Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Văn mẫu lớp 6
Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Văn mẫu lớp 6 Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Bài số 1 Mẹ đi thăm bà ngoại đã ba hôm chưa về. Ngôi nhà của ba bố con tưởng như trống trải hơn bao giờ hết. Bố đã đi nằm lúc 9 giờ tối. Em Thu học xong bài đã đi ngủ. Gần 10 giờ, em mới tắt đèn ...
Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Văn mẫu lớp 6
Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Bài số 1
Mẹ đi thăm bà ngoại đã ba hôm chưa về. Ngôi nhà của ba bố con tưởng như trống trải hơn bao giờ hết. Bố đã đi nằm lúc 9 giờ tối. Em Thu học xong bài đã đi ngủ. Gần 10 giờ, em mới tắt đèn đi nghỉ.
Tiếng xe máy đi lại càng về đêm càng thưa vắng. Điện đã về quê ba năm nay. Nhưng cảnh xóm làng về đêm vẫn êm đềm, thanh vắng, nhất là những đêm mùa thu.
Nửa đêm, em chợt tỉnh giấc. Có lẽ vì em nhớ mẹ. Chiều nay, bé Thu chỉ ăn một bát cơm. Khi em buông đũa, bố hỏi: "Sao con ăn ít thế?", nó bảo: "Nhớ mẹ…”. Cơn mưa thu về đêm nghe rì rầm… rì rầm… Khóm hoa và cây trắc bách diệp nơi bờ tường như đang thì thào, thì thầm với giọt mưa thu. Khóm chuối xòe những bàn tay xanh màu cẩm thạch đón mưa; giọt mưa liên tiếp gõ vào tàu lá chuối tơ nghe rất rõ. Em cứ nằm trong màn lắng nghe dư âm mưa đêm nơi vườn quê. Mưa rơi, gió thổi làm lay động cành cam, cành quất. Âm thanh trầm đục, mơ hồ từ khóm lựu vọng đến, em cảm thấy mấy trái lựu đang đung đưa trong màn đêm. Hương lựu, hương chanh, hương cam từ ngôi vườn dâng lên, tỏa ra như ướp lấy hồn em.
Tiếng đồng hồ báo thức nghe "tích… tích" rất rõ. Tiếng chép miệng "chắc chắc" của vợ chồng con thạch sùng sau cánh tủ. Tiếng chó sủa xa xa. Em mơ màng… ngủ tiếp lúc nào không biết.
Một đêm mưa thu.
Lại một đêm nữa mẹ vắng nhà.
Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Bài số 2
Vào những ngày đẹp trời, cứ mỗi buổi tối, ông trăng tròn lại xuất hiện trên bầu trời, trên những ngôi nhà cao tầng. Ông trăng bay lơ lửng, tỏa cái nhìn trìu mến xuống thành phố Hà Nội thân yêu.
Buổi tối ngày hôm ấy mới đẹp làm sao. Tôi ra ngoài ban công nhìn ánh trăng tỏa. Trăng tròn vằng vặc từ từ bay lên theo gió. Ánh trăng sáng đến nơi nào, nơi đó cất tiếng hát, tiếng cười vui vẻ. Trăng đêm nay soi sáng khắp đất Việt Nam. Trăng sáng vằng vặc chiếu khắp thành phố, làng mạc, núi rừng, nơi quê hương thân thiết của mọi người. Trăng soi sáng những ống khói nhà máy chi chít, cao thẳm, rải trên đồng lúa bát ngát vàng thơm, cùng với nông trường to lớn, vui tươi. Cũng từ vầng trăng này, làn gió nhè nhẹ, mát rượi tỏa ra làm tuôn chảy những ánh vàng tràn trên phố phường, trải dài khắp thành phố. Tôi nhìn trăng, nhìn mãi, nhìn mãi và nghĩ sự tích chú Cuội ngồi trên cung trăng.
Kể ra chú Cuội cũng tài thật, ngồi mãi bên gốc đa của mình mà không đi đâu cả. Nghĩ đến chị Hằng mỗi năm chỉ xuống chơi với các em thiếu nhi một lần vào Trung thu, tôi lại nhớ, nhớ chị lắm! Tôi ước mong chú Cuội sẽ lại trở về sống với con người, chị Hằng sẽ xuống chơi cùng các em vào những ngày mười lăm hàng tháng. Nhưng cái ước mong đó chỉ là ảo ảnh, hi vọng mỏng manh. Trăng dấp dưới giữa muôn vạn vì sao. Ánh trăng óng ánh tỏa trên khắp cành cây, hoa lá để rồi chúng toát ra một màu vàng tươi đẹp. Trăng chiếu xuống dưới đường làm những khuôn mặt thanh niên tươi trẻ hơn. Trăng cũng có một tình yêu vĩnh cửu như con đối với mẹ. Trăng yêu quý trái đất của mình, yêu quý hành tinh của mình, yêu quý những con người thông minh, cần cù sáng tạo, yêu lao động của mình. Hình như trăng đặc biệt yêu quý những em nhỏ đang vui chơi, học hành dưới mái trường mà trăng đã ôm ấp vào tận trong tim. Trăng còn tỏa ánh sáng của mình vào những chậu cây cảnh có nhiều sự sống hơn. Trăng cứ hiện lên trước mắt tôi, không bao giờ dứt ra được trong đêm nay. Tôi mơ mộng, tưởng tượng như trăng đang đến sát bên mình và khẽ nói với tôi:
– Bạn làm gì đấy? Tôi trả lời:
– Tôi đang mơ mộng đây!
Đến khi giật mình trở lại, tôi mới biết đó không phải là trăng, chỉ là tôi tưởng tượng mà thôi. Trăng còn phải đi đây, đi đó xem xét đất nước mình nữa chứ. Sao hôm nay tôi kì lạ đến vậy, cứ mơ mộng tưởng tượng suốt? Vì ánh trăng đêm nay đấy các bạn ạ! Các bạn có thấy trăng đẹp không? Tôi thầm cảm ơn trái đất đã tạo nên vầng trăng đẹp thế này để tôi yêu đời hơn, mơ mộng hơn, học giỏi hơn… Tôi rất sợ, sợ lắm khi trăng bị làm sao đó. Tôi ngồi ngắm trăng cho tới lúc trăng tan dần? Sao trăng lại tan? Tôi tự hỏi tôi. Một đám mây không biết từ đâu đến, chen vào vầng trăng và vầng trăng cùng tan dần. Thế là buổi tối ngày mai, tôi mới gặp lại được vầng trăng. Một ngày dài quá, dài quá, tôi không biết có chịu đựng được hay không? Tôi đang nhìn theo bóng dáng trăng thì mẹ gọi tôi vào ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào nhưng vẫn phải vào. Vào trong chăn, tôi vẫn còn nghĩ đến trăng và thiếp đi lúc nào không biết. Vầng trăng đã đi tận vào trong giấc ngủ, vào tận trong giấc mộng của tôi.
Trăng đêm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Dù đã đi đâu rất xa, dù có ở nơi nào đi nữa, nhưng tôi cũng sẽ không bao giờ quên vầng trăng tròn vằng vặc. Tôi sẽ không bao giờ quên.
Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Bài số 3
Mỗi lần giữa tháng trăng tròn, em đều dành ra ít thời gian buổi tối để ngắm trăng ở vườn nhà.
Bây giờ màn đêm đang từ từ bao trùm cảnh vật. Trong xóm, lác đác vài ngôi nhà đã lên đèn. Ngoài kia, trên bầu trời trong vắt, mặt trăng đang từ từ lên cao, rồi treo lơ lửng trên ngọn tre đầu làng. Xung quanh, muôn triệu vì sao đang lấp lanh. Không gian trong vắt, im lặng như tờ, tất cả nghiêm trang để đón rước mặt trăng đĩnh đạc lên ngự ở đỉnh trời.
Trăng càng lên cao càng tỏa sáng vằng vặc. Làn ánh sáng dịu mát trải trên mặt đất, đáp nhẹ trên những tán lá cây xanh ngời. Làn nước dưới ao lóng lánh chao mình và nghe rất khẽ một tiếng quẫy đuôi của một con cá nhỏ giỡn tráng. Gợn sóng làm cho ánh trăng hắt chiếu làm ánh sáng mơ hồ lên tán cây rậm bên bờ khẽ rung rinh. Tiếng côn trùng nhập lại thành từng bè như mơn man một niềm vui sướng được tắm gội trong ánh trăng thanh. Trăng càng lên cao, càng tỏ ngời, tiếng ri rả giờ đây dường như im bặt. Mọi vật nín thở chiêm ngưởng vầng tinh tú.
Gió nhẹ hiu hiu thổi, ánh trăng lọt qua kẽ lá lung linh những giọt ánh sáng đủ hình đủ dạng trải lên bãi cỏ mượt mà làm ánh lên những hạt sương đêm. Trăng ươm hương trên hoa nhài ngan ngát, quyện vào tiếng đàn vui tai của chú Dế Mèn. Cây cối trong vườn xào xạc đón ánh trăng.
Trãng mỗi lúc một lên cao, sáng rực cả một khoảng trời. Ánh sáng huyền diệu làm cây cối sống động lạ kì. Dường như đâu đây đang có một con trăn thần vòng mình trườn tới. Và mơ hồ trên cầu ao, có một nàng tiên đang thả tóc thơm nồng bay bay…
Đứng giữa bầu không gian thoáng đãng, tràn ngập trăng, lòng em trở nên thanh thản . Lúc nào ánh sáng hiền dịu ấy cũng ve vuốt mái tóc em, em đi đâu trăng cũng dõi theo tựa như mẹ em vậy.
Trời càng khuya, trăng càng nhỏ dần và nghiêng về phía bên trời kia. Có phải trăng đã gian ánh sáng một cách hào phóng mà trở nên như vậy. Càng nhìn trăng em lại thấy trăng đẹp hơn lên, sáng hơn ra.
Yêu quê hương, em yêu ánh trăng sáng. Em đã lớn lên trong lòng quê hương êm ái ngọt ngào. Và tựa như em lớn lên cũng là nhờ thứ ánh sáng mát mẻ, êm ái và ngọt ngào của những đêm trăng rằm như đêm nay vậy.
Tả cảnh buổi tối trên quê hương em – Bài số 4
Trời đã tối, tôi ra ngoài hiên nhà nhìn ngắm khoảng bầu không gian yên lặng của đêm khuya. Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú, say mê lòng người. Nhưng có lẽ ánh trăng trong đêm khuya là món quà tuyệt diệu nhất, quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng.
Khi màn đêm buông xuống , bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp làng xóm . Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trới trong vắt, thăm thẳm cao. Ánh trắng bàng bạc nhuộm khắp cây cối, ao hồ. Mặt sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi mặc bộ đồ tím có vầng trăng sáng và có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như được dát bạc. Cỏ cây hoa lá lặng im, yên lặng như thấy hết được vẻ đẹp của đêm trăng hôm nay. Luỹ tre được ánh trăng soi vào thì đẹp hơn lên và như cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho mình, chị tre lại ca lên khúc nhạc đồng quê du dương và êm đềm biết mấy! Thảm lúa vàng dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đén tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng lại im ắng tĩnh mịch đến vậy! mọi người đáng say sưa ngắm trăng. Lũ côn ttrùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm. Cây lá như được rắc lên nhưng hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy. Hương lúa tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả. Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng, họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục chi khoẻ người cũng tâm sự nho nhỏ thì thầm. Lũ trẻ con nô đùa đầu làng vui vẻ, ầm ĩ cả xóm, đang chơi: oẳn tù tì, nhảy dây, chốn tìm…Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng hôi cũng đến lúc tàn. Già trẻ, gái trai ai về nhà ấy chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Một đêm trăng yên tĩnh thật đẹp! Cảm ơn tạo hoá đã khéo tạo ra và ban tặng cho con người.
Vũ Hường tổng hợp
Từ khóa tìm kiếm
- https://xembaigiai com/ta-canh-buoi-toi-tren-que-huong-em-van-mau-lop-6-2451 html
- tả cảnh buổi tối
- viết văn tả về 1 buổi tối yên tĩnh trên quê hương em
- tả cảnh đẹp ở quê em vào buổi tối
- ta que em vao buoi toi
- ta song buoi toi