
Hồng Loan tổng hợp
Từ khóa tìm kiếm:
- tả khuôn mặt mẹ
Bài viết liên quan
- Kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường – Văn hay lớp 7
- Nghị luận xã hội về chủ để: Giữ lấy truyền thống dân tộc – Văn hay lớp 12
- Phát biểu cảm nghĩ về bài Cổng trường mở ra – Văn hay lớp 7
- Nghị luận xã hội về câu nói: Người chê ta mà chê phải là thầy của ta, người khen ta mà khen phải là bạn ta, những kẻ vuốt ve, nịnh bợ ta chính là kẻ thù của ta vậy – Văn hay lớp 12
- “Không thầy đó mày làm nên” và “Học thầy không tày học bạn” – Văn hay lớp 7
- Kể về ông nội của em – Văn hay lớp 6
- Nghị luận xã hội về biển Đông – Văn hay lớp 12
- Tả bộ quần áo em mặc đến lớp vào sáng thứ hai hằng tuần – Văn hay lớp 2