06/05/2018, 09:01

Tả cảnh đầm sen đang mùa hoa nở – Văn mẫu hay lớp 6

Xem nhanh nội dung Tả quang cảnh 1 đầm sen đang mùa hoa nở – Bài làm 1 của một học sinh giỏi Văn tỉnh Gia Lai Chắc hẳn ai cũng từng nghe câu thơ nổi tiếng: “Tháp Mười đẹp nhất bông sen/ Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”. Hoa sen là loài hoa đặc trưng của dân tộc ...

Xem nhanh nội dung

Tả quang cảnh 1 đầm sen đang mùa hoa nở – Bài làm 1 của một học sinh giỏi Văn tỉnh Gia Lai

Chắc hẳn ai cũng từng nghe câu thơ nổi tiếng: “Tháp Mười đẹp nhất bông sen/ Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”. Hoa sen là loài hoa đặc trưng của dân tộc Việt Nam, chính vì vậy khắp mọi nơi, cả ở vùng nông thôn hay chốn thành thị đông đúc cũng có những đầm sen rất đẹp. Và không phải đâu xa, gần nơi em ở cũng có một đầm sen đẹp như thế.

Đầm sen của xóm em không rộng lắm, nhưng sen mọc rất dày. Sen thuộc loài thân mềm. Đầm sen thường rất nhiều bùn, tuy vậy nhưng mặc dù nằm sâu tận dưới đáy bùn nhưng ngó sen vẫn trắng tinh, ngó sen có vị ngọt mát vậy nên là một món ăn rất ngon vào mùa hè. Thân của loài cây này rất mềm, rỗng bên trong nên rất dễ gãy. Lá sen có màu xanh và khá to, hình dáng gần như là hình tròn, và có một tính chất đặc biệt là không thấm nước giống như lá của cây khoai môn. Những hạt mưa rơi xuống trôi tuột và đọng lại ở giữa lá, lá sen có rất nhiều đường gân mọc đều thành một khung hình tròn. Hồi bé mỗi khi trời mưa, chạy mưa chạy qua đầm sen ngắt vội một lá chụp lên đầu, lá sen trở thành chiếc ô nhân tạo của chúng em.

Chắc ai cũng biết cốm lúa mới thơm ngon, người ta làm cốm và cũng dùng lá sen để gói lại. Hoa sen thường nở vào cuối mùa hạ và đầu mùa thu, mùa thu mùa tựu trường cũng là lúc hoa sen nở, mỗi khi đi học ngang qua đó là một lần được ngắm vẻ đẹp của cả đầm sen. Hoa sen có nhiều cánh, khi chưa nở thì chụm lại, lúc nở thì xòe rộng ra, để lộ nhị vàng bên trong. Hoa sen có hai loại: hoa sen trắng và hoa sen đỏ nhưng không phải là đỏ tươi mà gần giống như màu mận chín. Hoa sen trắng mang một vẻ đẹp tinh khiết, tao nhã, còn hoa sen đỏ mang một vẻ đẹp đậm đà. Hoa sen có mùi thơm thoang thoảng, còn có một thức uống được xem như là đặc sản mà có sự góp phần của hoa sen đó là “chè sen” hay chính là chè ướp với cánh hoa sen. Loại chè này uống rất thơm và ngon được dùng làm quà biếu trong những ngày lễ tết. 

Được một thời gian, hoa sen tàn, những cánh hoa rụng hết, phần nhị bên trong dần dần hình thành bát sen, đúng như tên gọi bát sen thật giống một cái bát, bên trong cái bát ấy là hạt sen. Hạt sen ăn cũng rất ngon, đồng thời còn được sử dụng trong các món chè, để kho với thịt và cũng là một vị không thể thiếu của thuốc bắc. Những lần đi học về sớm, chúng em rủ nhau xuống ngắt hoa sen về cắm bình để ở nhà, mặc dù biết là việc này xóm em cấm nhưng vẫn ngắt trộm. Đầm sen thường rất sâu nên chúng em chỉ dám bẻ những bông hoa ở gần bờ mà không dám ra xa vì sợ nguy hiểm. Xem trong ti vi người ta muốn lấy hoa sen phải có thuyền, một người trèo thuyền và một người bẻ hoa. Hoa sen cũng giống như rất nhiều loài hoa khác chỉ có mùa riêng của nó, hêt mùa, thường là vào mùa đông đầm sen lụi dần chỉ còn những thân cây khô nhô lên mặt nước. Ai cũng nhớ và mong sớm qua mùa đôn, đến mùa xuân ấm áp để những lá sen đầu tiên ngoi lên khỏi mặt nước và tiếp tục một mùa sen mới.

Đầm sen thật đẹp, đẹp từ lá sen đến hoa sen rồi bát sen, lá và bát sen màu xanh như làm nền cho những bông sen trắng nổi lên như một bức tranh thật hài hòa về màu sắc. Nhớ tới loài hoa này không ai có thể quên những câu thơ này:

“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.

Tả quang cảnh đầm sen đang mùa hoa nở – Bài làm 2

Hình ảnh làng quê Việt Nam luôn gắn liền với những cảnh đẹp giản dị, quen thuộc như: cánh đồng làng, con đê xanh ngút tầm mắt…Còn với với em ấn tượng về đầm sen đang mùa nở hoa mãi là hình ảnh đẹp đầy thú vị trong kí ức mộng mơ của tuổi học trò.

Từ xa nhìn lại, đầm sen như một toà lâu đài màu xanh lấm tấm phấn hồng. Hương sen nồng nàn lan toả theo làn gió bay xa thơm ngát một vùng. Trong làn sương sớm mong manh, huyền ảo làm cho cả đầm sen như khoác lên mình tấm áo choàng bằng voan trắng, có đính thêm những hạt kim cương lấp lánh. Mặt trời từ từ nhô lên chiếu nắng xuống cho đầm sen càng thêm lóng lánh. Gió lùa vào đầm sen như bàn tay người mẹ nhẹ nhàng đánh thức đàn con nhỏ bé. Đầm sen như sực tỉnh giấc vẫy những cánh tay mềm mại chào đón ông mặt trời.

Đến bên đầm sen vào mùa hoa nở mới thấy hết vẻ đẹp diệu kì mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Bao quanh đầm sen là bờ cỏ xanh mượt mà, uốn lượn như nét vẽ mềm mại. Mặt đầm phủ kín một màu xanh, lấp ló những đoá sen hồng, sen trắng. không biết sen ở đây được trồng từ bao giờ mà sen cứ mọc chi chít dày đặc không trông thấy mặt nước, từng đoá hồng, đoá trắng thi nhau khoe sắc, toả hương. Sen hồng kiều diễm như đôi má ửng hồng của nàng thiếu nữ. Sen trắng giản dị thanh khiết vươn lên đón ánh bình minh như muốn phô ra tất cả sự trong trắng tinh khiết của mình.

Còn các nụ sen mới đẹp làm sao, từng búp, từng búp tròn lẳn, mũm mĩm tràn trề sức sống, e thẹn núp mình sau những chiếc lá ngắm nhìn những bông hoa mà lòng thầm ngưỡng mộ: Các chị hoa thật lộng lẫy, các chị ấy nở bung những cánh tròn xoe xoe, bao cánh hoa úp vào nhau đều đều, xinh xắn là bầy nhiêu chiếc má xinh xin bầu bĩnh. Mỗi bông hoa là một cô thôn nữ xinh đẹp. Các cô đang cố khoe cái nhị vàng anh ánh toả hương thơm lừng mời gọi bướm ong.

Xung quanh các bông hoa là những chiếc lá mập mạp, cứng cáp vươn cao như người lính gác ngẩng cao đầu hãnh diện vì  mình được đứng bên bảo vệ những nàng hoa xinh đẹp. Còn những gương sen nằm nghiêng nghiêng trên cuống như người có tuổi ung dung ngồi trên ghế mỉm cười ngắm nhìn đàn cháu. Hương sen thoang thoảng bay theo chiều gió lúc đậm, lúc nhạt, cáy mùi thơm dìu dịu ấy xua tan cái nóng bức oi ả của mùa hè. Một vài khách du lịch dừng lại bên bờ chụp ảnh.Giữa đầm các cô các chị đang bơi thuyền thúng hái hoa sen nét mặt ánh  lên miềm vui sướng. Sen có thể dùng vào nhiều việc, lá sen dùng để gói hàng, hoa sen dùng cắm lọ, ướp trà, hạt sen dùng để nấu chè hay làm mứt đều ngon…

Hoa sen tượng trưng cho cốt cách, tâm hồn người Việt thanh tao mà giản dị. Ngày xưa ông Mạc Đĩnh Chi làm bài phú "Hoa sen giếng ngọc" nên dù dung mạo xấu xí vẫn được vua trọng dụng, quí mến. Ngày nay hoa sen được chọn làm "Quốc hoa" biểu tượng của đất nước bốn mùa xanh tươi hoa lá.

Thiên nhiên thật kì diệu sinh ra một loài hoa tuyệt đẹp như hoa sen. Vẻ đẹp dịu dàng thanh khiết của đầm sen đang mùa hoa nở luôn neo đậu trong trái tim em, dù đi đến bất cứ nơi đâu, được thấy bao nhiêu cảnh lạ thì em cũng không thể quên được vẻ đẹp của đầm sen.

Tả quang cảnh một đầm sen đang mùa hoa nở – Bài làm 3

 Làng Phương Chiểu quê em nằm dọc theo con đê sông Hồng, kéo dài đến hơn hai cây số. Giáp chân đê là một đầm sen bát ngát đang độ nở hoa, tạo nênmột khung cảnh tuyệt vời. Người dân làng em dù đi đâu xa cũng luôn nhớ về đầm sen ấy, bởi nó được coi như một mảnh hồn làng.

Hằng năm, cứ vào đầu mùa hè là hoa sen bắt đầu nở. Sen lan ra che kín mặt đầm, lá sen to xoè rộng, có cái nằm ngay trên mặt nước, có cái nhô cao lên như những chiếc dù xanh. Những búp sen vươn cao khỏi tầng lá xanh thẫm, hướng thẳng lên trời. Hoa sen nở từ từ trong vài ngày. Lúc đã nở hết, bông sen xoè những cánh mỏng và mịn như lụa, màu hồng tươi. Chính giữa là chiếc gương sen hình tròn được bao quanh bằng một lớp nhuỵ vàng, thơm ngát. Nhiều bông hoa đã tàn, chỉ còn lại đài sen màu xanh ngọc, trong chứa đầy hạt non. Giữa hè, hoa sen nở rộ, một màu hồng trải rộng ngút tầm mắt, hương sen ngào ngạt theo gió bay xa.

Chiều chiều, chúng em cột trâu vào những gốc dứa dại dưới chân đê, sát bên bờ đầm cho trâu gặm cỏ. Rồi mỗi đứa một chiếc diều, thi nhau thả xem diều ai bay cao hơn. Mặt đê rộn rã tiếng nô đùa. Phía Tây, – mặt trời đang xuống dần. Đỉnh núi Ba Vì sừng sững ln trên nền trời đỏ sẫm.

Nô đùa chán, chúng em kéo nhau xuống đầm sen để tắm. Nước trong và mát, lại thoang thoảng hương sen, rất dễ chịu. Trên mặt đầm, hơn chục chiếc thuyền thúng của các bà các chị đi hái hoa sen nhẹ nhàng len lách giữa những đám sen dày đặc. Hoa sen hái về được bó thành từng chục bằng lạt rơm và được bao kín bằng lá sen tươi. Sáng sớm mai, hoa sen làng em sẽ có mặt khắp các chợ nội ngoại thành của Thủ đô Hà Nội.

Cây sen rất có ích cho đời sống con người. Hoa sen cắm trong bình, trưng bày nơi phòng khách rất đẹp, rất sang. Nhuỵ sen ướp trà thành thứ trà sen nổi tiếng. Hạt sen nấu chè, làm mứt đều ngon. Lá sen tươi gói cốm làng Vòng, buộc bằng sợi rơm nếp vàng óng, xuất hiện mỗi độ thu về nhắc nhở rằng Tết Trung thu sắp đến.

Hoa sen đẹp một vẻ đẹp trong trắng. Hương sen thơm một mùi thơm thanh khiết. Nhiều người yêu hoa sen bởi hoa sen Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Câu ca dao: Trong đầm gì đẹp bàng sen, Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng đã trỏ nên thân thuộc, gần gũi với mỗi người dân đất Việt.

Tả đầm sen trong mùa hoa nở – Bài làm 4

Một thời quê tôi có rất nhiều ao sen và đầm sen. Những con đường đất nhỏ, hẹp dẫn ta đi quanh qua những rặng tre xanh, chòm xóm… Đây đó, ta thường bắt gặp những “vườn sen” xanh ngát nở đầy hoa. Những bông hoa náo nức nở bập bùng mà mới ngày nào ao, chuôm ta còn thấy đầy bùn đen kịt. Chút nắng sớm chênh chếch rọi qua vườn sen càng làm lộng lẫy thêm vẻ đẹp kiêu sa, tinh khiết của những bông hoa nở nõn nà đầu mùa đang thầm lặng tỏa hương. Thỉnh thoảng bắt gặp những con chim cuốc, chìa vôi, rẽ gà… với chiếc cổ dài ngoãng đang gật gù, ngó nghiêng cùng những cánh bướm, chuồn chuồn… đủ màu sắc hồn nhiên chao lượn chấp chới trên nền thảm sen xanh, hoa sen hồng đang phủ kín trên mặt nước êm đềm. Ẩn trong vườn sen đâu đó tiếng ve rả rich say mê ngân điệu nhạc hè quen thuộc. Thỉnh thoảng có làn gió thổi qua, vườn sen chao nghiêng lộ ra phần xanh bạc phía dưới lá bồng bềnh như những lớp sóng sắc màu dập dờn, mơ mộng… Những ngày hè dù nắng nóng đến mấy, sau những lúc căng thẳng mệt nhọc, đứng trước không gian thoáng đãng được ngắm nhìn hoa sen nở, được hưởng ngoạn mùi hương tỏa ngát, lòng ta cảm thấy thanh thản dịu mát, bình yên đến lạ thường! Màu hoa trắng sắc hồng thanh khiết kia, mùi hương dung dị ngào ngạt toả ra ấy có gì mà để mỗi khi đi xa ta lại nhớ về làng quê với bao niềm nỗi khôn nguôi… 

Không biết từ bao giờ hoa sen gần gũi và được ví với tính cách cao đẹp, đạo đức, đạo lý của con người. Là người Việt Nam không mấy ai không biết và thuộc câu ca dao: Trong đầm gì đẹp bằng sen/ Lá xanh bông trắng lại chen nhuỵ vàng/ Nhuỵ vàng bông trắng lá xanh/ Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Sen là loài cây rất lạ, khi hạt sen đã vào mẩy và đầy đặn yên lành trong các đài sen, khác nào tổ ấm mà mẹ sen đã chuẩn bị sẵn và khi bùn đen bẩn đục trong ao đầm dường như đã được lọc sạch, nước trong trở lại, lúc đó như đã tròn bổn phận và thiên chức với đời là sen bắt đầu tàn. Có người bảo cuối thu và mùa đông là sen ngủ, rồi phải chờ đến cuối xuân, mặt ao mới chợt nhú lên những lá sen đầu mùa từ trong lòng đất. Lúc trở lại với cuộc sống là lá sen vượt khỏi mặt nước như những bàn tay nhỏ thơ ngây với lên trời theo làn gió nhẹ vẫy vẫy, làm ta thấy nao nao…

Thời thơ ấu, vào những ngày hè khi mặt ao sen chưa phủ đầy lá cũng là nơi chúng tôi thường rủ nhau xuống tắm. Có lần hai cô gái cùng xóm bị đuối nước, nghe tiếng kêu cứu tôi vội vàng nhảy xuống, may là chỗ hố sâu không rộng, tôi phải nhịn thở để lặn xuống, đứng chân dưới đáy bùn tôi lấy đà cố đẩy hai người lên chỗ nông và thật hú hồn cả ba đứa thoát chết! Nhớ lại, trong tôi nhói lên những ký ức khó phai về những khoảnh ao làng. Lần khác, cũng chuyện hoa sen, tôi cùng cô bạn gái làng bên về nhà tôi chơi; qua đầm sen nở, nàng buột miệng: “Ôi, hoa sen đẹp quá, em rất thích!”. Chẳng nói, chẳng rằng tôi dừng xe đạp và mời “người đẹp” xuống nghỉ tạm bên bóng cây, còn tôi thì vụt sang phía bên kia đường. Nhìn trước nhìn sau (bấy giờ ao sen đã có người coi giữ), tôi chọn chỗ bụi cây rậm rạp, cởi quần lội xuống ao hái trộm mấy bông để tặng nàng… Cách đây mấy hôm, tôi hỏi các em học sinh đang học vẽ chỗ tôi: “Bài tới, lớp ta sẽ vẽ tĩnh vật, tôi nhờ các em mua lấy vài bông hoa sen để làm mẫu vẽ”. Có em- Thưa thày bây giờ hiếm lắm, phải đi xuống gần chân đê mới có sen ạ!. Tôi buột miệng: “Thế thì thôi, ta tìm một loại hoa khác vậy!”. Trước kia, vào những ngày hè như thế này là bọn trẻ chăn trâu bọn tôi thường rủ nhau tắm ao, gặp mùa hoa sen nở, nhiều đứa cứ tự tiện mà bẻ hoa, mà hái lá sen để làm nón che đầu, để gói đồ ăn… thậm chí có đứa còn lấy cây mà phá hoa một cách vùi dập, bất cần. Nhìn những cánh hoa đẹp là thế mà giờ chúng như những con thuyền bạc mệnh trôi nổi lềnh bềnh trên mặt ao và lả tả rơi đầy lối đi, lòng tôi nhói đau như se lại… Có lần tức quá tôi tát một đứa đang dùng cây phá hoa: “Mày ngu thế, hoa đẹp thế kia mà mày lỡ tay phá bỏ không thấy tiếc sao?” Nó cãi: “Thì hoa có để làm gì đâu?” Tôi quát: “Để cho đẹp, hiểu chưa!”. Cũng vì chuyện ấy, đầu năm sau, tôi “gà” cho ông anh họ tôi tên là Tiệp đứng ra nhận trông giữ ao để thu hoạch hạt sen. Ông chủ nhiệm HTX lúc ấy tỏ ra dễ dãi, đồng ý ngay. Dạo đó hạt sen ít có người mua, thời ấy làm chẳng đủ ăn, nói gì đến chuyện thưởng thức những thứ như hạt sen; vì thế nhận trông coi ao sen đến vụ, anh Tiệp cũng chẳng thu hoạch được là bao, có lúc anh than thở: “Chẳng ăn thua gì chú mày ạ. Mệt lắm, giữ không xuể! Hoa thì vẫn bị bẻ trộm, khi thu hoạch hạt chỉ được một phần, còn lại là phần chuột!”. Tôi cũng thấy buồn và cảm thấy mình như có lỗi với anh, tuy vậy phần nào, tôi cũng được hưởng lợi, đó là những bát chè hạt sen, rồi món ngó sen làm nộm, củ sen ninh xương… mà thỉnh thoảng tôi được anh Tiệp “chiêu đãi”. Chao ôi, những món ăn làm tôi còn nhớ mãi! Ngon tuyệt! Rồi có lần mẹ tôi bị chứng mất ngủ, bố tôi ước ao cần có vị “tâm sen” để làm thuốc. Thì ra tâm sen là cái nõn mầm bé tẹo nằm ở phần giữa cuống hạt, tách chúng ra phải dùng dao nhọn khoét nhẹ thật khéo, quả là mất thời gian và kiên trì lắm lắm! Nhớ ra, tôi đến nhờ anh Tiệp “để lại” cho. Có tâm sen làm đầu vị thuốc an thần, mẹ tôi uống liền mấy ngày. Quả là hiệu nghiệm! Mẹ tôi đã khỏi bệnh và ngủ trở lại bình thường. Có lần anh tâm sự: “Chú mày ạ, cái gì có giá trị và quý hiếm thì lại càng khó tìm! Như củ sen chú đã ăn khen ngon chẳng hạn, anh đã phải ngụm, lặn dưới bùn đen sịt mà mò, mà bới, vất vả cực… nên cũng phải thôi, chẳng mấy ai muốn làm cả! Ở chợ, chú mày thấy có ai bán đâu? Rồi, tôi nhớ mãi lần ấy anh Tiệp rỉ tai tôi vẻ rất hệ trọng: “Này! Vừa rồi anh được nghe ông Nhân cất vó ấy bảo, cái giống sen này lạ lắm cơ, hễ có người xấu vứt ván ôi xuống ao (áo quan chôn người sau cải cát) là lập tức sen đồng loạt tự vẫn và cái ao ấy không bao giờ trồng lại được sen nữa”. Chẳng biết có đúng là loài sen thương người đến thế ư?… Chuyện ấy cho đến giờ tôi cứ phấp phỏng, băn khoăn… Rồi, đùng một cái, chiến trường gọi anh lên đường, việc làm ăn từ sen của anh Tiệp đành phải gác lại. Và có ngờ đâu anh ơi, đấy cũng là lần tâm sự cuối cùng của anh với tôi! Người coi giữ đầm sen ấy không bao giờ quay trở lại nữa! Giờ anh ở nơi nào, anh hỡi ?!

Những năm gần đây, khi hạt sen trên thị trường có giá, một số người có vốn nảy ra ý định về làng đầu tư trồng sen để làm ăn thì đầm ao ở làng tôi và thậm chí cả trong vùng quê này lại đang bị lấn chiếm và mất dần… Thay vào đó là những ngôi biệt thự, nhà ở đang mọc lên như nấm. Tôi có cảm giác khác nào như lá phổi của cơ thể làng đang dần bị teo lại! Chẳng ai lại không muốn có được những ngôi nhà to đẹp, nhưng khi nó mọc lên trên những khu ao, đầm sen xưa kia thì cảm giác có gì đó nó như bị chơi vơi, lạc lõng… Có lẽ vì thế, cửa nhà của họ thường mở toang ra đấy mà không hiểu sao vẫn thấy đơn côi, lạnh lẽo… 

Đầu năm vừa, rất vô tình, tôi gặp lại trong số người về làng ấy có anh bạn chăn trâu mà tôi đã to tiếng về việc bẻ hoa sen bất cần năm nào. Sau cái bắt tay chào hỏi, tôi chưa tiện để hỏi thăm thì sau bữa cơm trưa người bạn gần nhà anh ta đến rỉ vào tai tôi: “Lão ấy bây giờ chẳng còn gì ông ạ… nhà nó to vậy mà giờ rỗng tuếch! Vợ thì đi đằng vợ, hai đứa con thì nghiện tuốt… Nó đang muốn quay về làng để hòng khi về già nhờ các cháu đấy, có gì ông giúp nó với!”. Tôi suýt “à” lên và trả lời luôn: “Tất nhiên rồi! Nếu mà giúp được thì tôi sẽ cố gắng!”. Thì ra, những người không biết yêu cái đẹp thì có thể lắm tiền, nhiều bạc nhưng cuộc đời của họ thì trước sau nghèo… vẫn cứ nghèo!

Người nhà quê ai chẳng có một thời chăn trâu, cắt cỏ, mấy ai không thả diều, tắm ao, trèo me, trộm khế? Ai mà chẳng mang trong mình hồn quê với luỹ tre xanh, cánh đồng lúa, bờ ao, bến nước, mái đình… với da diết tiếng ve ngân gọi về miền thương, vùng nhớ, về một thời ký ức êm đềm, những phút xao xuyến lòng kẻ ở, người đi… Giờ các bạn ở phương nào, có còn nhớ về tình xưa, bạn cũ… nhớ về làng quê với những đầm, ao sen hoa nở đầy mùa hạ?!
Không biết bao giờ ao sen lại xanh trở lại!

Thu Thủy (Tổng hợp)

Từ khóa tìm kiếm

0